Sau khi thu dọn mọi thứ xong xuôi, Defoe quay lại muốn trò chuyện với Locke vài câu.
Dù sao thì Locke cũng là người phụ trách Từ Huyền Sơn Mạch này,là Địa Đầu Xà hắn là một Ma Pháp Sư cấp một đến đây để làm thí nghiệm, gây ra động tĩnh lớn như vậy, không đến chào hỏi qua với Locke thì không phải phép.
Khu vực này không có quần thể sinh vật bản địa sinh sống, cũng không có tài nguyên khoáng sản, môi trường chỉ bị hư hại một chút, Ma Pháp Sư cấp một này cho rằng Ma thú trung giai và đê giai gần đó là một trở ngại, nên đã giết chết hàng tá con. Locke cũng sẽ không giữ khư khư lấy mấy chuyện lông gà vỏ tỏi này mãi chẳng chịu buông.
- Đại Sư, đây là cái gì?
Trò chuyện một hồi, sau khi đã quen biết, Locke nhìn về người khổng lồ nửa thân màu lam đã mất đi nửa người ở phía sau hỏi.
Người khổng lồ màu lam này không biết đã bị Ma Pháp Sư Defoe cải tạo ra sao mà thành một quái thai, phần thân dưới đã biến mất, hơn một nửa lượng máu đã mất, phần eo toàn máu thịt, nhìn Locke mạnh mẽ vậy thôi chứ đôi mắt của hắn cũng đã co rúm lại, đã thành ra thế này rồi mà tên kia vẫn còn chưa chết!
Tất nhiên, hít vào thì ít mà thở ra thì nhiều, nhìn thì như chuẩn bị chết ngay rồi đó, nhưng vẫn còn thở.
Ma Pháp Sư Defoe liếc nhìn Locke cười nói.
- Ngươi có phải là Kỵ Sĩ vừa mới tới vị diện Thâm Lam Ngục Hỏa không?
- Ừm.
Locke thành thật mà gật đầu.
- Chả trách loại sinh vật Hellfire này mà ngươi cũng không biết.
Defoe chỉ vào người khổng lồ màu lam đã bị đứt mất một nửa thân và mỉm cười.
- Đây chính là Hellfire?
Locke tấm tắc lấy làm kỳ lạ, tiến lên nhìn quanh một vòng.
- Không phải nói Hellfire có xích viêm gia trì lên thân, sức sống vô tận, xích viêm bất diệt à? Con này là thế nào đây?
Locke đưa ra nghi vấn của chính mình, hắn không nhìn thấy được bất kỳ ngọn lửa gì từ trên người con Hellfire này cả.
- Hellfire mà ngươi đang nói đến là cấp một trở lên. Đối thủ chính mà chúng ta gặp khi xâm chiếm vị diện Thâm Lam Ngục Hỏa, con này vẫn chưa trưởng thành đâu.
Ma Pháp Sư Defoe cười nhạo nói.
Locke vẫn có chút nghi hoặc, bởi vì theo những gì hắn biết thì Hellfire là một người khổng lồ cao tám mét toàn thân đầy lửa, nếu Hellfire này vẫn chưa đủ tuổi thành niên, tại sao một nửa cơ thể của nó đã cao năm mét, thế nếu trưởng thành hoàn toàn thì chẳng phải cao mười mét à?
Defoe nhìn thấy sự nghi ngờ của Locke bèn mở miệng giải thích.
- Hellfire này đã được ta cải tạo qua các thí nghiệm, được pha trộn với nhiều huyết mạch khác, không được xem là Hellfire thuần chủng nữa.
- Hóa ra đại sư là chuyên gia ở phương diện luyện thi và hợp thành thú.
Locke tinh tế khen ngợi Defoe một câu.
Đánh giá từ vẻ mặt tự mãn của Defoe sau khi nghe điều này, cho thấy hắn rất hài lòng với danh hiệu 'chuyên gia' do Locke phong cho mình.
Các Ma Pháp Sư từng nghiên cứu ở phương diện luyện thi hợp thành thú thường có tâm lý không bình thường, tính cách cực đoan và bướng bỉnh. Có thể nghĩ đến việc cắt đôi cơ thể thí nghiệm của mình để nghiên cứu, tên gia hỏa này quả nhiên có hơi biến thái.
Locke đang phân vân liệu hắn có nên rời đi càng sớm càng tốt để tránh dính líu đến một Ma Pháp Sư tính cách thất thường như này không.
- Hazzz, ta đã chọn lựa rất tỉ mỉ con Hellfire chưa thành niên này từ thành Bono, không nghĩ tới là thứ phế phẩm, mức tan máu thấp như vậy!
Một câu ‘chuyên gia ở phương diện luyện thi hợp thành thú’ kia của Locke đã khiến cho Defoe coi Locke như một tri kỷ để tâm sự vào lúc này.
Mở miệng phàn nàn với Locke, nói rằng hắn đã tiêu tốn bao nhiêu tiền tiết kiệm, bao nhiêu vật liệu quý giá đã thu thập được khi bôn ba khắp chốn, cũng dùng phương pháp nghiên cứu huyết mạch với lý luận gì đó để hoàn thành đề mục này của mình.
Thỉnh thoảng nói ra danh từ của riêng giới Ma Pháp Sư đã khiến Locke choáng váng một lúc.
- Nếu có nhiều Hàn Nham Thảo hơn thì tốt rồi, có thể tăng khả năng kiểm soát của các phân tử gen lên hai phẩy ba phần trăm, gia hỏa này có thể sẽ không phải là phế phẩm thất bại.
