Tuy nhiên, điều thu hút ánh mắt ẩn bên trong bóng tối của nhiều dân cư xung quanh vào lúc này không phải là đội kỵ binh dày đặc trên mặt đất, cũng không phải là thảnh chủ đại nhân tôn quý áo giáp uy vũ đang đứng trước đội kỵ binh.
Mà chính là Kỵ Sĩ mặc áo giáp xanh đứng trên mây, thấp thoáng, chỉ lộ ra một nửa thân hình!
- Làm sao có thể?
- Có người biết bay à?
- Đó không phải là Triệu Hoán Sư cao quý à?
- Không thể nào là Triệu Hoán Sư đại nhân tốn quý được, các ngươi nhìn áo giáp mà đại nhân đó mặc đi.
- …
Những lời thì thầm phát ra từ những khu dân cư gần đó. Locke vốn không muốn nổi bật như vậy, nhưng vì để tìm được thanh dao găm của mình càng sớm càng tốt, nên đã gặp người mạnh nhất thành ngay khi trở lại thành Evra, cũng xem như là liên lạc với thành chủ Watt.
Watt có thực lực Kỵ Sĩ Chuẩn giai, cũng là Bá tước cha truyền con nối của vương quốc Fussen. Watt năm nay đã ngoài tám mươi, nhưng vẫn còn cường tráng và mạnh mẽ vì tu vi đấu khí khá tốt.
Sau khi nhận được yêu cầu giúp đỡ từ một Kỵ Sĩ mạnh mẽ như Locke, hắn đã ngay lập tức cử tất cả đội thân vệ thành chủ của mình đi tìm vũ khí ma pháp bị thất lạc mà Locke đang tìm kiếm.
Locke trước đó đã tới quán rượu Tường Vi Chi Hoa, sau khi không thu được kết quả gì, hắn tạm thời chỉ có thể trông chờ vào vệ đội tuần tra của Watt.
May mắn phạm vi tinh thần lực Địa Kỵ Sĩ của Locke đã có thể bao trùm một phần tư thành Evra, sau khi phát hiện ra một cuộc tranh đấu phía khu Bắc phía Tây thành, bọn họ đã lao tới nhanh nhất có thể, điều thú vị là trong cuộc đánh nhau, Locke cảm nhận được khí tức thuộc về dao găm của mình.
Người vừa đến giải cứu Memila chính là Locke đang lơ lửng trên đỉnh mây.
Memilla vẫn còn bàng hoàng không kịp phản ứng, nhưng bốn kẻ làm xằng làm bậy ở phía sau lại toát mồ hôi lạnh trước tiên.
Bốn tên khốn nạn của của Ngân Lang Chi Nha đang rất muốn trốn thoát khỏi đây, cho dù đó là Kỵ Sĩ mặc áo giáp xanh có khí thế kinh khủng trên bầu trời hay đội thân vệ thành chủ đứng trên mặt đất, đều không phải là người mà bốn kẻ bọn họ có thể đối phó được.
Tuy nhiên, bọn họ tuyệt vọng phát hiện ra rằng bản thân không thể di chuyển.
- Đây quả thực là do ta thất trách, ta không ngờ rằng ở thành Evra mà ta đã quản lý suốt năm mươi năm vẫn có kẻ dám phạm tội trắng trợn.
Một thành viên đội thân vệ kỵ binh thành chủ mặc giáp đen dậm chân bước ra.
Hắn chính là thành chủ của thành Evra, Bá tước Watt nổi tiếng với sự gan dạ và cai trị nghiêm ngặt.
- Ta sẽ không can thiệp vào việc của vương quốc Fussen các ngươi. Ta chỉ đến đây để tìm đồ thất lạc.
Trên bầu trời, Locke nói điều này, đưa tay phải ra. Dưới sự dẫn dắt của tinh thần lực khổng lồ, thanh dao găm Memila đang siết chặt trong tay bay lên không trung, rơi vào trong tay Locke.
- Ồ?
Locke nhìn thấy thanh dao găm của mình vẫn được bọc trong một lớp vải lanh, giống như chỉ là một bao dao đơn giản.
- Ngươi đã làm nó à?
Locke hỏi Memilla đang nằm gục trên mặt đất bên dưới.
- Đúng vậy.
Sắc mặt Memila vẫn còn tái nhợt, nàng đã bị loạt sự cố xảy ra này dọa cho sợ hãi, đồng thời cũng bị Locke và đội kỵ binh đông đảo xung quanh uy hiếp.
Từ giọng nói, Memilla nhận ra người này chính là vị khách mà nàng đã chiêu đãi ở quán rượu vào ban ngày.
- Đội kỵ binh! Tiêu diệt kẻ hung ác!
Ở phía bên kia, Watt mặc bộ áo giáp đen ra lệnh cho thủ hạ của mình.
"Gầm!" Hàng trăm kỵ binh tinh nhuệ gầm lên, đồng thời đấu khí của bọn họ tản ra cho thấy thực lực đa phần nằm ở khoảng Kỵ Sĩ nhập môn. Tuy nhiên, với lợi thế về đội hình chiến đấu và số lượng, ngay cả những Kỵ Sĩ thực tập cao giai cũng không chắc sẽ chiếm được thế thượng phong.
