Đây là trứng của sinh vật ma hóa? Hay là trứng ma thú?
Dù là cái nào thì giá cả mười mấy đồng bạc cũng nằm trong tầm hiểu biết của Locke.
Tuy nhiên lúc này hắn càng có hứng thú với Mulgent tùng lâm trong miệng của vài mạo hiểm giả kia hơn.
Locke chủ yếu đến bờ biển Đông để lịch luyện, còn Mulgent tùng lâm này khi nào có cơ hội hắn sẽ ghé qua.
- Ca ca! Ngươi thấy bộ y phục này như thế nào?
Giọng nói ngọt ngào của Christine vang lên.
Trên tay tiểu cô nương cầm một chiếc váy màu hồng nhạt, trước giờ Locke chưa từng thấy qua chất liệu của chiếc váy này, phía trên chiếc váy chỉ có một vài đồ trang trí nhưng lại có tác dụng như vẽ rồng thêm mắt.
Ngay cả một gã thô lỗ không biết nhiều về thẩm mĩ như Locke cũng có thể nhìn ra chiếc váy này không hề tầm thường.
Điều duy nhất khiến Locke oán thầm là vị trí bả vai của chiếc váy này có hai cái lỗ, đây không phải là để lộ vai thơm của mình cho người khác nhìn sao?
Locke không hiểu phong cách ăn mặc của người dân bờ biển Đông nên hắn cảm thấy chiếc váy này quá thiếu vải.
Christine cũng cảm thấy thiết kế của chiếc váy này hơi táo bạo, nàng vẫn là một cô nương chưa xuất giá nếu mặc như vậy thì có vẻ không ổn. “Cùng lắm thì chỉ mặc ở nhà cho ca ca nhìn.” Christine nghĩ vậy.
Christine càng nghĩ càng cảm thấy hợp lí nên chọn thêm vài bộ cho Lafite.
Hai nữ nhân lựa chọn quần áo và phụ kiện như thế nào việc riêng của các nàng nên Locke không can thiệp, chỉ khi nào cần thanh toán thì “nam chủ nhân” như hắn mới cần đứng ra.
- Tất cả hết hai mươi ngân thuẫn.
Người bán hàng quả quyết nói.
Locke đang đứng ngoài cửa nhanh chóng bước vào thanh toán.
Nhìn trên tay Christine và Lafite nhiều thêm vài cái bao phục, Locke nghĩ thầm: “Mấy bộ y phục này còn đắt hơn cả trứng của sinh vật ma hóa, thực sự là đời như cỏ.”
Mấy Kỵ Sĩ thực tập sơ cấp đó liều mạng trong rừng rậm một tuần cũng chỉ đạt được thu hoạch ngang với mấy bộ y phục của hai nữ nhân, về điểm này thì rất giống với các gia đình bình dân và quý tộc ở Đế quốc Omor.
Bến cảng Mornington có sáu thành khu, bên ngoài còn có thêm một nửa thành khu chính đang xây dựng, ba người Locke đi dạo cả ngày cũng chỉ có thể đi được một phần ba quãng đường.
Khi trở về quán trọ thì trời cũng đã tối, Hồng Diệp tửu quán là nơi kinh doanh cả ngày nên họ cũng không cần lo lắng về muộn sẽ không có ai mở cửa.
Ba người đều có thực lực đấu khí trên Kỵ Sĩ thực tập trung cấp nên dù mua sắm và đi đường cả một ngày trời cũng không cảm thấy mệt mỏi.
Về đến nhà chưa được mấy phút thì Christine đã ríu rít thúc giục Lafite cùng nàng thay quần áo.
Kiểu dáng và chất liệu của những bộ quần áo này đều mới lạ, nữ nhân vốn thích chưng diện nên dù trong phòng chỉ có mình Locke ngắm thì hai nữ nhân cũng hi vọng có thể thể hiện ra bộ mặt xinh đẹp nhất của mình trước mặt nam chủ nhân.
- Christine, ngày mai chúng ta đến Công Hội Ma Pháp Sư một chuyến nhé.
Locke không hề nhìn trộm hai nữ nhân đang thay quần áo sau tấm bình phong mà chỉ nói với vào.
- Ồ, được.
Christine tùy tiện đồng ý.
“Công Hội Ma Pháp Sư”. Locke lặp đi lặp lại mấy chữ này, hôm nay hắn không chỉ đi chơi với mấy nàng mà còn xác thực thăm dò một vài chuyện.
“Rốt cuộc Công Hội Ma Pháp Sư này là gì? Có giống với Tháp Thánh ở Tây Phương Tam Đảo không?” Locke sờ sờ cằm suy nghĩ.
Theo những gì hôm nay hắn nhìn thấy thì địa vị của Ma Pháp Sư ở bờ biển Đông cao hơn Kỵ Sĩ mấy cấp liền, ở nơi này thân phận Ma Pháp Học Đồ trung cấp của Christine đã gần bằng với một vị Chuẩn Kỵ Sĩ.
Nếu đã muốn lịch luyện thì không thể chỉ dựa vào tin đồn mà sớm muộn gì cũng phải tiếp xúc với tất cả thế lực ở đây.
