Khi Locke và những người khác đến nơi, trên bầu trời của hải vực tỏa ra những luồng sáng mang thuộc tính sinh mệnh, Shelley cùng Charles và những người khác bất lực nhìn về phía cuối chân trời phía xa, ở đấy có một đốm sáng màu xanh ngọc lục bảo đang bay xa dần.
- Hắn bỏ chạy!
Shelley tức giận nói.
- Không sao, chẳng ai ngờ rằng tên kia sẽ tự thiêu đốt sinh lực của mình để chạy trốn.
Charles ở một bên an ủi, tên đó dù sao cũng mạnh hơn những đối thủ khác của Shelley một bậc.
- Chúng ta trước tiên rời khỏi đây đã, trận chiến đã bắt đầu ảnh hưởng đến phụ cận cảnh vực hải vực này rồi, các điều tra viên sẽ được các thế lực tại Đông Hải Ngạn phái đến nhanh thôi.
Leif đề nghị.
Ba người Locke vừa đuổi tới cũng không có ý kiến gì, mọi người liếc nhìn nhau biểu thị đồng ý.
Thế là một nhóm sáu người bắt đầu bay về hướng Tây Bắc. Ở phía Nam hải vực cũng có căn cứ của Tây Phương Tam Đảo lập nên, những Kỵ Sĩ toạ trấn ở đó hầu hết đều là những cường giả Kỵ Sĩ cấp hai.
- Arnold ngươi không sao chứ?
Trên đường tới đó Shelley quan tâm hỏi han một câu.
- Không có việc gì, ta da dày thịt béo.
Arnold cười ngây ngô đáp.
Có thể thấy Shelley là một người rất có mị lực bởi nàng có thể khiến cho các lão già đã vài trăm tuổi nhớ nhung đến. Hơn nữa nàng cũng là nữ nhân duy nhất trong hội này, mặc dù bình thường Shelley đều tỏ ra là một nữ hán tử nhưng bàn về sự quan tâm cùng nghiêm túc, nàng đều có thể cách mấy đại nam nhân cả một đường dài.
Mỗi Kỵ Sĩ ở cùng Shelly một thời gian ít nhiều đều sẽ nhận được chút quan tâm từ nàng ấy, về cơ bản thì những người kia đều yêu thích sự chu đáo của Shelly. Kỵ Sĩ cũng là con người, ít nhất thì cho đến hiện tại bọn họ vẫn là “Người”, có được tất cả những cảm xúc mà một nhân loại nên có.
Vu Sư giới từng có một vài báo cáo nhàm chán của các Ma Pháp Sư như: Trong cuộc đời của một Kỵ Sĩ cùng Ma Pháp Sư thì giai đoạn kỵ sĩ thực tập và giai đoạn Ma Pháp học đồ, thực chất là giai đoạn họ giống với con người bình thường nhất.
Khi đạt đến sinh mệnh cấp một, sự biến đổi của sinh mệnh sẽ khiến các Ma Pháp Sư và Kỵ Sĩ không thể ngăn cản quá trình tiến hóa theo bản năng của bản thân, phương hướng tiến hóa cũng không xác định được, không biết được, bởi vì mỗi người đều có một nguồn gen phong phú và vô tận.
Kỳ thật ở giai đoạn này, mọi người đã không cùng thuộc về một giống loài nữa, cho dù đó là sự biến đổi cơ thể của các Kỵ Sĩ bằng đấu khí, hay là sự xâm nhập của ma lực vào thể chất của các Ma Pháp Sư sẽ đều khiến cho sự tương đồng trong cấu trúc sinh mạng của các sinh vật cấp một chỉ là 80%.
Về phần cấp hai. . . Các Kỵ Sĩ theo đuổi sự biến đổi huyết thống và các Ma Pháp Sư sẽ cam kết nguyên tố hóa cơ thể. Mỗi Kỵ Sĩ cấp hai đều có khả năng biến thành sinh vật có nguồn gốc từ huyết mạch tự nhiên và mỗi pháp sư cấp hai sư đều có thể đem huyết nhục của mình tự do chuyển hóa thành những yếu tố phù hợp với thuộc tính nguyên tố của bản thân.
Có thể nói cấp một cùng cấp hai chỉ cách 'Người' một lằn ranh mỏng manh, nếu trong tương lai các Kỵ Sĩ cấp một cùng các Ma Pháp Sư cấp một bước vào ngưỡng cửa đó thì thứ quyết định chủng loài của bọn hắn sẽ không phải là huyết mạch cùng cấu tạo thân thể, mà là tinh thần tín ngưỡng cùng truy cầu.
Có một vị đại Ma Pháp Sư nào đó ở Tháp Thánh tại Tây Phương Tam Đảo theo đuổi sự dung hợp giữa hai nguyên tố băng và hỏa, vì thế sinh mạng hiện tại của hắn bao gồm: nguyên tố băng hỏa thuần khiết và một một tia linh hồn. Ngươi nghĩ liệu hắn có còn được gọi là 'Người' không?
Nhìn từ góc độ khoa học và lý trí thì là không thể, hắn đã hoàn toàn đánh mất những thuộc tính thuộc về nhân loại.
