Hôm nay là một ngày tốt lành, đây là lần thứ hai Locke phát sinh quan hệ với Keira, kể từ khi trở về từ sa mạc Nhật Viêm.
Khác với trước đó, hôm nay Keira ở trong trạng thái tỉnh táo, xét theo hành vi cử chỉ khi ở trên giường của họ thì Keira cũng không hề tỏ ra bất mãn.
Thành công của ngày hôm nay đồng nghĩa với việc Keira cuối cùng cũng hoàn toàn chấp nhận Locke.
Điều khiến Locke phấn khích hơn nữa là hắn biết được hài nhi đầu lòng của mình là nữ nhi.
- Chắc chắn sau này ngươi sẽ sinh ra một tiểu công chúa xinh đẹp.
Nằm ở trên giường, Locke nói.
Keira rúc vào trong lòng ngực Locke, còn Locke thì sờ bụng Keira, hắn đang cảm nhận nhịp đập của sinh vật nhỏ bé ở bên trong.
Mới một năm trôi qua mà cơ thể Keira vẫn chưa có dấu hiệu mang thai rõ ràng, cái bụng phẳng lì, nếu không chú ý quan sát thì khó mà phát hiện nó đã nhô lên một chút.
Nhất là khi mặc ma pháp bào, người ngoài sẽ không nhận thấy điều gì kỳ lạ cả.
Nhưng mà đây chỉ là tạm thời, đến khi trở về Tây Phương Tam Đảo thì đã là mang thai hai năm, lúc đó nhất định không thể nào che giấu sự chú ý của mọi người xung quanh.
- Sau khi trở về ngươi định giải thích thế nào với Angelina?
Dựa vào lòng ngực một nam nhân trẻ hơn mình gần hai trăm tuổi, Keira không nói nên lời cảm giác của mình lúc này, dù sao thì khuôn mặt nàng cũng đang đỏ bừng, pha trộn giữa xấu hổ và tức giận.
- Trực tiếp thẳng thắn, bao nhiêu năm nay ta chưa từng lừa dối Angelina, và nàng cũng chưa bao giờ lừa dối ta.
Locke nói. Hắn không còn cách làm nào khác, Locke không muốn lừa dối người hắn yêu, nên chỉ có thể hy vọng Angelina có thể tha thứ cho mình.
- Nếu thực sự không thể, ta sẽ đi nói chuyện với nàng ấy, cùng lắm thì bỏ cái thể diện già này của ta đi.
Keira không nhịn được nói, nàng không thể để nữ nhi của mình không có phụ thân.
Với một bên là đệ tử của mình và một bên là phụ thân của hài nhi, Keira vẫn hiểu rõ nặng nhẹ.
- Ngươi già chỗ nào? Cho ta xem?
Locke nhéo hai má mềm mại của Keira cười nói. Hắn đang trấn an Keira, hơn nữa locke cũng tin rằng mối quan hệ chia sẻ, giúp đỡ lẫn nhau mà hắn ta và Angelina đã cùng nuôi dưỡng trong nhiều thập kỷ có thể vượt qua thử thách này.
- Đều là tại ngươi háo sắc như vậy, đến sư phụ của thê tử cũng không buông tha.
Nghĩ tới thân phận của mình, Keira chỉ vào mũi Locke vừa cười vừa mắng. Sau một đêm được Locke nuôi dưỡng, tính cách của nữ nhân này trở nên tốt hơn rất nhiều, trước đây Keira sẽ không bao giờ có thể nói ra những lời tự giễu như vậy.
"Ha ha ha." Locke không cho là xấu hổ, ngược lại còn cảm thấy tự hào, cười ngây ngô với Keira một lúc lâu, nghênh đón một trận đòn từ Keira.
Trong một năm hành trình trở về của Cứ Điểm Không Gian, là năm Locke trải qua thoải mái nhất trong mười năm qua, không có trận chiến khốc liệt, không có nhiệm vụ nguy hiểm, chỉ có cuộc sống bình thản và người thân khiến hắn cảm thấy ấm áp.
Mỗi ngày dành chút thời gian ở bên Angelina, rồi lại giúp Keira làm thí nghiệm, thời gian rảnh rỗi trong quá trình thí nghiệm lại có thể lắng nghe nhịp tim của nữ nhi mình, khỏi phải nói Locke hạnh phúc như thế nào.
Một năm sau, Cứ Điểm Không Gian cập bến quỹ đạo ngoài không gian của Vu Sư Giới, nằm ngay phía trên Tây Phương Tam Đảo, từ trên cao có thể nhìn thấy ba dải lục địa dài nằm gần nhau ở bên dưới.
Dải lục địa ở giữa chính là quê hương của Locke và Angelina, lục địa Misia.
