Một tên Long tộc và một tên Nhân tộc, khi Nhân tộc chịu đựng đến thời điểm Long tộc tử vong, tất nhiên là cường giả Thần Ma, nếu không xương cốt bột phấn đều hóa không còn.
Phượng Khinh Ngữ đột phá, đây là một đại sự.
Phượng Hoàng thế nhưng là một trong thập đại chủng tộc, thực lực cực kỳ mạnh mẽ, Phượng Khinh Ngữ cũng là ứng cử viên đứng đầu để cướp lấy Phúc Địa.
Chuyện này còn chưa bắt đầu sao?
Thiếu đi một kẻ thù lớn.
Sau khi phục hồi lại tinh thần, Đậu Trường Sinh biết đây là một chuyện tốt.
Ngọn lửa giằng co một khắc đồng hồ, cuối cùng bắt đầu tiêu tán từng tấc một, những người đứng ở phía trước Vô Lượng Ngọc Bích một lần nữa khôi phục lại bình tĩnh, thần sắc của Phượng Khinh Ngữ tịch mịch, hối hận mở miệng nói: "Tìm hiểu Vô Lượng Ngọc Bích rồi cảm thụ Thượng Cổ Tiên Đạo, chỉ lo cao hứng, nhất thời không xem xét kỹ lại không ngăn chặn tu vi lại, trực tiếp đột phá.”
“Lúc này đây không còn tư cách thể tham dự tranh đoạt Phúc Địa.”
Phượng Khinh Ngữ hướng Đậu Trường Sinh cáo tội một tiếng, sau đó rầu rĩ không vui trực tiếp rời đi, cũng không có tâm tư tham dự yến hội nữa, đối với một màn này không ai có nghi ngờ, dù sao chuẩn bị lâu như vậy, liền chờ Phúc Địa mở ra? Nhưng ai có thể nghĩ đến trên đường lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, trực tiếp bị loại, cho dù là ai gặp phải chuyện này cũng sẽ không cao hứng, hơn nữa đây là một đại sự, phải trở về bẩm báo với Thần Ma Phượng Hoàng tộc.
Thần Nhận đột nhiên mở miệng nói: "Cơ hội tìm hiểu Vô Lượng Ngọc Bích này, có thể giữ lại được hay không, chờ ta đi ra từ Phúc Địa sau đó lại tìm hiểu?"
Quản sự hiện ra chần chờ, chưa bao giờ gặp phải tình huống như vậy, Hắc Thủy Thái tử bên cạnh cũng kịp thời phản ứng, trầm giọng mở miệng nói: "Hỏi người bên trên một chút đi, nếu như không được, như vậy bản Thái tử sẽ từ bỏ cơ hội tìm hiểu Vô Lượng Ngọc Bích.”
Cơ hội tìm hiểu Vô Lượng Ngọc Bích là điều khó có được, nhưng điều đó chỉ khó đối với những người xuất thân bình thường, phụ thân Hắc Thủy Thái tử là Hắc Thủy Long Quân, là chi tử của Thần Ma, tài nguyên cấp độ Thần Ma tốn hao đại giới là có thể đạt được, nhưng cơ hội tranh đoạt Phúc Địa chỉ có một lần mà thôi.
Nếu như cũng đột phá, chuyện này có thể sẽ có ảnh hưởng rất lớn, một cái Phúc Địa hoàn chỉnh, giá trị thật sự là quá cao, sua lưng Hắc Thủy Thái tử là vô số Thần Ma đang chờ đợi, Hắc Thủy thái từ cũng không dám tùy ý làm bậy.
Lời nói của Hắc Thủy Thái tử đã đưa tới phản ứng dây chuyền, không ít người nhao nhao mở miệng.
Hôm nay có thể tham dự tranh đoạt Phúc Địa, ai không phải trung tam phẩm đỉnh phong, chỉ kém một đường là có thể đột phá trở thành thượng tam phẩm.
Không phải bọn họ không thể đột phá, mà là thời cơ chưa tới mà thôi, nếu như đột phá, giống như Phượng Khinh Ngữ thì thôi, nhưng có tấm gương Phượng Khinh Ngữ này, bọn họ còn đột phá, vậy thì thật sự là chày gỗ.
Một hai quản sự thì còn có khả năng bảo trì trấn định, nhưng khi nhiều người mở miệng như vậy, nhất là không ít võ giả đồng tộc mở miệng, quản sự đều ngồi không yên, không dám chậm trễ nữa mà lập tức bắt đầu đi truyền lời.
Sau ba lần hô hấp, quản sự mở miệng nói: "Chủ nhân đã cho phép."
“Nhưng mà chỉ có thể là người đi tới tham dự Phúc Địa, những người khác thì không được.”
Quản sự nhìn về phía đám người Đậu Trường Sinh rồi dừng lại một chút, mới tiếp tục nói tiếp: "Phỉ thuỷ trân châu bạch ngọc thang có dược hiệu phi phàm, chống lại tam phẩm cũng là đồ vật đại bổ, võ giả trung tam phẩm nếu không áp chế được, cũng dễ dàng phá cảnh.”
“Chủ nhân cho các ngươi hai lựa chọn, hoặc là thưởng thức một lần này, hoặc là có tư cách một lần đạt được bảy mươi hai bí cảnh miễn phí.”
Giá trị của cái sau khẳng định không bằng cái trước, nhưng cái trước dễ dàng phá cảnh nha?
Đậu Trường Sinh lập tức phân biệt được ưu khuyết điểm trong đó, trong lòng thở dài một hơi, một lần yến hội tốt đẹp, sao lại có nhiều thiêu thân như vậy, đột nhiên có một loại cảm giác đây như đầu voi đuôi chuột.
Đậu Trường Sinh thở dài một hơi, hết thảy đều buông tha, bản thân mình cũng như Thần Nhận, sau lưng còn có vô số người kỳ vọng, Thiên Ngoại Thiên cùng với một số Hầu gia, còn chờ tin tức thắng lợi của mình, không thể vì nhỏ mà mất lớn.
Đậu Trường Sinh lắc đầu đi ra ngoài, mới đi được ba bước đã đột nhiên hiểu rõ một chuyện.
Phượng Khinh Ngữ khác với các vị thiên kiêu khác, vẫn không được thêm vào danh sách hảo hữu, có phải nguyên nhân là bởi vì Phượng Khinh Ngữ không tham gia tranh đoạt Phúc Địa hay không.
Căn cứ vào tình huống hảo hữu, là có thể xem xét được tương lai.
Nếu tình huống chân thật như thế, cũng không có khả năng chết nhiều người như vậy, thời khắc mấu chốt là có thể buông tha.