Đánh nhau nửa ngày, song phương đều bị thương, đấu khí thì cạn kiệt vì thế cả hai bên đều cẩn thận mà chọn rút lui, đám người Merl cũng là vừa trở về cách đội Locke chưa đến một giờ.
- Cảm ơn các ngươi rất nhiều!
Hals trịnh trọng nói, nếu như không có đám người Merl ngăn đám Kỵ Sĩ kia lại, thì nếu đột nhiên có thêm năm tên cường giả cấp một Đông Hải Ngạn gia nhập thì tuyệt đối tiểu đội của bọn hắn sẽ tổn thất nặng nề.
- Đây cũng là nhiệm vụ của chúng ta.
Merl nói với vẻ mặt nghiêm túc.
Mấy người Locke được giao nhiệm vụ tuần tra hải vực Diehl ba tháng, nhưng những Kỵ Sĩ cấp một trong Điện Đường Kỵ Sĩ giống như Merl thì được giao nhiệm vụ đóng quân trong một thời gian dài.
Đặc điểm của loại nhiệm vụ này là rất tốn thời gian mà nội dung nhiệm vụ thì lại mang tính bắt buộc và phần thưởng thì cũng cao hơn so với nhiệm vụ tuần tra của bọn Locke.
- Tình huống thế nào?
Merl tiến lên phía trước, dò hỏi Hals.
Hals khóe miệng nhếch lên, cười nói
- Ba tên ở Đông Hải Ngạn chết mất hai và trốn thoát mất một tên, trong đó người chết là một Ma Pháp Sư.
- Hai tên 'Hắc Ma Pháp Sư' cấp một đã bị giết, đây chính là một tin tức tốt đối với chúng ta.
Biểu tình của Merl thả lỏng nói
Merl quen gọi các Ma Pháp Sư và Kỵ Sĩ ở Đông Hải Ngạn là ‘Hắc Ma Pháp Sư’, điều này sẽ giúp hắn có thể động thủ mà không có quá nhiều áp lực tâm lý.
- Hừ, ngươi không phải vẫn muốn phản công sao, hiện tại ngươi đã sử dụng thành thạo kỹ năng rồi thì đoạt lại mười mấy hòn đảo cũng không thành vấn đề!
Leif ở bên cạnh cũng cười nói.
Sau khi mất đi hai cường giả cấp một, Đông Hải Ngạn sẽ bị sụt giảm quyền kiểm soát hải vực nghiêm trọng tại hải vực Diehl khu vực phía Nam mà Merl phụ trách, đây chính là cơ hội cho Tây Phương Tam Đảo bọn hắn.
Về phần phản công sẽ thu được bao nhiêu hòn đảo cũng như sẽ có được lợi ích gì sau khi chiếm được những những hòn đảo đó, thì cũng không liên quan gì tới đám người Locke, cái này chính là tài phú của đám người Merl.
- Đến lúc đó chúng ta sẽ giúp ngươi!
Hals trịnh trọng nói với Merl.
Đạo lý đối nhân xử thế của các Kỵ Sĩ chính là như vậy, Merl và những người khác lần này đã giúp đỡ đám người Hals một ân huệ lớn như vậy thì bất kể thế nào Hals cũng phải báo đáp ân huệ đó cho họ.
- Locke, ngươi có còn Huyết Tinh không? Đưa cho Merl cùng bọn họ một ít. Hals nghiêng đầu nói với Locke.
Locke trợn mắt, cười mắng
- Còn có một lọ nữa, ngươi cái tên này lại dùng đồ của ta để trả ân huệ.
- Đừng nhỏ mọn như vậy chứ, đến lúc nhận được phần thưởng của nhiệm vụ, ta sẽ cho ngươi thêm một phần không phải được rồi sao.
Hals cười nói.
Cầm lấy mấy chai Huyết Tinh do Locke đưa tới, Merl nghiêm túc nói với Locke.
- Cảm ơn.
Hắn là một người có nguyên tắc.
Shelley đã rời đi nửa giờ vừa mới từ chỗ bàn giao trở về, trên tay của nàng còn cầm một lá thư chứng nhận đã hoàn thành nhiệm vụ được Kỵ Sĩ phụ trách ở đây đích thân phê duyệt.
Nhiệm vụ mà bọn Locke nhận được tại Điện Đường Kỵ Sĩ là: tuần tra hải vực Diehl ba tháng, giết ba tên Hắc Ma Pháp Sư cấp một là có thể kết thúc nhiệm vụ sớm.
Hiện tại nhiệm vụ tuần tra của bọ hắn cũng đã đươc hai tháng, mặc dù số lượng Hắc Ma Pháp Sư bị giết còn chưa tới ba, nhưng cái chết của hai tên cường giả cấp một đến từ Đông Hải Ngạn đã vượt qua sự mong đợi của các Kỵ Sĩ cấp hai ở đây.
Tấm giấy da này là tượng trưng cho việc đã hoàn thành nhiệm vụ, là phần thưởng được cấp trên trao cho.
- Khoan hãy đi, Shelley chúng ta hãy đến giúp đỡ Merl một chút.
Hals nói ngắn gọn tình hình cho Shelly.
- Không thành vấn đề.
Shelley lập tức đồng ý, Merl và bọn họ là vì trợ giúp nhóm mình nên mới bị thương, về tình về lý, đến giúp chuyện này cũng là đương nhiên.
- Đúng rồi Locke, ta đã gặp ba cô bé mà ngươi đã cứu trước đó ở đây.
