"Bổn Hãn ta hôm nay tới đây để giúp tỷ tỷ một tay, nếu tỷ không biết kiêng dè kính nể, e rằng sau này chết phanh thây ngoài đường."
"Hôm nay coi như bổn Hãn ta chịu chút thiệt thòi cũng không phải là chuyện xấu."
Gia Luật Húc Từ dời đi ánh mắt, ác ý nhìn Thanh Hà Long Quân, lạnh lùng nói: “Cái tên hai mặt này, lúc đó ngươi cũng có mặt, trước kia nói Thiên Ảnh là kẻ biết mặt nhưng không biết lòng, bây giờ lại nói Thiên Ảnh là người tốt."
"Sở dĩ hắn làm như vậy, hoàn toàn là bởi vì nhìn thấy Nhân tộc thực lực, cho nên không dám trực diện đối đầu, chỉ dám lén lút thực hiện vài động thái nhỏ."
"Tại thời khắc mấu chốt như vậy, thực lực của ngươi mà cũng dám xuất thủ, ta thật sự mất mặt thay."
"Cút về đi, kiếm người khác đền làm chủ quản."
Da Luật Hồ Từ mang theo đao lớn bằng vang xuống ngựa, thẳng thắn quát Thanh Hà Long Quân, thấy mặt Thanh Hà Long Quân đen mặt, y cười lạnh giáo huấn: "Thế nào? Ngươi muốn nói điều gì?"
Da Luật Hồ Từ châm biếm nói: "Ngươi chẳng là ai cả, Bổn Hãn nói ngươi phải nghe."
"Một kẻ vô tích sự không phải thần cũng chẳng phải ma, làm sao có tư cách ngồi ngang hàng với Bổn Hãn. Lão đại tỷ cho phép tiểu bối có mặt, Bổn Hãn cũng công nhận thực lực của đại tỷ quả nhiên là không tồi."
"Cút đi, Long tộc không xuất hiện, Thần Ma không tiến đến, các ngươi tốt nhất đừng tới."
Sắc mặt Thanh Hà Long Quân âm trầm, giống như giọt nước, hàn khí không ngừng hiện lên, nhìn chằm chằm Da Luật Hồ Từ không ai bì nổi trước mặt, cuối cùng Thanh Hà Long Quân nhịn xuống, thở ra tạp khí, sau đó sải bước rời đi.
Da Luật Hồ Từ nhìn bóng lưng Thanh Hà Long Quân rời đi, cười lạnh liên tục nói: "Tên phế vật Thanh Hà này, lúc trước bổn hãn thống nhất thảo nguyên, đem quân và ngựa đạp đổ Trung Nguyên, mời hắn gia nhập nhưng lại nhận lời cự tuyệt của hắn."
"Long tộc đã học hỏi từ Nhân tộc trong nhiều năm như vậy, thiết lập triều đại cũng như định đoạt vận mệnh đất nước, bỏ chính theo phụ."
"Cũng không nghĩ tới tình hình nội bộ của bọn chúng."
"Chân Long đại thiên mệnh của Nhân tộc đã bị giết chết, Tiên Tề đã hạ quyết tâm, Thần Ma không thể can thiệp đại chiến long thần. Hãy để ngươi – người có thứ huyết mạch cao quý chảy trong người, trở thành kẻ kế thừa của Thần Ma. Sau cuộc đại chiến thần long, ngươi dựa vào lực lượng của mình sống sót, khi đó ngươi sẽ trở thành con rồng thật sự."
"Đại chiến thần long giao tranh không chỉ có một hoặc hai kẻ tham gia, Long tộc làm sao có thể so bì với Thần Ma chúng chỉ có cái danh, một khi trở thành Thần Ma mới có khả năng đứng đầu cảnh giới."
"Chuyện này gây náo loại các giới, trật tự bị đảo ngược."
"Bỏ qua huyết mạch cao quý của Chân long, mặc kệ đám sâu bọ trong bùn, chỉ cần ngươi không đổi ý mà dũng cảm tiến lên, sau khi vượt qua cửa ải, ngươi sẽ trở thanh Chân Long của thiên cung."
Da Luật Hồ Từ đột nhiên thở dài nói: "Thanh Hà này cũng có một chút bản lĩnh, lúc trước khi Bổn Hãn và hắn khi ở phàm trần, đánh nhau vài phen, lúc ấy đều là bất phân thắng bại. Sau đó Bổn Hãn thống nhất thảo nguyên, Thanh Hà cũng thống nhất Long tộc, khi đó hắn còn hăng hái. Sau trận chiến Thiên Ngoại Thiên Kinh, trải qua một trận thua lớn, hắn mất đi dũng khí, nhìn trước ngó sau, sỉ nhục như vậy tất nhiên hắn ngay cả tức giận cũng không dám lộ ra. Tiềm lực tương lai có hạn nên hắn chấp nhận rút lui."
Đan Phượng lắc đầu giảng đạo: "Da Luật Hồ Từ ngươi dăm ba câu liền mắng đi Thanh Hà, tiếp theo nói những lời này tựa hồ một cái gai đâm sâu vào cổ họng Thanh Hà, chỉ cần Thanh Hà hồi tưởng lại chính mình ngày xưa bại trận dưới tay Bạch Phượng, sẽ cảm nhận được đau đớn, ngươi thành công châm ngòi quan hệ giữa Long tộc và tộc ta."
"Sự xảo quyệt, man rợ của ngươi sau bao nhiêu năm vẫn không có chút thay đổi."
"Nhưng thật đáng tiếc, bây giờ không phải là thời oanh liệt của Da Luật Hồ Từ ngươi trước đây, bây giờ chỉ còn lại Đại Hãn vĩ đại, kỵ binh bất khả chiến bại đều đã tan theo thành mây khói."
"Luận về thực lực, ngươi mặc dù là trưởng bối, nhưng tuyệt đối đánh không lại Tự Vô Mệnh."
"Luận về quân lược, chính trị, kinh doanh và các phương diện khác, ngươi đều vượt qua Tự Vô Mệnh không biết bao nhiêu lần."
"Nhưng ngươi chính là đánh không lại Tự Vô Mệnh."
Da Luật Hồ Từ sắc mặt tối sầm, cười lạnh nói: "Bản lĩnh châm ngòi của lão đại tỷ cũng không yếu, cùng lắm Bổn Hãn có thể nói cho ngươi biết, Bổn Hãn sớm muộn gì cũng sẽ cùng Tự Vô Mệnh giao chiến một phen, chỉ là hiện giờ thời cơ chưa tới."
Két một tiếng, cửa phòng tự động mở ra, Tất Phương không chút thay đổi gì đi tới, người khoác một cái áo khoác da thú, ánh mắt nhìn thoáng qua Da Luật Hồ Từ, cuối cùng nhìn về phía Đan Phượng nói: "Thanh Hà bỗng nhiên nổi giận đùng đùng rời đi, ngũ tộc thiếu Long tộc, bây giờ giải quyết rằng là lần sau nói chuyện hay là sau khi kết thúc nói cho Long tộc một tiếng."