Dùng vũ lực đế thống nhất vạn tộc, việc này không chỉ cần một thể hệ là có thể hoàn thành được sự nghiệp to lớn như thế, Tần quốc đã đưa ra chính sách tiên về phía đông, cuối cùng cũng hoàn thành việc thống nhất to lớn sau sáu thế hệ.
Việc này không giống như vương triều thống nhất sau này, đã có khái niệm thống nhất, trong đầu đã có sẵn những người quy phục, sau khi đại thế đã định, quy thuận là thuận theo ý trời hợp với lòng dân, người bình thường cũng cảm thấy nên theo lý thường, tiên thiên càng cho rằng vốn nên như thế.
Bây giờ ở nơi không có khái niệm này, Đậu Trường Sinh không nghĩ rằng một thế hệ có thể hoàn thành, mà vạn tộc thực chất cũng không cảm nhận được uy hiếp gì quá lớn, việc thống nhất vạn tộc không có ai hô hào, xem thường ai đó?
Bọn chúng liên kết trong cuộc chiến ngàn năm trước, bởi vị cảm thấy Nhân tộc mang đến sức ép vô cùng lớn, từ sau cuộc chiến ngàn năm ấy, Tiên Tề Thái Tổ đã thay đổi quá khứ bạo lực, bắt đầu sử dụng những mưu kế nhu hòa hơn, quan hệ của năm tộc đã không còn được như trước nữa.
Mấy ngày nay Đậu Trường Sinh không ngừng hỏi thăm Đức Trạch thượng tiên, ông không hổ là lão tiền bối, hắn hỏi gì ông đáp đó, Đậu Trường Sinh cảm thấy ở chung với Đức Trạch thượng tiên vô cùng thoải mái, ông nắm giữ rất nhiều bí văn ít người biết, cảm thấy quả là không uổng công đi chuyến này, nếu không muốn nói đây là lợi ích còn tốt hơn cả việc đạt được Phúc Địa.
Hiện trường vô cùng yên tĩnh, mọi sự xì xào bàn tán đều qua việc truyền âm, mặc dù việc truyền âm chỉ gây ra tiếng động nhỏ, nhưng có quá nhiều thì cũng tạo nên động tĩnh không nhỏ, dù không nghe được âm thanh nhưng cũng có thể cảm nhận được.
Da Luật Hồ Từ chắp hai tay lại, quanh người xuất hiện một luồng khí cuồng bạo, giống như khí thế của một ngọn núi hùng vĩ, không ngừng tràn ra, tự động tản đám đông ở tứ phía, cho dù là Thần Ma cũng phải tự động lùi lại, hắn bá đạo bước tới, chủ động mở miệng nói: “Thiên tài của Long tộc và Linh tộc đều chết hết, việc này là do Nhân tộc các ngươi làm.”
“Việc này xảy ra, chỉ có Nhân tộc các ngươi được hưởng lợi lớn nhất, mượn cớ lần này để châm ngòi ly gián cho mối quan hệ của Linh tộc và Long tộc, khiến cho liên minh năm tộc có lỗ hổng.”
Tự Vô Mệnh ra sức lắc đầu, to tiếng nói: “Vu oan.”
“Kẻ này đang vu oan cho bọn ta.”
“Ai mà không biết rằng bọn ta hướng theo hòa bình, luôn ủng hộ việc vạn tộc hòa bình sống chung.”
“Ngươi có thể tùy tiện tìm một người dò xét một chút, chỉ cần nghe thấy Tiên Tề là một người không yêu hòa bình, ta liền gọi Tiên Tề tới, để cho ngươi thoải mái mắng hắn một trận, thế nào là kẻ làm chủ, không có lòng yêu thương bác ái ư?”
Lời nói thao thao bất tuyệt bắt đầu không ngừng vang lên, phá vỡ bầu không khí trầm mặc, sau khi nói xong câu đó, Tự Vô Mệnh không có dừng lại, chỉ có một ý nghĩ nhưng lại lặp đi lặp lại bằng nhiều cách khác nhau, nói không ngừng không nghỉ một phút đồng hồ.
Miệng lưỡi hắn lưu loát, nước bọt bay tứ tung, nhưng hắn vẫn tiếp tục.
Tất Phương nhíu mày, không hài lòng nhìn Da Luật Hồ Từ, nếu ngươi không có việc gì làm thì có thể trở về đi ngủ, tự dưng chọc vào cái máy nói Tự Vô Mệnh này, để hắn nói không dứt, lầm bà lầm bầm, quả thực khiến người khác phiền không chịu được.
Máy nói bình thường không đáng sợ, đáng sợ chính là loại có thực lực, không người nào có thể ngăn cản hắn mở miệng, hắn mà hào hứng lên, thì ngươi muốn cho hắn ngồi xuống cũng không được, chỉ có thể ngồi nghe hắn lầm bà lầm bầm.
Tất Phương thấy Da Luật Hồ Từ trở về, tự động ngồi dịch ra xa, nhưng Da Luật Hồ Từ tiếp tục đi tới, hắn càng thêm khó chịu, đây là muốn làm gì? Chẳng lẽ chính bản thân mình chạy không nổi, liền bắt đầu muốn kéo hắn theo.
Tất Phương nhìn hai mắt Tự Vô Mệnh tỏa sáng, liên tục nhìn về phía hắn, biết rằng mục đích của Da Luật Hồ Từ đã thành công, Tự Vô Mệnh rõ ràng đã cảm thấy hứng thú với hắn, việc này cũng không còn cách nào cả.
Lực lượng của Da Luật Hồ Từ khá mạnh, Da Luật Hãn tiếng tăm lừng lẫy, thế nhưng kẻ làm chủ thảo nguyên vĩnh viễn là Đại tế ti, dù sao Đại tế ti cũng là người tiếp xúc gần nhất với Trường Sinh Thiên, dưới một người, trên vạn người.
Mà Yêu tộc từ sau cuộc chiến ngàn năm, bệ hạ đã bế quan tu hành, vị yêu tướng của hắn đã thay hắn chủ trì Yêu tộc, tạm thời trở thành vạn yêu chi chủ, nhưng hai bên có địa vị bất đồng, Tự Vô Mệnh rõ ràng là có hứng thú với địa vị cao.
Tất Phương không chờ Tự Vô Mệnh đi đến gần, trực tiếp mở miệng nói: “Thời gian Phúc Địa mở ra còn mấy tháng nữa, thời gian này là quá lâu, mà bây giờ liên tục có những việc ngoài ý muốn xảy ra, đều là vì chuyện Phúc Địa, vậy nên ta đề nghị nên sớm mở cửa Phúc Địa.”
“Cho thời gian là bảy ngày, đủ để những thiên tài của vạn tộc đuổi đến Phúc Địa, bảy ngày sau liền mở cửa Phúc Địa.”