Nghiên cứu về luyện thi hợp thành thú, nói đến cội nguồn thì chính là sự kế thừa tri thức của thế hệ Vu Sư đầu tiên.
Cho đến cận đại, nguyên tố hệ, thuật sĩ hệ, triệu hồi hệ, luyện kim hệ, tiên tri hệ... Đều phát triển.
Việc nghiên cứu về luyện thi hợp thành thú dần dần được các nguyên tố sư tử linh hệ, nguyên tố sư ám hệ, triệu hồi sư và thậm chí cả hắc Ma Pháp Sư mà mọi người phỉ nhổ tiếp cận, nhưng không thể phủ nhận rằng một Ma Pháp Sư nắm vững tri thức Vu Sư thì chắc chắn là bậc thầy trong lĩnh vực này.
Bản thân Ma Pháp Sư Defoe là một nguyên tố sư ám hệ, ở trong Tháp Thánh lăn lộn nhiều năm như vậy, hắn chắc chắn đã nghe nói đến tên của Ma Pháp Sư Ashar tài năng cùng hệ được.
Được Locke khai sáng, Ma Pháp Sư Defoe giống như một mạo hiểm giả khám phá một thế giới mới, háo hức đào ra rất nhiều bút ký cải tạo sinh vật Hellfire lúc thí nghiệm.
- Tan máu mười bảy phẩy hai phần trăm. Nếu Hellfire trước khi đạt tới cấp một, tiêm vào huyết mạch thuộc tính thổ trong thuộc tính băng hỏa trước, tan máu có khả năng tăng lên mười chín phẩy tám mươi hai phần trăm. Chỉ cần thêm một ít hơn nữa... Tăng lên đến hai mươi phần trăm, thí nghiệm này đảm bảo sẽ tiếp tục!
Ma Pháp Sư Defoe không quan tâm đến việc Locke vẫn đang đứng bên cạnh mình, mà nhặt bút lông ngỗng tô vẽ viết lên bút ký thí nghiệm, thỉnh thoảng trên đó viết một công thức ma pháp phức tạp, lít nha lít nhít chữ như gà bới.
Locke không có quấy rầy Ma Pháp Sư Defoe trong trong trạng thái điên cuồng, Ma Pháp Sư này hẳn là đã tìm ra biện pháp giải quyết, lúc này lại cắt ngang suy nghĩ của hắn, Locke có thể sẽ phải chịu cơn giận của một Ma Pháp Sư cấp một.
Với một chút tò mò, Locke tiếp cận Hellfire khi nó chỉ còn lại một nửa cơ thể, quan sát nó thật kỹ.
Đây thực sự là một sinh mạng kỳ diệu, không biết Ma Pháp Sư Defoe đã trộn loại huyết mạch gì vào Hellfire này, tiến hành những thí nghiệm gì, trạng thái như thế mà vẫn còn sống được, sinh mệnh lực tràn đầy đến đáng sợ.
Sau khi đi đi lại lại ba lần quanh Hellfire yếu ớt này, Locke đã có hiểu biết chung về sinh vật này.
Da màu lam, hình dáng giống người, các bộ phận trên cơ thể có sọc đỏ và vàng, bên trong sọc có một khe nứt thẳng, vết nứt này không phải giống như sau này tạo thành, mà giống như có sẵn từ trước.
Gợi nhớ đến mô tả về xích viêm gia trì trên thân Hellfire, sự sống vô tận, xích viêm bất tử, xích viêm lượn lờ trên da của Hellfire kia xuất phát từ những khe nứt này.
Chạm vào một khe hở trên cánh tay cường tráng của Hellfire này, lạnh lẽo, trơn nhẵn, phủ một lớp men, ít nhất có thể chịu được nhiệt độ năm trăm độ.
Cảm thấy có ai đó chạm vào mình, Hellfire từ từ mở mí mắt và nhìn Locke bằng đôi mắt màu vàng.
Nó bây giờ yếu bất lực, như con thú chờ bị làm thịt trên thớt, tuy nhiên, sau một thời gian hồi phục, dòng máu lam phun ra từ phần thắt lưng bị đứt của nó đã ít đi, có chút khó nhận thấy nhưng vết thương cũng dần lành lại.
Khe hở xích viêm trên mỗi Hellfire là khu vực nhạy cảm, lớp dầu càng nhạy cảm hơn, khi Locke chạm nhẹ vào nó, Hellfire này khẽ cau mày và phát ra một tiếng gào thét.
- Móa!
Locke bị dọa đến sau nhảy lùi về một bước.
Hellfire này không chỉ là một hài đồng mười mấy tuổi, mà còn là một nữ tử.
Những sinh vật trong vị diện Thâm Lam Ngục Hỏa đều có vẻ ngoài kỳ dị đến vậy sao? Nữ tử An của tộc Redmond cũng như thế này, Hellfire này cũng vậy.
Chỉ có thể nói rằng các sinh vật ở các vị diện khác nhau rất khác nhau, bọn họ đều là những sinh vật hình người. Miêu nữ và hồ nữ của tộc Thú Nhân, mỹ nhân ngư của Hải tộc đều là những sinh vật phổ biến ở Tây Phương Tam Đảo, về phần tộc Redmonds và tộc người khổng lồ Hellfire trong vị diện Thâm Lam Ngục Hỏa, chúng có tặng không cũng chẳng ai muốn.
Đương nhiên rừng rậm rất lớn, chim chóc đủ loại, ngoại trừ một số Kỵ Sĩ và ma Pháp Sư có sở thích kỳ lạ, có lẽ bọn họ sẽ thích kiểu này.
