Nguyên nhân thật sự là Thiên Ngoại Thiên cũng chưa có đông đảo Hoàng Đạo Thần Binh trấn áp vận khí, điều này đối với cấp độ Thần Ma thì thật sự là quá yếu ớt, mặc cho ngươi phồn hoa như gấm, lửa cháy nấu dầu, diệt vong đều ở trong một ý nghĩ của Thần Ma.
Không thành Thần Ma, cuối cùng thành con sâu cái kiến mà thôi.
Thực lực của Triệu Vô Độ không yếu, võ đạo Đại Tông Sư nhị phẩm, cũng là cường giả một phương, uy phong lẫm liệt, hiển hách đương thế, nhưng dưới sự công kích của Thần Ma lại yếu ớt giống như một đứa trẻ.
Mình tu hành công pháp Thần Ma, 《 Diêm La Trấn Ngục Kinh》 và 《 Đấu Ma Đồ Lục》, còn có 《 Đằng Vân Giá Vụ》, hai thứ nói trên đều là võ học Thần Ma trấn phái, là cấp độ Tiên Thiên Thần Ma, mặt khác như là 【 Vô Tướng Chi Phong】, 【 Nguyên Tố Chi Thể】,... Thiên phú cũng là phi phàm, nhưng như vậy thì sao?
Đối mặt với Thần Ma đều là chuyện cười, cũng không khác trẻ con một chút nào.
Hào quang hư ảo màu đỏ rực phía trước nở rộ, một con Thần Điểu đầy đủ ngũ sắc, mở rộng hai cánh, xuất hiện trước mắt Đậu Trường Sinh, nhìn con phượng hoàng trước mặt này, đôi mắt Đậu Trường Sinh đã híp lại, sát ý đã sôi trào.
Sát khí mãnh liệt lạnh thấu xương giống như Cửu Thiên Hàn Phong, gào thét lao ra.
Đôi mắt phượng kia nổi lên hứng thú, từ trên cao chăm chú nhìn xuống Đậu Trường Sinh, không, cũng không phải đang chăm chú nhìn Đậu Trường Sinh, chính xác hơn là bóng của Trạm Lư Kiếm.
Giọng nói lãnh đạm vang lên: "Nhân Đạo Chi Kiếm.”
“Chuyện Đông Hải ta không tự mình trải qua, lúc xem xét tình báo, vốn tưởng rằng đây chỉ là hư cấu, không ngờ ngươi lại thật sự đạt được sự tán thành của Trạm Lư Kiếm.”
"Không."
“Là ta thành toàn cho ngươi.”
Mắt Phượng Cửu nghiêm túc lại, thanh âm cay nghiệt, giọng nói lạnh như băng vang lên:
“Trạm Lư Kiếm là Nhân Đạo Chi Kiếm, lấy nhân từ làm chủ, cấp độ phàm tục gặp phải Thần Ma dị tộc, sẽ có cơ hội dẫn Trạm Lư Kiếm ra, nhưng đó là hơn 10 vạn, mười mấy vạn người.”
"Trạm Lư Kiếm cứu tế không giúp báo thù, mấy trăm hơn một ngàn người tử vong cũng không đủ để dẫn Trạm Lư Kiếm ra."
"Ngươi vốn đạt được cơ sở Trạm Lư Kiếm tán thành, mới có thể khiến cho Trạm Lư Kiếm phản ứng, lúc này đây ranh giới sinh tử tồn vong, chủ động bảo vệ sư phụ trước, lại biết rõ là Thần Ma tấn công nhưng vẫn muốn ngăn chặn tấn công kia cho hắn."
Giọng điệu Phượng Cửu dừng lại một chút, lúc này mới tiếp tục nói: "Hiếu đạo cũng là nhân, hơn nữa thêm Thần Ma dị tộc, lại có Trạm Lư Kiếm bước đầu tán thành, tất cả mọi thứ đều đã chín muồi.”
“Trạm Lư Kiếm lần này chủ động xuất hiện bảo vệ chủ, ngươi đã đạt được tư cách nắm giữ Trạm Lư Kiếm, tiếp theo chính là đi Nhân Tổ Miếu, hoàn thành thử thách cuối cùng của Trạm Lư Kiếm, mời Trạm Lư Kiếm từ Nhân Tổ Miếu ra, đạt được tư cách nắm giữ Trạm Lư Kiếm mãi mãi, dù hai tay buông xuôi Trạm Lư Kiếm vẫn luôn ở bên cạnh.”
“Nếu nói tất cả những chuyện này đều là cơ duyên trùng hợp, ta sẽ không tin.”
“Mọi chuyện sẽ không trùng hợp như vậy? Một lần nguy hiểm tính mạng, mà lại khiến cho ngươi có được vận may lớn như vậy.”
“Ta biết mọi tin tức của Đậu Trường Sinh ngươi, biết nguồn gốc của ngươi.”
“Chính vì biết ngươi là người thế nào? Mới nhận ra sự đáng sợ của ngươi?”
“Ngươi lại có thể che mắt Trạm Lư Kiếm, có thể lừa gạt thử thách của Trạm Lư Kiếm, tam quan của ngươi đã vặn vẹo, lại coi chuyện ác đã làm là chuyện tốt, nếu chỉ như thế, thiện ác điên đảo cũng không có gì lạ, không đủ để lừa gạt Trạm Lư Kiếm, mấu chốt là ngươi coi ác là thiện, làm việc thiện vẫn là thiện, đây mới thật sự là chỗ đáng sợ, hiện giờ còn không điên cuồng, quả thực là một chuyện khiến người ta không thể tưởng tượng.”
Phượng Cửu dần dần bị cảm phục, thở dài nói: "Đây là ta giết người phóng hỏa, ta ép ngươi làm kỹ nữ, nhưng ta là một người tốt mà.”
Đậu Trường Sinh giận dữ.
Hắn ngậm máu phun người?
Vốn tưởng rằng đối phương là Thần Ma, có thể chứng đạo thành công, chắc chắn là một đời anh tài, có thể nhìn thấu mọi tầng sương mù, biết tình hình thật sự, có tầm nhìn sâu rộng, cũng chưa từng nghĩ vẫn như cũ giống như phàm phu tục tử kia, nghe gió chính là mưa.
Tình cảm của mình và Triệu Vô Độ, đó là tình cảm cứng như kim loại, từ này không đúng lắm, trong lúc nghèo từ, đột nhiên nghĩ không ra từ cụ thể để hình dung, nhưng đại khái chính là ý này, bị Thần Ma Phượng Hoàng trước mặt vu oan, Đậu Trường Sinh giận dữ quát: "Cái con mẹ nhà ngươi đánh rắm.”
“Uổng công ngươi là một đời Thần Ma, lại nói ra những lời thô bỉ không thực tế như vậy.”
“Ta làm gì cũng ngay thẳng.”
"Lão tặc nhà ngươi không chỉ giết sư phụ ta, còn bêu xấu thanh danh ta, hôm nay có ngươi không có ta, có ta không có ngươi."
Phượng Cửu vẻ mặt dữ tợn nhìn Đậu Trường Sinh, vô cùng kích động, lại thở dài nói: "Đáng sợ, thật đáng sợ.”