Ngọn lửa cuồn cuộn đột nhiên xuất hiện, bắt đầu thiêu đốt hừng hực, biển lửa ùn ùn kéo đến hiện ra từ bốn phương tám hướng, không ngừng chèn ép không gian bốn phương, bức cho Tiêu Thiên Hữu không thể thoát đi được, không thể không từ bỏ chạy trốn, lại một lần nữa quay trở lại Thiên Châu.
Sau khi Tiêu Thiên Hữu trở lại Thiên Châu, ngọn lửa từng bước tới gần rồi đột ngột dừng lại.
Cánh chim sau lưng Phượng Hoàng dãn ra, hào quang màu đỏ đảo qua, khu vực xung quanh Tiêu Thiên Hữu đã hóa thành nơi cấm, hoàn toàn bị hào quang cắn nuốt, hoàn toàn bị phong toả giam cầm ngay tại chỗ.
Sau khi Phượng Hoàng làm xong tất cả, lúc này mới nhìn vào bóng người trong hắc khí nói: “Ngươi chính là lão quỷ Đức Trạch?”
Từng tia từng sợi hắc khí cuồn cuộn không ngừng xuất hiện, bóng đen đứng trong hắc khí che lại gần như toàn bộ tướng mạo và thân ảnh, âm thanh cao thấp, lặp đi lặp lại như có trăm ngàn người cùng nhau mở miệng, âm thanh chồng lên nhau, đã hoàn toàn biến dạng, làm cho người khác không phân biệt được nơi phát ra.
"Phượng Cửu, ngươi nhận lầm người rồi."
Phượng Cửu hừ lạnh một tiếng, khinh thường con hàng dối trá trước mắt này, Nhân tộc đều là loại khẩu thị tâm phi như vậy, không chân thành như Phượng Hoàng tộc của họ, bây giờ bất cứ một vị Thần Ma nào tới đây cũng đều dễ bị nhận ra, nhưng hết lần này đến lần khác đối phương lại không chịu thừa nhận.
Phượng Cửu không hiểu được nguyên nhân ở trong đó, nhưng loại che dấu không triệt để này là muốn để cho mình nhìn ra được thân phận của hắn, thuận tiện cho việc trao đổi tiếp theo, nhưng tư thái ẩn dấu này cũng đại biểu cho việc đã chuẩn bị bị từ chối thừa nhận.
Tuy rằng biết rõ lão quỷ Đức Trạch đang giảo biện, nhưng cũng để lộ ra nhiều sơ hở.
Thần là hắn, quỷ cũng là hắn.
Nhân tộc chính là suy nghĩ nhiều, không thành thật.
Bóng đen kia không thừa nhận, hắn cũng làm như không thấy tư thái trào phúng kia, không có gì để thao thao bất tuyệt cả, quan hệ hai bên cũng không thân thiết, bóng đen đi thẳng vào chủ đề chính: “Phượng Cửu, ta biết rõ mục đích của ngươi khi tới đây.”
“Ta cũng biết rõ ai là người đã ăn máu thịt của ngươi.”
“Ta có thể trợ giúp ngươi, tạo cơ hội cho ngươi.”
Ngọn lửa trên người Phượng Cửu bắt đầu thu lại, lộ ra chân thân đứng thẳng tràn đầy lông vũ, lông đuôi lắc lư lưu lại vết lửa màu đỏ trong không trung, lãnh đạm mở miệng nói: “Nói dễ nghe thế sao?”
“Chẳng qua cũng chỉ là mượn đao giết người thôi.”
“Đừng tưởng rằng ta không biết rõ mọi chuyện.”
“Nhân tộc các ngươi gia đại nghiệp đại, mọi hành động đều chấn động vạn tộc, không biết có bao nhiêu người chú ý đến, trăm vạn đạo binh hội tụ lại một chỗ, chuyện lớn như vậy thì làm gì có bí mật gì đáng nói.”
“Gần đây Long tộc thường hay lên phía bắc, còn đến minh ước trao đổi với tộc của ta, hơn nữa còn điều động đại quân đi đến biên giới, phòng ngừa Nhân tộc các ngươi ra đòn nhử, mục đích chính không phải nội đấu mà là muốn công phạt Long tộc.”
“Không thể không nói, Nhân tộc các ngươi đấu đá nhau không lưu tình chút nào, Đậu Trường Sinh kia ra tay quá ngoan độc, đầu tiên là chỉ hươu bảo ngựa, phá Diệp quốc sau đó mượn lý do để ra tay với Bẩm quốc, một tay nhấc lên loạn cục, lan ra một phần tư lãnh địa.”
“Nhân vật hung ác như vậy mà các ngươi còn chứa chấp được, đổi lại mà là tộc ta thì đã bị trục xuất từ lâu rồi.”
“Của cải gì mà lại khiến hắn liều mạng như vậy? Hắn mới tới Thiên Ngoại Thiên được bao lâu? Trong mấy tháng mà đã chết bao nhiêu người?”
“Chỉ riêng võ giả võ đạo nhất phẩm đã có mấy vị, những người này đều là lực lượng trung gian của một tộc.”
Phượng Cửu châm chọc xong thì giọng điệu bắt đầu thay đổi, bắt đầu hâm mộ, Nhân tộc thật sự mạnh mẽ, thiên tài thật sự quá nhiều, gia nghiệp cũng lớn, cho nên mới không quan tâm đến sống chết của vài tên võ đạo nhất phẩm.
Cũng bởi vì sự khoan dung như vậy, nên Thần Ma trong Nhân tộc mới xuất hiện không ngừng, mỗi một vị chứng đạo Thần Ma đều là cường giả trong cường giả, nhất là trong ngàn năm qua, chứng đạo Thần Ma càng ngày càng mạnh.
Như Á Thánh Trương Thiên Chính, sau khi chứng đạo không lâu thì cũng đã đạt tới Thần Ma đỉnh phong, nếu không phải do hắn luyện Thần Ma đại đan, từ đó bước vào lãnh địa của vạn tộc, sợ là không ai biết được thực lực chân chính của Trương Thiên Chính, vậy mà đã có tư cách trùng kích lên Tiên Thiên Thần Ma, chấn động vạn tộc.
Một cỗ sát ý đã bắt đầu sôi trào.
Không riêng gì chuyện Đậu Trường Sinh ăn máu thịt của mình, làm mình mất mặt, mà cũng là Đậu Trường Sinh kỳ tài ngút trời, mặc dù hắn không phải là thứ tốt đệp gì, vừa tới nơi này đã khiến gió tanh mưa máu, nhiều lần hạ khắc thượng, giết không biết bao nhiêu người, giẫm lên không biết bao nhiêu xương máu.
Loại nhân vật này quá kiệt xuất, nếu như chết giữa đường thì tốt, nếu không chết, tương lai có khả năng chứng đạo cực lớn, đợi đến khi Đậu Trường Sinh chứng đạo thành công, lại có thêm một vị Trương Thiên Chính.