Chương 105: Phụ thân ta là giả (2)
Phương pháp muốn phá cục rất đơn giản, đó chính là bắt Chu Quang Nhậm từ Chu phủ tiến vào trong Lục Phiến Môn, cẩn thận thẩm vấn một lần sẽ thu được rất nhiều manh mối tương quan.
Nhưng chuyện này Đậu Trường Sinh không làm được, Lãnh Vưu Khôn tiếp thụ án diệt môn Ngô gia, bây giờ cũng có chút tiến triển, cuối cùng có khả năng kéo thành không tật mà chết.
Ngoại trừ một bản án này ra thì các án còn lại cũng không có chuyện gì trọng yếu.
Làm phó tổng bộ đầu của Chu Tước phường, tạm thay chức tổng bộ đầu, gặp phải tình tiết vụ án thì cũng phải bộ đầu Kim Chương suất lĩnh tổ bộ khoái phụ trách, bọn họ tương đương với tổ trọng án, đủ để xử lý án kiện.
Thật sự là nghiêm trọng, mới có thể từ tổng bộ đầu ra mặt.
“Tổng bộ đầu.”
“Tình tiết vụ án có đầu mối mới.”
Chu Lập mặc y phục Phi Điểu, khoá Nhân Nghĩa Đao, sải bước đi tới cắt đứt suy nghĩ của Đậu Trường Sinh.
Sau khi đi vào trong gian phòng, Chu Lập cũng không kề cà, trực tiếp đặt chứng cớ là một tờ giấy đến trước mặt Đậu Trường Sinh.
Đậu Trường Sinh duỗi tay tiếp nhận tờ giấy đầy nếp uốn, không lập tức nhìn tờ giấy, mà là trầm giọng hỏi: “Tờ giấy này đến từ chỗ nào?”
“Là từ bên trong Chu phủ đưa tới.”
“Lúc ấy chạng vạng tối thuộc hạ đang trở về nhà thì bị một người ngăn lại, hắn đưa cho thuộc hạ tờ giấy này, tự xưng là một tên nô bộc trong Chu phủ, hắn còn nói tờ giấy này là do gia tam thiếu gia của bọn họ đưa tới.”
“Thuộc hạ không dám thờ ơ, sau khi xác nhận nô bộc chính là thiếp thân nô bộc của tam thiếu gia Chu Quang Nhậm của Chu phủ xong, lập tức mang đồ vật đưa tới cho tổng bộ đầu.”
Đậu Trường Sinh nhìn tờ giấy, tờ giấy nhìn như đơn giản nhưng thật ra đã dùng thủ đoạn đặc thù xử lý qua, nếu là bị mở ra là có thể phát hiện dấu vết, lật đi lật lại nhìn một chút, biết không người mở tờ giấy ra.
Đậu Trường Sinh đơn giản mở ra, phía trên viết một câu đơn giản.
Phụ thân ta là giả.
Năm chữ này đều là chữ thường thấy, nhưng tổ hợp tại với nhau, hiệu quả tới vô cùng rung động.
Trực tiếp để cho Đậu Trường Sinh xác nhận một chuyện.
Hít vào một hơi thật sâu.
Hoá ra đây mới là mục đích chân chính.
Huynh đệ tương tàn, người thắng vi tôn.
Trận đấu cha con này
Rất rõ ràng là cái bẫy, phải tố cáo?
Ngu ngốc mới đi điều tra?
Triệu phủ ở Thanh Long phường.
Đậu Trường Sinh ngồi thẳng sau bàn, một tay kéo ống tay áo, một tay khác cầm bút lông, chấm đầu bút vào mực nước, bắt đầu viết lên tờ giấy trước mặt.
Phụ thân mất tích, sống chết không rõ, đệ biết huynh trưởng đã nhẫn nại nhiều ngày, gánh nặng trong lòng đã không chịu nổi từ lâu, chỉ là đệ nhớ tới tim như bị đao cắt.
Nhưng bá phụ là Hộ bộ Hữu Thị Lang, liên quan đến chuyện trọng đại, kẻ địch dám mạo danh thế thân, thân phận không thể coi thường.
Gần đây đệ đã âm thầm dò xét, còn có huynh trưởng truyền lại tin tức nghiệm chứng nhiều lần, đã nắm giữ một chút chứng cớ, tặc tử mưu đồ bí mật Đông cung, nhưng khuyết thiếu chứng cứ phạm tội trọng yếu nhất, không có quyền bắt triều đình trọng thần.
Còn có bảy ngày, chính là sinh thần của thái tử, thiết yến chúc mừng ở Đông cung.
Tất cả âm mưu quỷ kế đều sẽ lộ ra nguyên hình.
Mong huynh trưởng lại nhẫn nhịn thêm bảy ngày nữa.
Đậu Trường Sinh hành văn liền mạch, sau đó cầm lấy tờ giấy, lại nghiên cứu qua một lần, nhìn nội dung thư từ, lông mày hơi nhíu lại.
Trong lòng bàn tay hiện ra cương khí, xé nát tờ giấy thành mảnh vụn, cuối cùng viết lại thêm một lần nữa.
Tin tức truyền lại không thể ghi quá kỹ càng, dạng này dễ dàng sẽ bị bại lộ.
Thiên ngôn vạn ngữ, cuối cùng hoá thành buổi chiều gặp mặt ở Phiếu Miểu Lâu.
Đây đã không phải là lần thứ nhất viết thư hồi âm, kể từ bảy ngày phía trước thu được tờ giấy kia, bảy ngày này Đậu Trường Sinh và Chu Quang Nhậm vẫn thư từ qua lại không ngừng.
Quan hệ của hai bên cũng bắt đầu tăng vọt, cho dù là không gặp mặt cũng đã bắt đầu xưng huynh gọi đệ.
Vốn đây chỉ là một lần dò xét của Đậu Trường Sinh, muốn tăng Chu Quang Nhậm vào danh sách hảo hữu.
Trong lòng suy đoán đối phương là Diệp Vô Diện nhưng không có chứng cứ xác thực, tất cả đều có khả năng, nhưng chỉ cần tăng vào danh sách hảo hữu thì thân phận của đối phương sẽ bị bại lộ.
Đáng tiếc, điều này lại không thành công.
Nhưng tiêu chuẩn tra án của Đậu Trường Sinh đã tăng vọt trong thời gian ngắn ngủi chỉ trong bảy ngày, ước chừng đã là Địch các lão của dị giới.
Thật sự, thần thám Đậu Nhân Kiệt!
Rất nhiều manh mối đã được liên kết lại với nhau, một âm mưu kinh thiên động địa đã hoàn toàn trồi lên mặt nước.
Một mạch của Vô Tướng Vương, huynh đệ tương sát.
Thế hệ này có hai gã truyền nhân, một sáng một tối.
Diệp Vô Diện là truyền nhân bên ngoài, truyền nhân trong tối vẫn chưa biết được.