Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 1026 - Chương 1026. Kiếm Đến! Trạm Lư Kiếm? 2

Chương 1026. Kiếm đến! Trạm Lư Kiếm? 2 Chương 1026. Kiếm đến! Trạm Lư Kiếm? 2

Loại tôn thất như Vu Nhân Long này vẫn có thể tự do hoạt động, nguyên do thì Đậu Trường Sinh cũng hiểu được, trải qua mấy năm rèn luyện, Đậu Trường Sinh cũng đã không phải là thiếu niên tỉnh tỉnh mê mê lúc ban đầu kia nữa.

Lưu lại Vu Nhân Long hoạt động chính là muốn ép khô tất cả giá trị của Vu Nhân Long, sản nghiệp bề ngoài đã niêm phong xong, nhưng sản nghiệp trong bóng tối thì sao?

Ví dụ như sản nghiệp của tộc Tiêu thị mà Đậu Trường Sinh nhận được, đó chỉ là phần trên bề mặt, nhìn như khổng lồ nhưng còn phải tiêu một số lớn để nuôi Trọng Giáp Binh Đại Lương, còn phải tăng thêm cả đất phong của mình nữa. Vì vậy, nghiêm túc nói ra thì nó không bằng một nửa sản nghiệp của Tiêu thị, tất nhiên đã bao gồm cả Cửu U Minh Giáo.

Rất nhiều sản nghiệp đều ở trong bóng tối, không biết phải chuyển qua mấy tay, cũng không dễ dàng điều tra ra được.

Lưu lại Vu Nhân Long và bắt giữ tộc nhân, Vu Nhân Long chắc chắn sẽ chạy vạy tìm mọi cách để cứu viện. Điều này sẽ khiến cho Vu Nhân Long tự động lấy ra sản nghiệp trong bóng tối. Đây là một chiêu trò cổ xưa, Vu Nhân Long không thể không biết, nhưng không thể không làm như vậy, trừ phi Vu Nhân Long định từ bỏ tộc nhân của mình.

Tuy nhiên, điều này không có khả năng, Vu Nhân Long dần dần già yếu, tinh thần đã suy nhược, không còn sống được nhiều năm nữa.

Thủ đoạn cũ nhưng vẫn có hiệu quả.

Đậu Trường Sinh đi đến rương bên cạnh, không quá quan tâm đến những bảo vật này, lần này tới Thiên Ngoại Thiên đã thu hoạch được quá nhiều, từ trên xuống dưới không biết vơ vét bao nhiêu lợi ích, hơn nữa điều quan trọng nhất là sản nghiệp của Bẩm quốc và Càn quốc có thể được truyền thừa xuống, theo thời gian trôi qua, dòng nước nhỏ cũng trở thành sông, con số này cũng rất khủng khiếp.

Thật sự làm cho Đậu Trường Sinh có cảm giác hứng thú là có người lại muốn đi con đường của Xích Thố Hỏa Long Câu. Điều này thực sự ứng với câu nói "Quan Thất phẩm trước cửa Tể tướng”, mình cũng là đại nhân vật một phương, ngay cả vật cưỡi cũng nước lên thì thuyền lên.

Sau khi suy nghĩ một lúc, Đậu Trường Sinh nói: "Bẩm hầu đã trở thành tù nhân, là kẻ đầu sỏ gây họa, nhất định không thể bỏ qua được. Những tôn thất còn lại của Bẩm quốc cũng không cần liên luỵ, tất cả những người từ thượng tam phẩm thì đưa đến Đế Quan, đến lúc đó hiệu lực dưới trướng Thần Ma, cả đời chiến đấu cho Nhân tộc."

Sau khi đến Đế Quan, họ sẽ không bị quấy nhiễu bởi thù hận giang hồ nữa, nhưng điều đó cũng đồng nghĩa với việc họ phải từ bỏ thân phận của mình và chỉ là một người của Nhân tộc. Ngay cả khi họ có thể lăn lộn tốt, có thể nắm giữ một chi đại quân thì họ cũng không thể can thiệp vào thế cục bên ngoài.

Thần Ma đã cho bọn hắn sự tái sinh, tất nhiên không cho phép bọn hắn phá vỡ quy tắc, trừ phi bọn họ chứng đạo Thần Ma, lấy Thần Ma tôn quý, mọi quy tắc trói buộc sẽ không còn hiệu lực, đương nhiên có thể có cừu báo cừu, có oán báo oán, nhưng khả năng đó thật sự quá nhỏ, Đậu Trường Sinh cũng không tin điều đó sẽ xảy ra.

Tôn thất của Bẩm quốc không có thượng tam phẩm, sau khi đoạt lại truyền thừa, tương lai một mạch này sẽ rất khó ra Tông Sư thượng tam phẩm, đã không tạo ra được uy hiếp. Sau khi suy nghĩ một lúc, Đậu Trường Sinh cũng không có ý định đuổi cùng giết tận.

Kể cả sau này hậu duệ của họ ra một nhân vật kinh tài tuyệt diễm thì đến lúc đó mình cũng đã trở thành Thần Ma, sau khi đạt thượng tam phẩm việc tu luyện sẽ càng nhanh hơn. Tự tin này, Đậu Trường Sinh vẫn là có.

Sau khi cân nhắc một chút Đậu Trường Sinh tiếp tục nói: "Những lễ vật này, ta sẽ nhận. Còn ngươi, hãy chọn một số bảo vật làm phần thưởng, sau đó gửi một tin chính xác cho Vũ Nhân Long, nói cho hắn biết chuyện này kết thúc ở đây."

Nhưng Xích Thố Hỏa Long Câu lại liên tục lắc đầu nói: "Không được."

"Những bảo vật này đều thuộc về chủ nhân, tôi không thể nhận”

“Ta chỉ là vật cưỡi của chủ nhân, ăn của chủ nhân, uống của chủ nhân, nhận những bảo vật này thì có tác dụng gì chứ?"

Sự nhiệt huyết bùng cháy trong lòng của Xích Thố Hỏa Long Câu, mặc dù những bảo vật này đều đã giao ra, nhưng đều là dùng để ném đá hỏi đường, nếu như chủ nhân quyết định giết người vậy thì tất cả chuyện này sẽ được xem như chưa từng xảy ra.

Hì, một nhóm bảo vật, thu lễ không làm việc, điều đó là không có khả năng. Nó muốn xây dựng một danh tiếng tốt, chỉ là không muốn liên quan đến tên Diệp Hầu kia mà thôi. Dù sao Lương tiên sinh nói nghe rất hay, lại tặng lễ vật, còn được sự chủ nhân coi trọng, tên Diệp Hầu kia thì có cái gì chứ?

Mặc dù có vẻ như lần này không có lợi ích, nhưng có thể đật được tin tức chính xác, Xích Thố Hỏa Long Câu chắc chắn có thể yêu cầu một khoản phí dịch vụ khác, tính gộp cả hai phía là có doanh thu, hơn nữa Xích Thỏ Hỏa Long Câu cũng nhìn ra được, tất cả lợi ích đều đến từ chủ nhân, nó tuyệt đối sẽ không làm ra hành động giết gà để lấy trứng. Mặc dù còn nhỏ tuổi đã phải thừa nhận trưởng thành quá sớm, dưới sự truyền thụ của Diệp Hầu thì đã trò giỏi hơn thầy.

Bình Luận (0)
Comment