Defoe nhìn về phía Hellfire nửa sống nửa chết mà thở dài.
- Ta nghĩ có lẽ không phải là vấn đề của Hàn Nham Thảo, khả năng kiểm soát gen của đại sư ngài có lẽ đã đạt đến cực hạn. Có lẽ ngươi nên tìm kiếm vấn đề ở phương diện dung hợp chủng loại huyết mạch thử xem.
Locke nói vu vơ, hắn không hiểu rõ chế tác hợp thành thú, nhưng hắn đã theo Ma Pháp Sư Ashar thực hiện thí nghiệm nghiên cứu huyết mạch trong một khoảng thời gian.
Ma Pháp Sư Ashar bình thường là một hướng nội trầm tĩnh, nhưng khi tiến hành thí nghiệm lại rất hưng phấn, bất kể Locke có hiểu hay không thì thường xuyên nói cho hắn nghe một số nguyên lý lúc thí nghiệm.
Locke lúc này vô thức bày tỏ quan điểm của mình.
Nghe thấy một Kỵ Sĩ đặt câu hỏi về kết luận thí nghiệm của mình, tâm trạng vui vẻ vừa trỗi dậy vì những lời khen ngợi của Locke đột nhiên tiêu tan, một tên Kỵ Sĩ ngay cả chu kỳ nguyên tố cũng chẳng nhớ được mà dám đến đây chỉ điểm thí nghiệm của ta?
Ma Pháp Sư Defoe vuốt râu trừng mắt, quay người rời đi, không để ý đến Kỵ Sĩ tự cao tự đại này, nhưng khi quay lại nhìn máu thịt ở nửa thân của Hellfire, một nửa đã dừng chảy máu rồi, đột nhiên như thấy được mặt trời chân lý chói qua tim.
- Đúng vậy! Hellfire tự thân đã mang sẵn thể chất thuộc tính hỏa, còn thuộc tính lôi là sau này mà có được, ta lấy huyết mạch của sinh vật thuộc tính băng làm chất ổn định ở giữa, vô tình thế mà bỏ qua đặc tính Hellfire dưới cấp một không có thuộc tính lôi gia trì!
Ma Pháp Sư Defoe đột nhiên giận dữ chửi rủa với vẻ mặt hối hận.
- Vậy huyết mạch thuộc tính băng và thuộc tính hỏa trong Hellfire thì sao?
Locke nghe thấy tiếng gào kỳ quái của Ma Pháp Sư Defoe, cảm thấy việc này thật kỳ lạ, loại phương pháp này mà hắn cũng dám thử.
Thuộc tính năng lượng thủy hỏa tiếp xúc sẽ gây ra hiệu ứng phát nổ. Đây là kiến thức phổ thông mà mọi Ma Pháp học đồ trong Tháp Thánh đều biết. Thuộc tính băng là một nhánh gần với thuộc tính thủy, đương nhiên không tài nào tương thích được với năng lượng thuộc tính hỏa rồi.
Tuy nhiên, nếu thêm thuộc tính lôi vào, ba loại nguyên tố miễn cưỡng có được cân bằng, có lẽ gia hỏa này thật sự có thể tạo ra quái vật gì đó.
Đáng tiếc, đây chỉ là nếu như, để ba loại nguyên tố bạo liệt đạt tới sự cân bằng, điều này với ngay cả với sức mạnh của Ma Pháp Sư Ashar cũng không thể đạt được, Locke nhìn kiểu nào cũng thấy Ma Pháp Sư mặc áo bào đen luộm thuộm Defoe này không phải người mạnh thế.
- Có phải ngươi kiêm tu cả ma pháp không? Có muốn nghiên cứu hạng mục này cùng ta không?
Lần này, thái độ của Ma Pháp Sư Defoe quay ngoắt một trăm tám mươi độ, hắn nhìn Locke với đôi mắt lấp lánh.
Hắn cho rằng Locke đã thăng lên cấp một, sau khi lĩnh ngộ được tinh thần lực nên bắt đầu kiêm tu cả ma pháp.
- Không, ta không kiêm tu ma pháp, trước đây ta chỉ hỗ trợ cho một Ma Pháp Sư nào đó mà thôi.
Locke lắc đầu.
- Xin hỏi là đại sư nào vậy?
Defoe sốt ruột hỏi.
Một Kỵ Sĩ làm trợ thủ cho hắn mà đã có kiến thức thế này rồi, Ma Pháp Sư kia chắc chắn có nghiên cứu vượt thời đại với lĩnh vực huyết mạch rồi.
Nhìn vào đôi mắt mong đợi của Ma Pháp Sư Defoe, Locke thốt ra vài từ.
- Ma Pháp Sư Ashar.
- Hả?
Vẻ mặt của Ma Pháp Sư Defoe lộ ra vẻ kinh ngạc ngay lập tức, rồi hắn lại có vẻ trầm ngâm.
- Ma Pháp Sư Ashar quả thực có khả năng này. Nàng đi trước tất cả các Ma Pháp Sư Ma Pháp Sư cấp một ở Tây Phương Tam Đảo trên con đường nghiên cứu sức mạnh của vị diện Vu Sư.
Defoe đại sư còn quen biết Ma Pháp Sư Ashar. Cũng đúng, các Ma Pháp Sư của Tháp Thánh thích trao đổi học thuật, Ma Pháp Sư Ashar là một trong những người mạnh nhất trong số họ, việc nhiều người biết đến nàng là điều bình thường.