Dù sao cũng là thiên kiêu nhất tộc, tương lai có hy vọng chứng đạo Thần Ma, chắc chắn tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha, chết nhiều như vậy, chỉ có thể nói rõ là Phúc Địa vô cùng nguy hiểm, hoặc là sẽ xuất hiện một biến cố nào đó, biến cố này khẳng định liên lụy rất lớn, đem bọn họ đều bị cuốn vào trong đó.
Đậu Trường Sinh mang theo tâm sự nặng nề đi ra khỏi Triều Thiên Phi Bộc, liền nhìn thấy vị hảo hữu là thiên kiêu Dạ Vô Thường của Dạ Xoa tộc, không biết đối phương đã đi ra ngoài từ lúc nào, con ngươi hiện ra một ánh sáng quỷ dị, có thể nói là cực kỳ không bình thường, đang cười như không cười nhìn chăm chú vào mình.
Một thanh kiếm quang sắc bén, trực tiếp một kiếm đâm xuyên qua ngực.
Tốc độ nhanh như lưu tinh, rõ ràng là nhất kiếm lưu tinh.
Dạ Vô Thường há miệng, đang muốn lớn tiếng la lên, nhưng một đạo thanh âm càng thêm vang dội hơn đã la lên: "Dạ Vô Thường ngươi đánh lén ta.”
“Đây là ngươi đang muốn đối địch với Nhân tộc.”
Một tiếng quát lớn vang lên.
Âm thanh như sấm sét.
Cuồn cuộn làm chấn động bốn phương tám hướng, càn quét Triều Thiên Lâu, thậm chí lan đến phương hướng kinh đô Mỹ Thực.
Pháp lực trút xuống cuồn cuộn không ngừng, như đê đập bị phá hủy, hồng thủy nương theo lỗ hổng hung mãnh lao ra, một tiếng rống to này của Đậu Trường Sinh, không những đã dùng hết sức lực toàn thân mà còn thể hiện ra pháp lực hùng hậu của bản thân.
Hiệu quả cực kỳ kinh người, âm thanh của Dạ Vô Thường hoàn toàn bị bao phủ.
Thế cục hiện tại ở đây.
Quả nhiên ứng nghiệm với một câu nói, người nổi tiếng thì thị phi cũng nhiều.
Đậu Trường Sinh rời khỏi Triều Thiên Lâu, khi vừa nhìn thấy Dạ Vô Thường, trong lòng đã lộp bộp một chút, Cho nên Đậu Trường Sinh quả quyết kích hoạt thiên phú 【Vô Tướng Chi Phong】, dưới sự gia trì của 【Vô Tướng Chi Phong】, tốc độ phản ứng của Đậu Trường Sinh tăng mạnh, mà trong đôi mắt của hắn, hết thảy đều trở nên chậm chạp.
Điều này kéo dài thêm một chút thời gian cho Đậu Trường Sinh, hắn nhạy cảm quan sát hoàn cảnh một chút.
Lúc này, xung quanh không có ai, nơi đây là một hành lang, bởi vì tiếp giáp với Triều Thiên Phi Bộc nên ít ai lui tới, cấp độ của Triều Thiên Phi Bộc quá cao, ít khi được mở ra, dù cho được Thạch Nhân Lý mở ra lần này, nhưng ngoại trừ Thần Ma, trên cơ bản đều đã đến đủ.
Buổi tối mới bắt đầu mở tiệc, bây giờ còn cách một chút thời gian, Thần Ma sẽ không tới sớm như thế, cho nên xuất phát từ một khoảng cửa sổ trống, hành lang này không có người khác, chỉ có chính hắn với Dạ Vô Thường.
Dạ Xoa tộc nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ, đứng trong vạn tộc cũng có thực lực nhất định, nhưng cũng không quá mạnh, trong tộc chỉ có một tôn Tiên Thiên Thần Ma, còn lại đều là Thần Ma bình thường.
Nhưng Dạ Xoa tộc ở thời kỳ Thượng Cổ, cũng là một tộc mạnh, chỉ có điều hiện nay đã xuống dốc.
Tộc này đứng trong vạn tộc không quá được mọi người yêu thích, là một tộc hiếu chiến, tướng mạo hung ác, là yêu ma quỷ quái tiêu chuẩn, khuôn mặt xanh đậm, tóc đỏ như chu sa, răng nanh cực lớn.
Đứng chắn trước hành lang, nhìn chằm chằm, khiến cho toàn thân sinh ra cảm giác quỷ dị, cuối cùng ánh kiếm xuất hiện trong tay hắn, lộ ra vẻ mặt cười như không cười, giống như đang giễu cợt Đậu Trường Sinh.
Giờ khắc này.
Đậu Trường Sinh hiểu rõ.
Phiền toái và nguy cơ đã tìm tới cửa.
Đậu Trường Sinh đã sớm chuẩn bị cho trường hợp này, kết bạn nhiều như vậy không phải chỉ để chơi.
Đến hôm nay hắn đã chú tạo luyện ra Đậu mỗ, không còn là tiểu bạch ngày trước, khi xưa nếu hắn có ý thức về nguy cơ như thế này thì tốt rồi, toàn tộc Đậu gia trang đã không phải dọn đi.
Trong lòng vốn đã có chuẩn bị, trong hành lang lại không có một bóng người, có một thiên kiêu của Dạ Xoa tộc với vẻ mặt quỷ dị, còn có động tác đột nhiên phát ra, đủ loại nguyên tố cộng lại, Đậu Trường Sinh đã hiểu rõ một chuyện, có đến tám phần đối phương muốn vu khống mình.
Nếu nói là muốn giết hắn, tuyệt đối không có khả năng, bây giờ chưa đến lúc tiến vào Phúc Địa, ai mà không thủ đoạn bảo mệnh, kể cả Võ đạo Nhất phẩm Vô Thượng Tông Sư ra tay, muốn đạt được thắng lợi cũng là nói chuyện viễn vông.
Đậu Trường Sinh quyết đoán hét lớn một câu, những dấu hiệu còn lại cho thấy đúng như phán đoán của hắn, Dạ Vô Thường tự sát, hơn nữa còn dùng Lưu Tinh Nhất Kiếm.
Nhờ phúc của Thiên Cơ Báo, ai mà không biết Đậu Trường Sinh dùng một kiếm đâm Thần Ma bị thương, chính là Lưu Tinh Nhất Kiếm xuất ra từ Kim Phong Dạ Vũ Lâu.
Một nhát kiếm này khiến giá trị con người tăng gấp đôi, cấp bậc tăng vọt, có thể được coi là đệ nhất kiếm trong người thường, không biết khi nào mới bị đánh trở về nguyên hình, khôi phục nguyên trạng.
Đậu Trường Sinh không cho Dạ Vô Thường cơ hội phát huy, nhưng biết rõ nguy cơ vẫn còn.