Shelley quay sang nói với Locke.
Locke sửng sốt một lát, hỏi
- Ở đâu?
Shelley chỉ về phía bên ngoài khu nghỉ ngơi chép miệng,
- Ở bên kia.
Locke mệt mỏi đứng dậy, bước ra ngoài.
- Ha ha, Ilan, bên này!
Locke đứng ở trong đại sảnh bên ngoài khu nghỉ ngơi rồi hô to về hướng ba nữ nhân ở góc phòng.
Nghe được tiếng gọi của Locke, ba người Ilan, Ily, Ivy, ngay lập tức chạy tới.
- Sao các ngươi lại ở đây?
Locke tò mò hỏi, nơi này cách hòn đảo hắn gặp ba người này ước chừng cả ngàn hải lý, nếu lấy tốc độ phi hành của Kỵ Sĩ cũng mất tới nửa ngày.
- Chúng ta may mắn vừa hay gặp được một đội Kỵ Sĩ thực tập đi làm nhiệm vụ ở Tây Phương Tam Đảo, nên ngồi cùng Phù Không Thuyền với họ.
Ilan vừa nói vừa chỉnh lại tóc.
Nữ nhân này có năng lực thích ứng rất mạnh, trên lãnh thổ của Tây Phương Tam Đảo mà không có chút sợ hãi nào của người ở Đông Hải Ngạn, mà bộ dáng hào phóng này làm cho mấy Kỵ Sĩ thực tập cho các nàng đi nhờ còn tưởng các nàng không phải người dân ở Đông Hải Ngạn.
- Ồ? Vậy xem ra các ngươi thật sự khá may mắn.
Locke gật đầu, tựa hồ như có chuyện muốn nói.
Điện Đường Kỵ Sĩ không giàu như Tháp Thánh, những Kỵ Sĩ thực tập cấp cao bình thường không được phép sử dụng Phù Không Thuyền, ngoại trừ một ít Kỵ Sĩ có chút bối cảnh ở bên ngoài, những Kỵ Sĩ chỉ khi đạt tới cấp một mới có thể đi chung thuyền với vài người .
- Nhân tiện, ngươi bây giờ vẫn ổn chứ.
Ilan quan tâm hỏi, tình trạng hiện tại của Locke trông rất tệ, khải giáp gần như đã vỡ nát, mấy vết máu sau trận chiến cũng chưa được lau sạch, hơn nữa lại phi hành gần như là cả đêm, cho nên hiện tại đấu khí gần như cạn kiệt.
Nhưng cũng may không có vết thương nào lớn, với năng lực tự hồi phục của Kỵ Sĩ cấp một thì chỉ cần nghỉ ngơi bốn năm ngày là khỏe rồi, lại uống thêm dược tề ôn dưỡng là lại tràn đầy sinh lực ngay.
- Không sao, lát nữa ta sẽ tìm chỗ để nghỉ ngơi.
Locke thuận miệng đổi chủ đề, hắn luôn không muốn để người khác quá lo lắng về mình, đây có lẽ là thói quen đã được hình thành do khi hắn tham gia quân ngũ lúc còn trẻ. Khi đó đôi vợ chồng già Locke cùng tỷ tỷ Ria thường xuyên phải lo lắng cho hắn.
- Được rồi, xin lỗi vì đã làm phiền ngươi.
Ilan thay mặt hai muội muội nói lời cảm ơn, nơi này dù sao cũng là địa bàn của người ta, không có chỗ nghỉ chân quả thật rất bất tiện.
Ba nữ nhân xinh đẹp xuất hiện trong phân khu chính của Điện Đường Kỵ Sĩ là vô cùng kỳ quái, ba người này đều là Ma Pháp Sư cho nên đã khiến rất nhiều Kỵ Sĩ tò mò.
Sau đó, Locke dẫn ba người đến khu vực nghỉ ngơi để xin một phòng có hai phòng ngủ và một phòng khách, đây là đặc quyền mà Điện Đường Kỵ Sĩ trao cho Kỵ Sĩ cấp một trong lúc chấp hành nhiệm vụ.
Căn phòng khoảng một trăm mét vuông kém xa ngôi nhà lớn của Locke ở Princeton, thậm chí còn không bằng một phần ba diện tích sân trong tòa nhà của hắn , nhưng không có gì có thể bắt bẻ, sau khi chào hỏi cùng với ba người kia, Locke liền chọn một gian phòng rồi ngủ thiếp đi.
Cửa còn chưa đóng, trên người vẫn còn mặc khải giáp rách nát, một ít máu vẫn còn chảy ra từ những vết thương, rất nhanh đã thấm ướt ga giường màu trắng, nhưng Locke vẫn hoàn toàn ngủ say, chẳng mấy chốc đã nghe thấy tiếng ngáy.
Có thể thấy được Locke đã rất mệt mỏi.
- Hắn cũng tin tưởng chúng ta thật đấy.
Nhị tỷ Ily dở khóc dở cười đứng ngoài cửa nhìn Locke đang ngủ say nói, với trạng thái thỏai mái và không chút phòng bị nào của Locke ở hiện tại thì một Ma Pháp học đồ tuyệt đối có thể đánh hắn trọng thương.
- Chúng ta ra ngoài đi, đừng quấy rầy hắn nghỉ ngơi.
Ilan nói, chỉ tinh thần lực cường đại của mình nên nàng có thể cảm nhận được sự mệt mỏi của Kỵ Sĩ trước mặt này.
Dịch: Trang
Biên: Khangaca