“Tiếp theo là điểm quan trọng nhất, Độ Thế Kim Kiều đã hoàn toàn khống chế Phúc Địa, tình huống bên trong Phúc Địa như thế nào, dựa vào Độ Thế Kim Kiều, bên ngoài đều có thể nhìn thấy hết.”
Tự Vô Mệnh nói đến đây, không khỏi hạ giọng, cũng không biết có phải cố ý hay không: “Ngươi cũng phải đề cao cảnh giác, không được sơ ý, việc diệt vạn tộc, không được để lộ, như bây giờ cũng tốt, mặc dù bọn họ đều biết là ngươi, nhưng bọn họ không có chứng cớ."
“Chết một hai người thì không sao, nếu chết nhiều hơn, cũng khó giải thích.”
"Ta thì không sao, sau rời khỏi Phúc Địa, chỉ sợ ngươi sẽ bị bọn hắn báo thù, tính mệnh chi ưu.”
Mặt Đậu Trường Sinh tối sầm, hắn căn bản không muốn nói, thanh minh cũng vô dụng, trực tiếp bước nhanh đi đến Độ Thế Kim Kiều.
Trong lòng triệt để tuyệt vọng đối với Tự Vô Mệnh, uổng cho hắn là một Tiên Thiên Thần Ma, vậy mà không có chủ kiến, bọn hắn xuất thế trong Phúc Địa đó, có quan hệ gì với Đậu Trường Sinh ta, cũng vô duyên vô cớ khiến ta thanh bạch, nhưng đánh không lại, nếu không thì đã muốn cho hắn biết rõ bông hoa vì sao lại hồng như vậy, trên tường vì sao lại có máu.
Mọi nhất cử nhất động của Đậu Trường Sinh, đều bị vạn tộc xăm soi, trông thấy Đậu Trường Sinh đi vào Độ Thế Kim Kiều, không ít người vốn muốn tiến lên, lập tức bị bộ pháp ngăn lại, bọn hắn đứng tại chỗ, chờ đợi Đậu Trường Sinh tiến vào Phúc Địa.
Tuy rằng sau khi tiến vào Phúc Địa, hết thảy đều là phân định ngẫu nhiên, bọn họ sẽ không cùng nhau tiến vào, cho nên sẽ cùng nhau ở Phúc Địa,, nhưng bọn hắn còn sợ, sợ mình sẽ bị phân định cùng với Đậu Trường Sinh, tiếp đó thành vong hồn dưới đao Đậu Trường Sinh.
Lần tham dự tranh đoạt Phúc Địa này, thập đại chủng tộc đã liên thủ thanh trừ những kẻ có khả năng cạnh tranh, còn lại đều là những chủng tộc có quan hệ với thập đại chủng tộc, khó nghe chính là nói họ là những kẻ lệ thuộc, là tiểu đệ của thập đại chủng tộc.
Không biết có bao nhiêu chủng tộc bỏ cuộc, bởi vì trong đó quá nguy hiểm, nhưng cũng có không ít chủng tộc không muốn buông tha, nhưng mà bọn hắn không phải vì tranh đoạt Phúc Địa, mà là cướp lấy tài nguyên trong Phúc Địa đó.
Mỗi một lần tranh đoạt Phúc Địa cùng với động thiên, đối với tiểu tộc mà nói cũng là một kỳ ngộ của tạo hóa, tài nguyên trong đó tuỳ ý cho bọn hắn cướp đoạt, hơn nữa nếu mà bọn hắn chuẩn bị đầy đủ, đại tộc hỏa bính thảm liệt, sau cùng cũng không phải không thể nhặt đồ tốt, này một loại việc phát sinh, cho nên mới có thể xuất hiện tình huống hiện tại, đại tộc đối bọn hắn bắt đầu đề cao cảnh giác, trước liên thủ để quét sạch bọn họ.
Sắc mặt của Thần Ma Dạ Xoa tộc đen kịt, nhưng mà bề ngoài dữ tợn kia, ngoại nhân không thể nhìn ra thần sắc thay đổi, trong lòng của Thần Ma Dạ Xoa tộc than thở, lần này là một cơ hội rất tốt, nếu nói có thể đạt được thắng lợi, cuối cùng có thể mang về bảo bối trong Phúc Địa, cũng có thể nhận được bồi thường của đại tộc là Đạo Nguyên, nhưng hắn chưa từng nghĩ rằng thiên kiêu trong tộc sẽ lần lượt hi sinh.
Quá thảm rồi.
Thần Ma Dạ Xoa tộc không khỏi lưu luyến, quay người đi ra bên ngoài, muốn ly khai trở về trong tộc.
Thần Ma Dạ Xoa tộc mới quay người, đã trông thấy Đan Phượng chậm rãi đi tới, kim ti ngân tuyến dưới áo bào như đồ án ý lưu vân, nương theo di chuyển của Đan Phượng, như vân hà giống như đang chuyển động, mở miệng nói: “Đạo hữu xin dừng bước.”
Thần Ma Dạ Xoa tộc dừng lại không tiếp tục đi tiếp, nhìn người tới nghi hoặc hỏi: “Tiền bối có ý gì? "
“Nếu có việc gì cứ nói thẳng, vãn bối có thể làm, sẽ tự giác đi làm.”
Người tới là Phượng Hoàng tộc Tiên Thiên Thần Ma, Phượng Hoàng tộc là chấp chưởng thập đại chủng tộc giả, Thần Ma Dạ Xoa tộc mặc dù trong lòng không thích, rất không vui vẻ gì khi tiếp xúc với đối phương, nhưng cũng không thể không áp chế bản tính.
Đan Phượng rất khách khí, chủ động nói lời xin lỗi: “Lần này Dạ Xoa tộc thương vong thảm trọng, đều là lỗi của Thương tộc, không có duy trì được thế cục hoà bình, cũng là khuyết điểm của Phượng Hoàng tộc.”
“Đặc biệt là Tiểu Khinh Ngữ.”
Đan Phượng duỗi tay triệu hoán Phượng Khinh Ngữ tới, tiếp đó tiếp tục nói: “Phía dưới loan tin đồn, nói là tiểu Khinh Ngữ cấu kết cùng với Nhân tộc, sau đó hại vạn tộc.”
“Việc này là hoàn toàn vô căn cứ, trong đó nguyên nhân đều do Tiểu Khinh Ngữ giảo hợp cùng với Nhân tộc, đến cùng cũng là do Nhân tộc quá ác, chúng ta cũng là người bị hại, nhưng mà lần này Dạ Xoa tộc tử thương thảm trọng, cho nghĩ đi nghĩ lại, ta gọi đạo hữu tới là muốn Tiểu Khinh Ngữ bồi lễ với ngươi.”
Phượng Khinh Ngữ rất hiểu chuyện hành lễ, chỉ là mặt vô biểu tình, nhìn không ra bất kỳ biểu tình nào cả.
Thần Ma Dạ Xoa tộc lắc đầu nói: “Việc này đã qua, còn cũng không có quan hệ gì với Dạ Xoa tộc ta nữa, nếu không có việc gì khác, vãn bối xin cáo từ.”