Thay vì bị động tiếp nhận thì chi bằng chủ động đối mặt, ngay khi Locke vừa hạ quyết định trong lòng thì giọng nói như sáp như Christine đánh gãy suy nghĩ của hắn.
- Ca ca, ngươi thấy bộ này thế nào?
Christine đỏ mặt đứng cạnh bình phong thay quần áo nói.
Chiếc váy màu hồng nhạt chỉ dài đến đầu gối để lộ đôi chân trắng nõn mềm mại và những ngón chân như ngọc rất đáng yêu, bả vai và xương quai xanh trắng nõn như mỹ nhân nhi bước ra từ trong tranh.
Locke vừa xem liền ngây người.
Christine cười khúc khích, nàng cực kì hài lòng với biểu lộ của Locke.
Điều thú vị hơn còn ở phía sau, Christine lôi Lafite chậm chạp không chịu xuất hiện từ trong bình phong ra.
Kiểu dáng chiếc váy giống hệt với Christine nhưng màu sắc là lam nhạt thay vì hồng nhạt, phối hợp với vẻ mặt ngượng ngùng của tiểu thị nữ khiến Locke thèm nhỏ dãi.
- Khụ khụ, rất đẹp.
Một lúc lâu sau Locke mới thốt ra được một câu.
- Đương nhiên, đây là áo ngủ mà ta đặc biệt chọn.
Christine ưỡn ngực tự hào nói.
- Ừ, nếu là áo ngủ thì sau này hai ngươi có thể mặc bộ này vào ban đêm.
Locke mặt dày nói.
- Haha, được.
Christine cười khúc khích, không bình luận gì về quyết định của Locke.
Khuôn mặt ửng đỏ và bộ dạng tay chân luống cuống của Lafite khiến Locke bật cười.
Một đêm im lặng trôi qua, ngày hôm sau cả ba người đều dậy từ rất sớm.
- Các vị khách nhân có cần dùng bữa sáng không?
Ba người vừa bước xuống thang lầu đã nghe thấy tiếng nói quen thuộc của người phục vụ trong tửu quán.
- Ừ, cho ba phần sữa bò và bánh mì.
Locke gật đầu nói.
Người phục vụ nhận lệnh rồi chạy ra sau bếp thông báo chuẩn bị bữa sáng.
Ở bến cảng Mornington, sữa bò và bánh mì là bữa sáng mà chỉ những gia đình thượng lưu mới có thể dùng, người phục vụ cũng không cảm thấy ngạc nhiên khi xem xét về mức độ giàu có mà ba người Locke thể hiện ra, đây chính là hạng người một lần móc ra một kim tác để trả tiền thuê trọ.
Một kim tác là quá đủ để ở hai tuần trong bao sương tầng hai của tửu quán bọn hắn.
Sau bữa ăn Locke không đề cập đến việc tính tiền mà người phục vụ cũng không nhắc nhở bởi tiền ăn sáng tất nhiên đã được trả khi Locke thanh toán bằng viên kim tác kia.
- Memeli Cabin? Tháp U Ảnh? Death Stroke?
Locke sửng sốt trong giây lát khi nghe về ba tổ chức Ma Pháp Sư.
- Đúng thế.
Trả lời Locke là một nhân viên nữ tính trong một cửa hàng ma pháp.
Locke đã bỏ ra hai kim tác để lấy thông tin về bờ biển Đông từ vị nhân viên nữ tính này.
Vị nhân viên cửa hàng nữ tính này cũng là một Ma Pháp Học Đồ nhưng chỉ mới ở cấp bậc Kiến Tập Học Đồ, ngoài ra nàng còn có một thân phận nữa là thành viên vòng ngoài của tổ chức ma pháp Siểm Quang Chi Tử.
Bờ biển Đông có rất nhiều thế lực Ma Pháp Sư, chỉ riêng ở bến cảng Mornington đã có vài chục tổ chức Ma Pháp Sư nổi tiếng.
Theo lời nhân viên cửa hàng nữ tính này thì Memeli Cabin, Tháp U Ảnh và Death Stroke đều là những tổ chức hùng mạnh ở đây, về phần Siểm Quang Chi Tử mà nàng gia nhập tuy danh xưng bá đạo nhưng thực chất chỉ là một tổ chức nhỏ mà thôi.
- Ca ca, ta muốn tiêu bản của Ma Chiểu Giải này!
Giọng nói ngọt ngào của Christine vang lên từ giá đỡ bên cạnh.
- Tổng cộng là mười bảy kim tác.
Nữ nhân viên cửa hàng xinh đẹp đứng trước quầy cung kính nói.
Locke trực tiếp móc ra một nắm kim tệ từ nhẫn không gian ném lên mặt bàn.
Sắc mặt nữ nhân viên thay đổi khi thấy Locke sử dụng nhẫn không gian, Locke cũng chú ý tới chi tiết này.
Trên mặt bàn trưng bày mấy vật phẩm mà Christine đã lựa chọn trong cửa hàng.
Dịch: Ly
Biên: Khangaca