Nhưng trên thực tế, vị đại sư Brendan Punt đã khẳng định bản thân là một phần tử của Vu Sư giới và thuộc về nhân loại, thì hắn vẫn còn là 'Người' .
Cho nên thừa dịp đang ở sinh mệnh cấp một, hãy trải nghiệm một chút thứ tình cảm của nhân loại. Đây là lời khuyên của một pháp sư cấp năm vĩnh cửu trong Vu Sư giới.
Đương nhiên hiện tại Locke vẫn chưa biết nhiều về mấy thứ này cho lắm, vượt qua cấp một? Tấn thăng cấp hai? Những việc này trước mắt đối với hắn mà nói là quá xa vời. Tuy nói hoàn cảnh chung ở Điện Đường Kỵ Sĩ có thể cho hắn có được một ít tin tức về việc thăng cấp lên Kỵ Sĩ cấp hai nhưng dựa trên tình hình của hắn hiện tại mà nói là vẫn còn rất xa.
Mấy người giúp đỡ lẫn nhau, cùng hướng đến căn cứ của Điện Đường Kỵ Sĩ ở hải vực Diehl.
Có rất nhiều người bị thương nhưng tình trạng của Arnold lại khá nghiêm trọng vì thế cần phải khẩn trương tìm một khu vực an toàn để trị liệu, còn có mấy người như Locke, Hals, Leif và những người khác trên chỉ có mấy vết thương nhẹ.
Những người duy nhất có tình trạng tốt ở đây là Shelley cùng Charles. Ma Pháp Sư thực vật hệ ở tiểu ốc Memeli kia thực sự là một kẻ hèn nhát, khi chiến đấu với Shelly không những không phát huy hết sức mạnh, mà lúc cảm nhận được đồng bạn bại trận lại càng hèn nhát mà chạy trốn.
Sáu Kỵ Sĩ cấp một đi cùng nhau là một cỗ lực lượng không ai là không cảm nhận được, ở chỗ đường tắt ở hòn đảo hải vực, bất luận là Kỵ Sĩ thực tập hay Ma Pháp học đồ ở Đông Hải Ngạn hay là những tiểu gia hỏa ở Tây Phương Tam Đảo, cũng đều không dám trêu chọc bọn họ.
Khi màn đêm sắp kết thúc, ánh nắng sớm mai chiếu xuống mặt biển, rốt cuộc bọn họ cũng thở phào nhẹ nhõm khi nhìn thấy lá cờ thuộc về Điện Đường Kỵ Sĩ.
- Ta sẽ đi giao nhiệm vụ và giải thích tình hình, còn ngươi dẫn bọn hắn đi đến khu nghỉ ngơi đi.
Shelley nói với Charles ở bên cạnh.
- Được.
Charles gật đầu và đáp lại.
Đây là một chi nhánh của Điện Đường Kỵ Sĩ được dựng lên ở hải vực Diehl phía Nam, được một Kỵ Sĩ cấp hai quanh năm toạn trấn ở đây. Đây là lần đầu Locke đến phía Nam hải vực Diehl, người tiếp đón bọn hắn là thủ lĩnh với thực lực Kỵ Sĩ cấp một Moore, là người đã được phái tới đây trước bọn họ.
Chỉ vài phút sau khi ngồi xuống khu vực nghỉ ngơi, Locke và những người khác đã gặp người quen.
- Moore, sao các ngươi cũng ở đây?
Locke kinh ngạc nhìn những Kỵ Sĩ ngồi cách họ chưa tới hai mươi mét.
Tất cả mọi người trong đội đó đều bị thương, đặc biệt là một Kỵ Sĩ mặc hắc giáp tên Moore, trên người vẫn còn vết máu còn chưa khô, vết thương đã đóng vảy lại càng lộ rõ.
- Các ngươi đã trở về! Quá tốt rồi, ta vừa mới báo cáo tình hình của các ngươi lên. . .
Merl người từ trước tới nay luôn lạnh nhạt với Locke lúc này lại đang kể cho bọn hắn chuyện đã xảy ra ngày hôm qua.
Sau khi nhận được tin tình báo Hals gửi cho bọn họ, Merl đã nhanh chóng đưa ra quyết định, chỉ để lại một Kỵ Sĩ cấp một ở lại còn bản thân thì dẫn ba Kỵ Sĩ cấp một còn lại, không ngừng đi tới chỗ của Locke và những người còn lại đang chiến đấu.
Đang trên đường tới thì gặp một nhóm Kỵ Sĩ ở Đông Hải Ngạn, có vẻ tiểu đội Kỵ Sĩ cấp một kia cũng là đang trên đường tới trợ giúp.
Không có gì để nói hết, sau cuộc chạm trán một trận chiến đã nổ ra giữa hai bên trên vùng biển cách bọn Locke khoảng tám trăm mét bên ngoài hải vực.
Đội của Merl gồm bốn người, đội hỗ trợ Đông Hải Ngạn thì có năm người là Kỵ Sĩ cấp một, vào thời khắc mấu chốt vẫn là đội trưởng Merl lấy một địch hai, chịu đựng cùng lúc hai luồng sóng công kích.
Dịch: Trang
Biên: Khangaca