Động tĩnh bên Locke đã đánh thức Ma Pháp Sư Defoe đang suy nghĩ sâu xa ở đó.
Trên mặt hắn hiện lên một tia không vui, sau khi ổn định tâm tình, Ma Pháp Sư Defoe đi về phía Locke.
- Đã muộn rồi, ta phải nhanh chóng quay về tiếp tục thí nghiệm, hi vọng ở thành Bono cũng có thứ tốt như vậy.
Ma Pháp Sư Defoe nói với Locke.
Thành Bono là một trung tâm cai trị khác của Tây Phương Tam Đảo trong vị diện Thâm Lam Ngục Hỏa, nằm dưới sự chỉ huy của Kỵ Sĩ cấp bốn Gaia đại nhân.
Thiết Lăng Bảo nơi Locke thuộc về nằm dưới sự chỉ huy của Kỵ Sĩ cấp bốn Odyssey.
- Có bao nhiêu Hellfire ở thành Bono?
Locke thản nhiên hỏi. Hắn đã không nhìn thấy những sinh vật như Hellfire trong vài ngày ở Thiết Lăng Bảo rồi.
- Ừm, hiện tại trong số những người khổng lồ Hellfire ở vị diện Thâm Lam Ngục Hỏa, ngoại trừ bộ phận nằm rải rác ở trung tâm vị diện, những tên còn lại nhiều nhất bị bắt làm nô lệ, giam giữ ở thành Bono.
Mặc dù vừa rồi có chút không vui khi bị Locke cắt ngang mạch suy nghĩ, nhưng Defoe vẫn kiên nhẫn giải thích, thế nào thì hắn vẫn nợ Locke một ân huệ lớn.
Defoe thu thập rất gọn gàng, hắn vừa mới cất đi các thiết bị thí nghiệm, hiện tại cũng thu dọn một ít tư liệu, đồ đạc còn sót lại vào trong nhẫn không gian, một lúc sau, trên mặt đất chỉ còn lại con Hellfire thoi thóp này.
- Hazzz, rào cản huyết mạch mãnh liệt, khả năng kiểm soát gen không đáp ứng được mong đợi của ta. Nói cách khác, cho dù năng lực sửa chữa tế bào mạnh hơn, nhưng vẫn lãng phí. Để ta lấy tâm hạch của ngươi ra để dùng hết giá trị cuối cùng.
Ma Pháp Sư Defoe nhìn thí nghiệm thất bại với vẻ tiếc nuối.
Hạch tâm dung nham phần lớn là vật liệu kết tinh năng lượng của Hellfire, tương đương với Ma Hạch của Ma thú và trái tim của con người, một khi lấy ra chắc chắn sẽ dẫn đến cái chết ngay lập tức.
Hạch tâm dung nham của Ma thú cao giai quả thực như gân gà, chẳng gặm được mà vứt đi thì tiếc, cũng chỉ có Locke với Ma Pháp Sư Defoe cấp một này mới xem trọng thôi.
Một mũi tên ám năng lượng khác hình thành, chĩa thẳng vào đầu Hellfire.
Hellfire đã hồi phục một chút, vẫn không có chút sức phản kháng nào, nó yếu đến mức né tránh không được, chỉ có thể nhắm mắt chờ chết.
- Chờ một chút!
Locke đột nhiên đưa tay lên rồi nói.
- Đại sư ngài nói nó năng lực chữa trị tế bào của nó rất mạnh?
- Đúng vậy, nó mạnh hơn Hellfire bình thường. Tốc độ tái tạo tế bào của nó là một phẩy bảy mươi bốn phần trăm, trong khi Hellfire thông thường chỉ có không phẩy năm mươi chín phần trăm, Kỵ Sĩ loài người chỉ có dưới không phẩy ba mươi tám phần trăm.
Defoe dừng lại và nói.
"Vẫn vô dụng. Tốc độ tái tạo tế bào mà ta đặt ra ban đầu phải đạt ít nhất hai phẩy năm phần trăm. Nó vẫn là sản phẩm thất bại.
Defoe lắc đầu.
- Ngài nghĩ sao nếu phần thân dưới bị mất của Hellfire này sẽ từ từ mọc lại?
Trong mắt Locke lóe lên một thứ gì đó kỳ lạ.
Bị Locke hỏi như vậy, Ma Pháp Sư Defoe sờ cằm bắt đầu suy nghĩ, lấythủy tinh cầu ra tính toán rồi nói với Locke.
- Với tốc độ hồi phục hiện tại, bổ sung bằng một lượng lớn máu thịt sẽ phải mất bốn tháng để mọc lại tất cả các chi đã mất.
- Làm sao? Ngươi có hứng thú với nó à?
Defoe lộ ra vẻ kỳ lạ, nếu như hắn không hiểu sai thì với hình dạng của Hellfire, chỉ cần là Kỵ Sĩ bình thường thì sẽ chẳng có suy nghĩ kia.
- Ừm, lúc đến vị diện này ta không dẫn theo tọa kỵ, hiện tại đang cần thứ thay cho đi bộ.
Locke nhìn Hellfire với đôi mắt rực lửa.
Một nửa cơ thể chỉ dài năm mét, nếu phần thân dưới mọc lại, chẳng phải chiều cao sẽ đạt tới mười mét sao?
Lãnh chúa Hạt Long Adamliss cũng ngang ngửa như vậy, Locke cảm thấy bình thường có người khổng lồ này chở đi tuần tra sẽ đỡ tốn ít sức hơn.
Dịch: Diễm Quỳnh
Biên: Khangaca