Bởi vì Dạ Vô Thường trước mắt đã chết.
Chết hoàn toàn.
Một vị thiên kiêu của Dạ Xoa tộc, dám đến tham dự tranh đoạt Phúc Địa, chắc hẳn cũng rất có lòng tin vào bản thân, nhưng lại chết một cách mơ hồ.
Đúng vậy, Đậu Trường Sinh không nghĩ điều này do Dạ Xoa tộc làm.
Dạ Xoa tộc điên cuồng đến mức nào? Dám khiêu khích Nhân tộc?
Hơn nữa còn dung thiên kiêu có tư chất cao có khả năng chứng đạo Thần Ma làm thẻ đánh bạc.
Có lẽ cái bẫy này, không phải do chủng tộc trung đẳng như Dạ Xoa tộc làm ra, mà là chủng tộc ở vị trí phía trên, gần mười vị trí đầu, có chủng tộc trong tốp mười làm chỗ dựa mới dám làm chuyện này.
Dạ Xoa tộc coi loại thiên kiêu như Dạ Vô Thường như tiểu tổ tông mà che chở.
Khi Dạ Vô Thường chết, lộ ra biểu cảm trào phúng kia,
Hoàn toàn không phải diễn kịch.
Điều này khẳng định hắn đã bị khống chế, mới có thể không do dự chút nào mà tự sát, một màn cũng biểu lộ rõ ràng rằng đối phương tuyệt đối tự tin, cho rằng bản thân sẽ không chạy trốn được khỏi khống chế của đối phương, nên phải dựa theo kế hoạch của chúng mà làm.
Đáng tiếc hắn không biết Đậu Trường Sinh đã có chuẩn bị từ sớm, phản ứng cực kỳ mau lẹ, đánh cho hắn trở tay không kịp, thế cho nên trong mắt hắn có sự kinh ngạc, kêu ra tiếng, cũng không có hiệu quả.
Nhưng trong khi Dạ Vô Thường suy nghĩ, sự kinh ngạc cũng đã biến mất, cho dù không đúng với mong muốn, nhưng cũng đem lại hiệu quả tương tự.
Khi Đậu Trường Sinh quát lớn, đã làm kinh động bốn phương, bây giờ đã có người chạy tới, trong thời gian này Đậu Trường Sinh tuyệt đối không thể chạy trốn, cũng trốn không thoát, âm thanh đã làm lộ vị trí của hắn.
Chỉ cần có người chạy tới, là có thể phát hiện Dạ Vô Thường đã chết, như vậy mục đích vu oan cũng đã thành công.
Đôi mắt sáng rọi của Dạ Vô Thường bắt đầu tiêu tán, sức sống từng chút lụi tàn, toàn bộ hình ảnh này đều bị Đậu Trường Sinh nhìn kỹ trong mắt, cũng không rõ lực lượng thao túng quỷ dị có thể còn sống hay không, Đậu Trường Sinh cũng không quan tâm được nữa, bởi vì nguy cơ đã tới.
Nếu xử lý chuyện này không tốt, chắc chắn sẽ dẫn tới một hồi sóng gió.
Đối phương dung mình làm mục tiêu vu oan, đương nhiên không chỉ bởi Đậu Trường Sinh nổi tiếng nhất, trong đó còn rất nhiều mục đích khác, Đậu Trường Sinh nghĩ lại một chút, có thể phát hiện rất nhiều điều.
Bản thân mình cũng đủ mạnh, cũng vì vị trí cao nhất trên Nhân Bảng vạn tộc, chính là kẻ thù lớn nhất của những người tranh giành Phúc Địa.
Mà Nhân tộc cũng đủ mạnh mẽ, là bá chủ thiên địa, tất nhiên sẽ khiến cho vạn tộc nhỏ sợ hãi, mặt khác lại khiến vạn tộc lớn ghen ghét, nếu sau khi chuyện xảy ra, chỉ cần dẫn dắt dư luận một chút, là có thể khiến không ít chủng tộc liên kết lại đối nghịch với Nhân tộc.
Mà cái chết của Dạ Vô Thường, sẽ dẫn tới trận sóng gió này, chưa nói đến ảnh hưởng mà nó mang tới, chỉ cần Dạ Vô Thường chết, cũng đã là tổn thất lớn đối với Dạ Xoa tộc, Dạ Xoa tộc không có nội tình sâu xa bằng mười chủng tộc đứng đầu, cái chết của thiên tài bậc này, cũng chỉ không đau không ngứa.
Ví dụ như thế hệ trước của Nhân tộc có Cửu Tiêu Lôi Thần Triệu Vô Cực, sau khi hắn bước vào Thượng tam phẩm, chủ động đi tới Thiên Ngoại Thiên chém giết, giết không biết bao nhiêu cường giả của vạn tộc, năm đó độc chiếm Nhân Bảng, quanh năm xưng bá bảng thiên kiêu.
Mà Triệu Vô Cực và Đậu Trường Sinh chênh lệch nhau không đến 10 tuổi, bây giờ tính thành hai thế hệ, nhưng nếu nói cùng một thế hệ cũng không sai.
Dạ Xoa tộc mất đi Dạ Vô Thường, là mất đi một hạt giống Thần Ma, có thể vào lúc chiến đấu then chốt trong tương lai bởi Cho nên mà đại bại không thể gượng dậy nổi.
Cho nên Dạ Vô Thường chết, Dạ Xoa tộc nhất định sẽ không bỏ qua, chắc chắn sẽ làm ầm ĩ lên.
Đây là cơ hội vu khống vô cùng tốt, đặt Dạ Xoa tộc ở phía trước, hấp dẫn ánh mắt chú ý của Nhân tộc, thủ phạm phía sau tiếp tục châm ngòi ly gián.
Đậu Trường Sinh chỉ nghĩ lại một chút, phát hiện không ít sơ hở, mà thủ phạm phía sau đã chuẩn bị thật lâu, muốn đạt được càng nhiều mục tiêu.
Trận chiến tranh đoạt Phúc Địa, không phải khi đi vào Phúc Địa mới bắt đầu.
Từ khi Đậu Trường Sinh tới, có nghĩa Đậu Trường Sinh đã chính thức tham dự.
Tuyệt đối không thể đi theo tiết tấu của đối phương, trong chớp mắt Đậu Trường Sinh đã nghĩ tới đủ loại phim truyền hình và tiểu thuyết ở kiếp trước có miêu tả tình huống này rất nhiều.
Nhân vật chính bị hãm hại, bị cuốn vào vòng xoáy, bị bàn tay phía sau màn càng hãm hại sâu hơn nữa, tuy nhiên đều có thể xoay chuyển, nhưng cách xử lý rất bị động, đó chính là nguyên nhân bị đối phương dẫn dắt.
Muốn thay đổi tình thế, phải chủ động phá vỡ tiết tấu.
Đậu Trường Sinh nhìn thấy một bóng người xuất hiện phía xa, đôi mắt lập loè ánh sáng.