Chương 104: Phụ thân ta là giả
Một Bán Thần Binh thức tỉnh, không phải một lần là xong, Bán Thần Binh cần dần dần từ trong tĩnh mịch bên trong sống lại, cho đến cuối và thăng hoa đến cực hạn.
Một bước cuối cùng này có thể làm cho Bán Thần Binh ở vào đỉnh phong.
Cũng là võ đạo Tứ phẩm, cầm trong tay Bán Thần Binh có thể chiến sức mạnh Tông Sư.
Mỗi ngày Đậu Trường Sinh đều không ngừng chà lau thân đao, đây là bồi dưỡng linh tính ăn ý với Băng Phách Đao, đợi đến tương lai thực lực đầy đủ là có thể để cho Băng Phách Đao cực điểm thăng hoa.
Một quá trình này, mỗi ngày đều cần nửa canh giờ để làm.
Chậm rãi thu hồi Băng Phách Đao quay về trong vỏ đao.
Nói đến bây giờ yên tĩnh như thế, sau khi ngũ đại Thần Binh thế gia thăm dò một lần xong thì không có động tác kế tiếp, cũng là công lao Hàn Sương Chi Thể của Đậu Trường Sinh.
Sau khi hiểu rõ ràng từ đầu đến cuối, bọn họ hoài nghi là Hàn Sương Chi Thể và Băng Phách Đao tương đối phù hợp.
Nếu không thì ngũ đại Thần Binh thế gia không thể nào lại yên tĩnh như vậy.
Đối với Thần Binh thế gia thì duy trì quyền thế và địa vị, toàn bộ đều dựa vào Thần Binh.
Vì thời kỳ Thần Binh thức tỉnh, bọn hắn không tiếc huyết tế.
Nếu là thật sự có dị huyết, có thể tăng thêm linh tính hoà hợp cho Thần Binh, vậy chắc chắn họ sẽ không tiếc bất cứ giá nào cũng muốn tranh giành lấy vào trong tay.
Cầm Băng Phách Đao trong tay, trở lại trong phòng rửa mặt, đổi một bộ y phục sạch sẽ gọn gàng, Đậu Trường Sinh đi vào tiền sảnh, ngồi ăn điểm tâm.
Điểm tâm rất thanh đạm, bánh bao chay phối hợp với cháo gạo, dưa chuột dưa muối.
Vừa ăn xong điểm tâm đã nhìn thấy lão quản gia vội vã chạy từ bên ngoài đi vào, sau khi trông thấy Đậu Trường Sinh thì lộ ra sắc mặt vui mừng nói: “Nhị thiếu gia, ngài truyền tin tức cho lão gia đã có thư hồi âm.”
Đã thương lượng chi tiết tố cáo với sư phụ thần bí, người thao tác tốt nhất làm chuyện này chính là Lãnh Diện Thần Bộ Triệu Vô Độ.
Sau khi chuyện này tố cáo xong, nếu xác nhận là thật, đây có thể là lập công lớn, nước phù sa không chảy ruộng ngoài, đương nhiên muốn người một nhà mình làm.
Nhưng chuyện phải được giữ bí mật tuyệt đối và không được để lộ ra ngoài, Đậu Trường Sinh ra mặt thì nguy hiểm rủi ro cực cao, nhưng từ Triệu Vô Độ lại khác biệt, hắn có thể trực tiếp gặp mặt Trần Vương điện hạ.
“Lão gia cần xử lý một chút chuyện trong tay, trong ba ngày là có thể trở về.”
“Nhưng lão gia cũng đã nói, nếu chuyện không nghiêm trọng như Nhị thiếu gia nói, sau sự việc cũng sẽ không trách phạt Nhị thiếu gia, chỉ là muốn Nhị thiếu gia đi khuyên đại thiếu gia, ít đi uống trà ở Phiếu Miểu Lâu.”
Ha ha.
Còn không bằng đánh mình một trận.
Cái tên nhóc Triệu Minh Ngọc kia, cuộc đời cực kỳ yêu thích hai thứ, mặc yếm giả vờ nai tơ, còn lại là uống trà cùng các tiểu tỷ tỷ ở Phiếu Miểu Lâu.
Chính là một vấn đề nhi đồng?
Cũng chính là chuyện lớn đáng tin.
Có một điểm này, trong mắt Đậu Trường Sinh nhìn thấy xem như đã đủ rồi.
Lão quản gia nhìn Đậu Trường Sinh, mở miệng an ủi nói: “Nhị thiếu gia cũng ít đi Phiếu Miểu Lâu thì tốt hơn, muốn đi thì đi Bát Đại Lâu, nơi đó dù sao cũng rẻ hơn một ít.”
“Trong phủ chỉ vì chi tiêu của đại thiếu gia cũng đã thu vào không đủ chi ra, Nhị thiếu gia cũng đừng đi tham gia náo nhiệt.”
Đậu Trường Sinh giương mắt nhìn lão quản gia một chút, chính là ngươi ép hai sở thích lớn của Triệu Minh Ngọc thành ba sở thích lớn, lại bắt đầu điên cuồng cho người truyền công, từ đó kiếm tiền tài?
Đậu Trường Sinh bỏ qua lão quản gia, ăn xong điểm tâm thì đi về phía Chu Tước phường.
Thần Đô sóng ngầm mãnh liệt, chuyện rời đi Thần Đô, Đậu Trường Sinh dự định sau khi Triệu Vô Độ trở về làm thỏa đáng chuyện tố cáo xong, sẽ lựa chọn đi ra ngoài.
Không thể nào là đi Tề Châu.
Đậu Trường Sinh và Đậu gia cũng không cảm tình gì, nhất là còn có một vị đệ đệ cùng cha khác mẹ, sau khi trở về sẽ rất xấu hổ.
Mấu chốt nhất là Tề Châu cũng không phải địa phương tốt gì, nơi đó là nơi phồn hoa nhất trong hơn mười châu, các thời kỳ thiên hạ đại loạn, các phản vương cắt cứ, Lữ Thành của Tề Châu đều là đô thành.
Thần Đô nguy hiểm, Lữ Thành tốt một chút, nhưng Đại Tông Sư có ít chút, lại không thiếu Tông Sư.
Thời tiền triều là địa bàn của Cửu U Minh Giáo, sư phụ thần bí cũng có tính toán, đó là muốn làm cho mình đi quyến rũ môn đồ của Cửu U Minh Giáo.
Ra ngoài đi một chuyến Hạ Châu, Tông Sư cũng không có mấy người, thậm chí còn không có.
Bản thân mình đi ở ẩn mấy năm, đợi đến khi thành võ đạo Tứ phẩm, có Băng Phách Đao trong tay, thiên hạ to lớn đi đâu mà chả được.
Sau khi đi vào Chu Tước phường, hắn ngồi ngay ngắn ở trên ghế thái sư, gần đây công sự không nhiều, chỉ có án trộm cướp Trân Bảo Lâu, nhưng bởi vì chuyện Ngô gia bị diệt môn nên có rất ít manh mối, bây giờ không có đầu mối mới, đã lâm vào cục diện bế tắc.