Ngoài quỹ đạo không gian có một bến cảng cho Cứ Điểm Không Gian, một bến cảng có thể chứa được Cứ Điểm Không Gian rộng lớn như vậy, còn là được xây dựng ở khoảng không bên ngoài Vị Diện, Locke thực sự chấn động khi lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng này.
Đây có lẽ là Vu Sư Giới phô trương một chút sức mạnh của mình, chỉ vẻn vẹn một Tây Phương Tam Đảo đã có thực lực to lớn như vậy, Vị Diện Số Mã thất bại cũng không phải oan uổng.
- Vị Diện Trung Hình đã phát triển đến giai đoạn đỉnh cao.
Locke lặng lẽ thở dài khi nhìn những Phù Không Thuyền ra vào bến cảng bên ngoài không gian, tự hỏi liệu đời này, mình có thể trải nghiệm mẫu giới của bản thân phát triển trở thành một Vị Diện Đại Hình hay không.
‘Vị Diện Đại Hình’ Đừng nói đến Vị Diện Đại Hình, Locke vẫn hoài nghi rốt cuộc trên thế giới này có Vị Diện Trung Hình nào mạnh mẽ như Vu Sư Giới hay không.
Vị Diện Đại Hình kia quá xa vời.
Truyền đến thông báo bảo trì bên trong Cứ Điểm Không Gian, cũng có nghĩa là bọn người Locke cần phải lên Phù Không Thuyền để trở về Tây Phương Tam Đảo.
Một Cứ Điểm Không Gian quay trở về và cảnh tượng hơn tám ngàn người đáp xuống Vu Sư Giới, trên hơn trăm chiếc Phù Không Thuyền cỡ lớn đã thu hút sự chú ý của nhiều cường giả đỉnh cao trong Vu Sư Giới.
- Đó có phải là người của Tây Phương Tam Đảo không, lần này bọn họ xâm lược vị diện nào?
- Hình như là một Vị Diện Tiểu Hình nào đó, bị bọn hắn và đám Thuật Sĩ Tây Hải cùng hợp tác cướp bóc.
- Tên Panama không thể sống nhàn rỗi, trong những năm gần đây đã cống hiến cho mẫu giới mấy cái vị diện, nghe nói ngay cả mấy vị Thủ Hộ Giả cũng từng khen ngợi hắn.
- Sau này, chúng ta cũng có thể hợp tác với Tây Phương Tam Đảo.
- ...
Bị ngăn cách bởi một Vị Diện Trung Hình rộng lớn, thông qua tinh thần lực có thể nói chuyện thoải mái với nhau trong hư không, những lão già đang nói chuyện này đều là những kẻ mạnh mẽ trên cấp bốn trong Vu Sư Giới.
Trong mắt họ Panama với tuổi thọ vạn năm chỉ là một vãn bối kém hiểu biết, cho nên khi nói chuyện bọn họ hoàn toàn không lo lắng sẽ chọc giận Gaia.
Địa vị của Kỵ Sĩ trong Vu Sư Giới luôn thấp hơn so với Ma Pháp Sư, đặc biệt là ở lục địa chính nơi sức mạnh ma pháp hưng thịnh phồn vinh.Ngay cả khi trên lục địa chính có Đế Quốc Belem, đại diện cho lực lượng Kỵ Sĩ mạnh mẽ nhất trong Vu Sư Giới cũng không thể thay đổi điều này.
Đây là những tệ nạn cặn bã được truyền thừa trong quá trình phát triển vị diện từ xa xưa, Ma Pháp Sư luôn cao quý hơn những Kỵ Sĩ sử dụng đấu khí.
Kiểu đối xử bất bình đẳng này đã tồn tại trong quá khứ, hiện tại và cũng có thể sẽ tồn tại trong tương lai.
Không nói những điều này nữa, hãy nói về Locke trên Phù Không Thuyền sắp đáp xuống Tây Phương Tam Đảo.
Ngày mai là có thể trở về Tháp Thánh, hôm nay sau khi trải qua nhiều lần đấu tranh tư tưởng, cuối cùng Locke quyết định ngả bài với Angelina.
Bụng của Keira lúc này đã rất rõ ràng, trừ khi nàng ấy thi triển một lớp ma pháp che giấu trên người mình trong thời gian dài, nếu không người khác chỉ nhìn thoáng qua là có thể nhận ra sự khác biệt của nàng ấy.
Sau vài lần thảo luận với Keira, cuối cùng Locke quyết định bản thân hắn sẽ đi nói.
Bản thân phải có dũng khí gánh chịu hậu quả của việc mình đã làm, ngay cả chết Locke cũng không sợ, thì sao lại có thể rụt rè vì điều này.
- Angelina.
Locke nhẹ nhàng nói.
- Hả? Sao thế, thân yêu.
Angelina kỳ lạ hỏi, Locke hiếm khi gọi nàng bằng tên.
- Ta …Ta và sư phụ của nàng…
Dịch: Alex
Biên: Khangaca