Hành Trình Kỵ Sĩ (Bản Dịch)

Chương 883 - Chương 883: Dao Găm

Chương 883: Dao Găm Chương 883: Dao Găm

- Cảm ơn ngươi Ruby, cũng tạ ơn Ruby.

Memila chân thành nói

Gia cảnh bần hàn cũng cho nàng hai người bằng hữu nhưng nàng không thể báo đáp, hai từ cảm tạ chỉ có thể phát ra từ nội tâm.

Rượu ngon cùng đồ nhắm của Locke rất nhanh đã được đem lên, quán rượu có một quy tắc, đó là uống rượu trước rồi mới thanh toán , Locke nhìn thế nào cũng không giống người không trả nổi sổ sách. Cho nên sau khi đưa đồ ăn lên cho Locke là Memila cung kính lui về đằng sau.

- Cái này cho ngươi.

Trong ngón tay Locke bắn ra một viên ngân tệ giống như ảo thuật, bay vào trong cổ áo Memila.

Một ngân tệ không phải một số tiền nhỏ, ngoại trừ quý tộc thì có rất ít người sẽ thưởng bằng con số này

Chẳng lẽ đây là một phương pháp che dấu của quý tộc? Ánh mắt của Memila sáng rực nhìn về phía Locke.

Thường thì ở quý tộc sẽ có chút khí chất, còn kẻ này thì lông mày có mấy phần góc cạnh kiên cường, đôi mắt rất có thần, nhưng Memila thật không dám nhìn vào cặp mắt kia, bởi vì vừa nhìn qua thì trong lòng nàng lại có một loại bối rối khó hiểu.

“Hẳn không phải là quý tộc” Memila suy đoán như thế, nhìn vào hai tay Locke, là một đôi tay rất có lực mặc dù không có vết chai nhưng tuyệt đối không phải đôi tay của một quý tộc.

(Kỵ Sĩ và Ma Pháp Sư sau khi đột phá cấp một thì thân thể sẽ trải qua một lần tái tạo nên vết chai trên tay và những vết xẹo của Locke đã được tiêu hủy tại thời điểm hắn đột phá cấp một.)

Ngân tệ bay vô cùng chuẩn, nó xuyên qua áo ngực Memila rồi rơi vào điểm đỏ tươi bên trên, Locke thao túng rất đúng chỗ, cảm nhận được sự lạnh lẽo nhàn nhạt ở ngực khiến sắc mặt Memila đỏ rực xấu hổ.

Tình huống đùa giỡn thị nữ ở quán rượu thường phát sinh, nhưng tình huống lớn rất ít gặp, những động tác nhỏ vẫn xảy ra không ngừng, Memila cũng thường bị người khác ăn đậu hũ, nhưng hôm nay lại là lần đầu tiên gặp sự cố “ngoài ý muốn”.

Nàng chỉ xem là “ngoài ý muốn” không tin có người có thể xuất thần ném ngân tệ như thế được.

- Cám…Cám ơn ngài.

Memila lấy tay che ngực, thanh âm ôn nhu nhỏ nhẹ mà xấu hổ nói

Locke cố nén cười nhẹ gật đầu.

Trò đùa nho nhỏ khiến tâm tình Locke tốt hơn nhiều, hắn đổ rượu trên bàn ra rồi ngửa cổ uống gần nửa bình. Nhưng như thế không phải là phong cách của hắn, lúc trước khi còn ở quân doanh Kadozi việc uống cạn một chén mới là phong cách đặc biệt của hắn.

“Quân Doanh Kadozi?” Đột nhiên nhớ tới cuộc sống trong quân doanh lúc đó , Locke cũng không hiểu tâm tình của mình lúc này.

Hắn năm nay đã hơn năm mươi tuổi, nữ nhi cũng đã có, trải qua rất nhiều sự việc nhưng khi nhớ tới ký ức lúc mười mấy tuổi tham gia vào quân doanh vẫn khiến tâm tình của Locke phiền muộn.

Hans và người nhà sau khi vào thành Flor của vương đô Faustin đã được hắn phái người chiếu cố nên hẳn tương lai sẽ không phải lo lắng gì nữa. Nhưng ở hồi ức lúc này của Locke, là lúc sinh hoạt thời trẻ tuổi nóng nảy ở quân doanh cùng với huynh đệ thân thiết như tay chân.

Vào lúc đột phá cấp hai, sinh mệnh của hắn lại một lần nữa được siêu thoát, nhưng bên cạnh Locke lại không có lấy một huynh đệ nào cả, càng cường đại càng cô đơn, có thể giao lưu bình đẳng với Locke lúc này sợ là cũng chỉ có những sinh vật cấp hai cường đại dị thường.

Vương quốc Fussen chỉ có một triệu hoán sư cấp hai, Locke và Ashar đều không muốn trêu chọc đến những cường giả ở đây mà chỉ đơn giản muốn làm người qua đường .