Càng đừng nói đến bốn kẻ của Ngân Lang Chi Nha đang bị đội kỵ binh bao vây bên trong.
Vó ngựa phi nước đại, máu bắn tứ phía, ánh sáng lạnh lẽo là do sự va chạm của đao và kiếm, tiếng gào lên đau đớn là lời nói cuối cùng của một kẻ sắp chết trên thế giới này.
Từng có lúc, Locke cũng là một thành viên kỵ binh tầng dưới chót, cùng chém giết kẻ địch.
Cất kỹ thành dao găm của mình, Locke quay người sang chỗ khác, thế giới của những người bình thường đang ngày càng cách xa hắn, đã đến lúc phải rời đi.
- Đại nhân! Hu hu… Cầu xin ngươi! Hu hu…
Từ phía sau, một giọng nói khóc lóc của thiếu nữ vang lên.
Locke dừng lại, quay đầu nhìn xuống phía dưới, đối tượng mà thiếu nữ kia cầu xin thế mà là bản thân mình.
- Làm ơn, hãy cứu phụ thân ta! Hu hu... Làm ơn!
Nước mắt của Memilla tràn đầy trên má. Lúc này nàng không còn là thiếu nữ mạnh mẽ kiên cường nuôi sống gia đình nữa, nàng chỉ là một đứa trẻ.
Trên cơ thể Memila vẫn còn rất nhiều máu, không biết là của chính nàng hay của người khác.
Nhìn tấm vải lanh quấn quanh thanh dao găm của mình, tấm vải lanh chắp vá khi chạm vào có cảm giác thô ráp, nhưng tay nghề của người thợ may khá tinh xảo, có thể thấy rằng đã được làm rất tận tâm.
- Được rồi, để ta xem mình có thể giúp gì được cho ngươi không?
Locke nói.
Hắn không thích nợ ân tình của người khác. Vừa rồi, với tinh thần lực cường đại của Địa Kỵ Sĩ, trước khi Memila kịp nhận ra, hắn đã học được đọc được ký ức và suy nghĩ của Memila, biết được ý định ban đầu của đứa nhỏ này khi lấy đây dao găm của hắn.
Là vì để hôm sau lúc bản thân mình đến quán rượu sẽ trả lại dao găm cho mình à? Thật là một đứa trẻ đáng yêu và tốt bụng.
Sự chinh phạt của đội kỵ binh đã chấm dứt. Bốn thêm mạo hiểm giả bình thường thì sao có thể là đối thủ của kỵ binh thành chủ tinh nhuệ được. Chỉ với một đòn tấn công, bốn tên đó đã biến thành một đống thịt băm nát bươm.
Nhìn những mảnh thi thể vương vãi trên mặt đất, dù là Locke từ trên trời rơi xuống hay là những thành viên khác của đội kỵ binh đều là sắc mặt vô cảm, chỉ có khuôn mặt của Memila tái nhợt.
Dù bản thân sợ hãi đến mức không còn chút sức lực nào, Memila vẫn vùng vẫy, đưa Locke về nhà, phụ thân nàng vẫn ở đó, đại nhân thần bí này chắc hẳn phải có năng lực cứu phụ thân của nàng.
Memila đã mất mẫu thân rồi, nàng không muốn mất thêm của phụ thân nữa đâu.
Nhìn thấy một Địa Kỵ Sĩ mạnh mẽ như Locke, đi theo một thiếu nữ đến một khu dân cư bình thường, thành chủ Watt suy tư một lát rồi cũng đi theo.
Người mạnh nhất vương quốc Fussen là Triệu Hoán Sư cấp hai, ở quốc gia của bọn họ chỉ có một sinh vật cấp hai như vậy thôi. Khi đột nhiên nhìn thấy một Địa Kỵ Sĩ cấp hai, lão Watt còn muốn thiết lập mối quan hệ tốt đẹp với cường giả này, dù chỉ điểm một chút cũng đã tốt rồi.
Đây là nơi cằn cỗi nhất trong khu dân cư phía Tây Bắc thành Evra, những ngôi nhà xung quanh quá thấp để cho ngựa chiến đi qua, vì vậy thành chủ Watt, giống như Locke và Memilla, đều đi bộ đến.
"Lạch cạch.." Đó là tiếng các tấm sắt trên áo giáp va vào nhau. Lão Watt không đến một mình, để bảo vệ thành chủ đại nhân tôn quý của bọn họ, tất cả các Kỵ Sĩ của đội thân vệ đều tập trung ở đây.
- Nhìn kìa, đó là thành chủ đại nhân!
- Còn có Kỵ Sĩ của đội tuần tra hộ thành nữa!
Có vẻ như đây sẽ là một đêm không ngủ, Watt với tư cách là Bá tước cao quý của thành Evra, đây hẳn là lần đầu tiên hắn đến thăm khu vực nghèo nhất và lạc hậu nhất của thành thị.
Dịch: Diễm Quỳnh
Biên: Khangaca