Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 114 - Chương 114. Ngươi Muốn Giam Lỏng Ta?

Chương 114. Ngươi muốn giam lỏng ta? Chương 114. Ngươi muốn giam lỏng ta?

Chương 114: Ngươi muốn giam lỏng ta?

“Đêm khuya khách đến đây, nhất định có nguyên do.”

“Chỗ này không phải nơi nói chuyện, mời đi đến tiền sảnh.”

Đông Phương Thái A nở nụ cười, toàn thân để lộ một hơi thở nhu hòa, giọng nói ôn hòa làm cho lòng người khác sinh ra thiện cảm.

Đậu Trường Sinh gật đầu đi theo Đông Phương Thái A, cùng đi vào bên trong Thần Hầu Phủ.

Cửa ải của người gác cổng kia, Đậu Trường Sinh có thể bỏ qua, nhưng Đông Phương Thái A nơi ở đây thì không được.

Đông Phương Thái A đứng thứ nhất trong mười hai đồ đệ của Thần Hầu Gia Cát Vô Ngã.

Cũng là đồ đệ phát triển nhất, là đại tổng quản của Thần Hầu Phủ, phụ trách rất nhiều công việc của Thần Hầu Phủ.

Là một nhân vật mạnh vì gạo bạo vì tiền, Thần Hầu Phủ có thanh thế này, đều là Đông Phương Thái A tung hoành ngang dọc, kết quả của nhiều loại kinh doanh.

Thần Hầu Phủ, một môn mười hai anh kiệt.

Đại đa số đều là Tông Sư, Đông Phương Thái A là người nổi bật ở trong đó, là một tên Thượng tam phẩm Tông Sư.

Sau khi đi vào tiền sảnh, Đông Phương Thái A ngồi ngay ngắn ở chủ vị, tiếp nhận chén trà trong tay thị nữ, giơ tay lên tỏ ý bảo Đậu Trường Sinh phẩm trà.

Sau khi Đậu Trường Sinh thuận tay tiếp nhận chén trà thì lại để sang một bên trên bàn bát tiên, nhìn Đông Phương Thái A, trực tiếp trầm giọng mở miệng nói: “Ta muốn gặp Thần Hầu.”

Triệu Vô Độ chưa về, trong lòng Đậu Trường Sinh đã sinh ra cảm giác gấp gáp.

Chuyện lần này mình bị cuốn vào quá sâu, đề cập đến thái tử Đại Chu, không nói thái tử chết, cho dù là bị doạ kinh sợ thì cũng là chuyện lớn chấn động Thần Đô.

Làm không tốt sẽ bị coi là người chịu tội thay ném đi ra ngoài.

So sánh với chuyện lớn như vậy, anh kiệt nào trong Nhân Bảng, tất cả đều là chó má.

Hơn nữa Đậu Trường Sinh cũng muốn giải quyết dứt khoát, lúc này muốn giải quyết hết tất cả nguy cơ, nếu không thì đợi đến lúc Vô Tướng Vương bọn họ khởi xướng, cho dù giải quyết hay không, cũng sẽ tạo thành thương vong cực lớn.

Mặc dù cũng muốn đêm khuya nhìn thấy Thần Hầu, tiếp đó tối nay giải quyết hết mọi chuyện, nhưng Đậu Trường Sinh cũng biết điều này không thực tế, cho nên tăng thêm một câu nói: “Sáng sớm ngày mai sau khi Thần Hầu thức dậy, mời sắp xếp gặp mặt một lần.”

Đông Phương Thái A cầm lấy khăn tay trắng toát không tỳ vết, lau khóe miệng một chút, ánh mắt bình tĩnh nhìn chăm chú Đậu Trường Sinh, ôn hòa mở miệng nói: “Đậu tổng bộ thiếu niên anh tài, tên xếp 28 trong Nhân Bảng “

“Từ trước tới nay sư phụ thích dìu dắt hậu bối, theo đạo lý Đậu tổng bộ cầu kiến, ngày mai gặp một lần không phải vấn đề lớn gì.”

Đây chính là chỗ tốt của thanh danh, nếu Đậu Trường Sinh vẫn là bộ khoái nhỏ, thì sẽ không có tư cách bước vào Thần Hầu Phủ, sớm đã bị đánh ra ngoài rồi.

Bài danh cuối cùng trên Nhân Bảng cũng chỉ có thể nói thêm mấy câu sẽ bị đuổi đi.

Nhưng hôm nay một vị Tông Sư cũng không thể xem nhẹ, đêm khuya tiếp đãi Đậu Trường Sinh.

Không dám nói tương lai Tông Sư, nhưng chí ít chiến lực sẽ là một vị Tông Sư, ai dám coi nhẹ?

Đông Phương Thái A nói hơi dừng lại, cân nhắc một chút tiếp tục nói: “Ngày mai là mùng một, sư phụ phải vào trong cung giảng kinh cho Thánh Nhân.”

“Muốn tắm rửa dâng hương, không có thời gian thấy Đậu tổng bộ.”

“Nếu thời gian của Đậu tổng bộ dư dả thì chờ một chút, đợi đến sau sinh nhật thái tử.”

Đợi đến sinh nhật thái tử, hoa cúc vàng cũng đã lạnh.

Trong lòng Đậu Trường Sinh trầm xuống, ánh mắt nhìn Đông Phương Thái A, đang phán đoán xem Đông Phương Thái A có đáng để tin tưởng hay không, chuyện Vô Tướng Vương quá mức trọng yếu, Đậu Trường Sinh cũng không tin tưởng Tông Sư, cũng chỉ có người như Gia Cát Vô Ngã là tâm phúc của Thánh Nhân, lợi ích và Thánh Nhân bảo trì nhất trí mới dám tin tưởng.

Gia Cát Vô Ngã là tâm phúc của Thánh Nhân, hai bên quen biết từ nhỏ, một đường nâng đỡ lẫn nhau, mưa gió mấy chục năm.

Mặt khác như thủ phụ Từ Trường Khanh, đại tướng quân Dương Khai Thái, Đậu Trường Sinh cũng không tin.

Bọn họ cũng sẽ xử lý chuyện, nhưng bọn họ có thể trở mình nhúng một tay vào, tăng lợi ích lớn cho bản thân.

“Đợi đến khi sư phụ bận rộn xong, ta sẽ sắp xếp gặp mặt.”

Đông Phương Thái A đứng người lên, rất đáng tiếc nói: “Sư phụ thật sự bận quá không có thời gian, đề cập đến chuyện khác ngoài Thánh Nhân hắn đều để lại sau.”

“Chỉ có thể làm cho Đậu tổng bộ chờ nhiều một chút.”

“Ta sẽ sắp xếp gian phòng để cho Đậu tổng bộ nghỉ ngơi mấy ngày thật tốt.”

Đông Phương Thái A áy náy nói: “Mời Đậu tổng bộ yên tâm, cho dù xảy ra chuyện gì, sau khi đến Thần Hầu Phủ cũng sẽ không phải là vấn đề.”

“Mấy ngày này do ta tự mình bảo vệ.”

“Đảm bảo Đậu tổng bộ bình an, một con ruồi bọ cũng không bay vào cửa phòng một bước.”

Đậu Trường Sinh cả kinh, không khỏi lui về phía sau một bước, trầm giọng nói: “Ngươi muốn giam lỏng ta?”

Bình Luận (0)
Comment