Ashar cũng không có hứng thú giao lưu với Locke, tính tình của nàng khá khó chịu, số lần đồng hành cùng Locke chỉ có thể đếm bằng đầu ngón tay. Cũng không biết được khi nào nàng mua sắm xong tư liệu thí nghiệm trở về, Locke liếc ra bên ngoài cũng không thấy được thân ảnh Ashar.

Tại vương quốc Fussen này thì không có kẻ nào có thể tạo nên uy hiếp với Ashar, nếu bên kia có triệu hoán sư cấp hai thì sau khi đạt được tri thức Vu sư tại bí cảnh Absen đã khiến thực lực Ashar một lần nữa có được bước tiến dài.

Locke cũng không cần lo lắng về an toàn của nàng nên thoải mái ở quán bar mà uống rượu , Locke không cẩn thận nhớ lại từng đoạn quá khứ, từng chén rượu cứ thế được hắn uống vào bụng.

Không biết qua bao lâu, bốn bình rượu đã bị hắn uống sạch, đồ ăn trên bàn cũng bị ăn hết bảy tám phần, nhiêu đây không đủ để hắn nhét kẻ răng. Nên là Locke hắng giọng quát:

- Đưa rượu lên!

Rượu không say người tự say, bao nhiêu rượu cũng không làm Địa Kỵ Sĩ như Locke say được, nhớ lại hồi ức khiến mọi thứ trước mắt hắn dần trở nên mông lung.

Một thanh dao găm to chừng bàn tay được móc ra từ trong nhẫn không gian, nó được chế tạo bằng quặng sắt thông thường, chuôi dao vẫn là vải cây đay, thanh dao này gánh chịu toàn bộ ký ức của tám năm trong quân doanh của Locke.

Trong tay nắm giữ một đấu khí không tầm thường, Locke nghĩ trăm phương ngàn kế để tăng cường thanh dao găm này, nhưng do chất liệu thấp nên cho đến nay nó chỉ có hai loại ma pháp gia trì là “ Hoả Diễm minh văn” và “Sâm Chi hộ oản” mà thôi. Hai loại ma pháp về sau đều được Angelina thăng một cấp, tuy vậy hai đạo ma pháp được Locke tăng thêm chỉ có mức độ ma pháp trung cấp, vì vậy chỉ như một món đồ chơi buồn cười trong tay hắn.

Nhưng thứ Locke chú trọng không phải sự cường đại của thanh dao găm này mà chính là ý nghĩa của nó.

Nhìn vào chuôi dao, tựa hồ hắn có thể người thấy mùi thơm của cơ thể Ria.

Trời càng tối, một bình lại một bình, trước mặt Locke cũng càng ngày càng nhiều vỏ chai rượu.

- Ai biết được? Có thể là một mạo hiểm giả.

- Mạo hiểm giả?

- Cách ăn mặc không giống như các triệu hoán sư, không lẽ là Kỵ Sĩ?

- Có khả năng.

-….-

Lời bàn luận xung quanh mỗi lúc một nhiều khiến cho Locke hơi khó chịu.

“Hừ” Một đạo tinh thần lực mãnh liệt uy áp lạnh nhạt truyền ra khiến khách quan trong tửu quán bị doạ sợ bỏ chạy. Vài nhân viên cửa hàng như Memila cũng bị doạ sợ đến quá sức, năng lực như vậy thì kẻ này cũng không phải là người thường.

- Ngài còn muốn uống gì sao?

Memila cố nén sợ hãi đi về phía trước dò hỏi, cả buổi trưa đến giờ đều là nàng chiêu đãi Locke.

Liếc nhìn sắc mặt trắng bệt của Memila, Locke nói:

- Lại lên ba bình rượu mạch.

- Được…Tốt, ngài chờ một lát.

Memila vội chạy đến quầy hàng lấy rượu cho Locke.

Trời đã hoàn toàn tối, người đi đường cũng dần thưa thớt, hoa tường vi dưới ánh sáng của quán rượu cũng lập loè ánh sáng. Ashar với trường bào màu đen bước vào quán rượu, liếc mắt nhìn thấy một thân đầy hơi rượu của Locke, nhìn qua cũng tầm mười bình.

- Gia hoả này.

Sắc mặt Ashar liền đen thụi.

- Cần phải đi, kế tiếp chúng ta cần tới thành tiếp theo mới có thể mua được tư liệu thi pháp ta cần.

Thanh âm Ashar truyền đến mang theo ma pháp trùng kích cấp hai khiến cho Locke tỉnh rượu phân nửa.

- Tốt tốt tốt, chúng ta đi.

Một tia mồ hôi lạnh ở trán , Locke vội vàng nói.

Hắn biết rõ mùi rượu trên người mình khiến Ashar không thoái mái, nên định sau khi ra ngoài tìm chỗ nào không có người thi pháp liền tẩy rửa thân thể một phen.

Dịch: Thư

Biên: Khangaca

Bình Luận (0)
Comment