Bích Thần Nguyên Quân trầm mặc.
Nếu như là lần đầu nghe đến việc Đức Trạch thượng tiên có vấn đề, chắc chắn Bích Thần Nguyên Quân sẽ bác bỏ, còn không chút khách khí trách mắng một phen, nghĩ rằng Đậu Trường Sinh vì trả thù mà mặc kệ tất cả.
Nhưng không lâu về trước Tiêu Dao Tử cũng nói như vậy, hơn nữa lời nói của Tiêu Dao Tử có sức nặng hơn, dù không có chứng cứ xác thực nhưng Tiên Tề Thái Tổ cũng đã sắp xếp Tự Vô Mệnh tới Thiên Ngoại Thiên, Tiêu Dao Tử lại đến ngay sau đó.
Tuy nhiên chuyện lớn như thế này không thể nói cho Đậu Trường Sinh, dù cho Đậu Trường Sinh có quan hệ thân thiết với mình.
Vua không giữ bí mật thì mất thần, thần không giữ bí mật thì mất thân, mấy việc không giữ bí mật này sẽ gây hại, đạo lý này Bích Thân Nguyên Quân hiểu rõ, vậy nên trực tiếp quát lớn: “Đức Trạch tiền bối địa vị tôn sùng, thế nhân kính ngưỡng.”
“Hắn vì tương lai của Thiên Ngoại Thiên, không ngừng hối hả người xuôi, trước sau phải trải qua vô số những trận chiến đấu lớn nhỏ thì mới có Thiên Ngoại Thiên phồn vinh hôm nay.”
“Hắn còn có quyết tâm muốn xây dựng thêm Đế Quan, vòng quanh lãnh thổ Thiên Ngoại Thiên, ngăn chặn uy hiếp của lãng triều và dị thú, còn có cả van tộc.”
“Bây giờ người bí mật nói chuyện này với ta còn được, nhưng nếu lưu truyền ra bên ngoài, cứ coi như Đức Trạch tiền bối không tính toán, nhưng Thần Ma ở Thiên Ngoại Thiên nhất định sẽ không bỏ qua.”
“Nếu như ngươi có chứng cứ xác thực, ta sẽ trực tiếp đưa ngươi đi đến Sùng Sơn, nhờ Tiên Tề bệ hạ chủ trì công đạo.”
“Nếu như không có, tương lai ngươi hãy sống thành thật một chút, quản cái miệng của mình cho tốt.”
Bích Thần Nguyên Quân dừng lại một chút, lời hôm nay nói ra nhiều hơn tất cả những lời nàng nói mấy năm nay cộng lại, tên này và Tự Vô Mệnh giống nhau như đúc, đều là tên gia hỏa khiến người ta không thể bớt lo, bảo sao hai người có thể xưng huynh gọi đệ, toàn bộ đều là cá mè một lứa.
Bích Thần Nguyên Quân là người có trách nhiệm nên không thể bỏ mặc chuyện lần này, đây chắc chắc không phải chuyện mà Đậu Trường Sinh có thể tham gia, từ đầu đến cuối không hề tiết lộ chuyện này, nói: “Người oán hận Đức Trạch tiền bối cũng đúng, bởi vì cho rằng Đức Trạch tiền bối tặng Thanh Long Bảo Châu cho Thế tử Càn Hầu.”
“Một vị Thần Ma mà lại can thiệp vào chuyện phía sau, trong lòng ngươi sẽ cảm thấy không cân bằng, việc này cũng không thể trách Đức Trạch tiền bối, Thanh Long Bảo Châu là do thế tử Càn Hầu tự mình trộm lấy, lúc đó Đức Trạch tiền bối còn đang cùng ta đàm đạo thưởng hoa.”
“Thế tử Càn Hầu từ nhỏ đã được Đức Trạch tiền bối dùng Thanh Long Bảo Châu nuôi dưỡng hồn phách, Thanh Long Bảo Châu ngủ say trong nguyên linh, căn bản cũng không có cách nào phòng tránh.”
“Mà khi ấy nguyên linh hồi phục, cũng không phải Đức Trạch tiền bối phẫn nộ, muốn giết các ngươi cho hả giận, mà là diễn một vở kịch để dẫn dụ Thần Ma Phượng Hoàng đến đây, ở đây có Sinh Tử Mộc Ngẫu nên tính mạng của các người đều có thể được bảo toàn, cũng có thể nói Đức Trạch thượng tiên không có làm việc gì có lỗi với ngươi.”
“Nói thẳng ra thì, có thể giết được một Thần Ma đứng đầu thì hi sinh một vài người cũng là đáng giá.”
“Nhưng Đức Trạch tiền bối đã không làm thế, ngược lại đa chủ động đưa ra cách để bảo vệ các ngươi, Đức Trạch tiền bối đã lập đại công trong lần giết Thần Ma Phượng Hoàng này.”
Bích Thần Nguyên Quân chậm rãi nói, đem những chuyện ở thế gian nói ra từ đầu đến cuối, Đậu Trường Sinh càng nghe trong lòng càng cảm thấy lạnh lẽo, tên Thương Nguyên Sơ kia quả thật là một người độc ác, vì để mình đạt được tín nhiệm mà không tiếc hy sinh Thần Ma hàng đầu của tộc mình.
Do tin tức hạn chế, không biết chuyện của Phượng Thập Tam cho nên Đậu Trường Sinh cứ cho rằng kẻ khơi lên cuộc đại chiến của hai tộc chính là Thương Nguyên Khởi đã chết.
Trong lòng hắn chợt cảm thấy tức giận, lần này liên lụy tuy có được lợi rất lớn, nhưng đối với bản tâm của Đậu Trường Sinh, hắn không nghĩ mình lại bị cuốn vào xung đột của Thần Ma, mức độ này là quá sớm đối với hắn.
Hắn không nghĩ rằng mình sẽ bị áp đảo bởi khí tức của Thần Ma Phượng Hoàng, không nghĩ đến mà chắc chắn rằng lúc trước tại chỗ của Tấn Vương uống một chén canh, đó mới là lần đầu Đậu Trường Sinh tiếp xúc với đồ vật có liên quan đến Phượng Hoàng.
Tấn Vương.
Trong lòng Đậu Trường Sinh thầm ghi nhớ hắn.
Đồng thời hắn cũng rất thất vọng, tuy đã sớm biết rõ kết quả nhưng vẫn không tránh khỏi thất vọng.
Muốn khiển trách Thần Ma đứng đầu, quả thật là quá khó khăn, chưa nói đến việc không có chứng cứ xác thực, nếu có mà muốn kiểm chứng thì thân phận của Đậu Trường Sinh cũng quá thấp, đổi lại là Tự Vô Mệnh có địa vị, cho dù là không có chứng cứ nhưng cũng có thể qua một câu nói mà khiến Đức Trạch thượng tiên coi trọng, thậm chí là có thể điều tra.