Đan Phượng nhẹ nhàng nói: “Đạo hữu đi đường cẩn thận.”
Thần Ma Dạ Xoa tộc hóa thành một tia sáng, trong nháy mắt biến mất không thấy dấu vết, biến mất bên ngoài Phúc Địa.
Con ngươi Đan Phượng như một cặp bảo thạch, nhìn Thần Ma Dạ Xoa tộc biến mất tại trong tầm mắt, chậm rãi đi đến bên cạnh Da Luật Hồ Từ, thấp giọng than thở nói: “Oán niệm của Dạ Xoa tộc không nhỏ, ta nhìn cách Thần Ma Dạ Xoa tộc rời đi, chắc chắn là ghi hận trong lòng.”
“Ta đã nhiều lần khuyên bảo, muốn lắng lại lửa giận trong nội tâm kia, nhưng vẫn thất bại.”
“Một vị Thần Ma mất đi lý trí, lại không còn sáng suốt như trước kia, chỉ sợ hắn sẽ làm ra một số chuyện phi lý, ta thực sự lo lắng lần tranh đoạt Phúc Địa này, Dạ Xoa tộc sẽ phá hỏng quy tắc.”
Da Luật Hồ Từ cẩn thận lắng nghe, ánh mắt nhìn thẳng phía trước, nhưng từ khoé mắt của hắn đã trông thấy Tự Vô Mệnh cách đó không xa, cười lạnh nói: “Dạ Xoa tộc bị người ta lừa .”
“Lão thảm rồi.”
“Ngay cả hắn muốn trả thù, cũng sẽ không trả thù Phượng Hoàng tộc cùng với Hồ Man tộc của ta, chỉ muốn đi trả thù cái tên đầu sỏ kia.”
Đan Phượng lộ ra lo lắng, ưu phiền nói: “Tuy ta lo lắng Dạ Xoa tộc, nhưng ta biết bọn họ một mình không thể làm nên đại sự, nhưng nếu có Thương tộc nhúng tay không biết có thể tiến tới đâu.”
“Năm đó Độ Thế Kim Kiều là do Thương tộc chủ đạo tạo nên, Thương tộc lưu lại ám thủ, đủ để làm đến một vài việc không có khả năng.”
“Hi vọng là ta nghĩ nhiều thôi.”
Một câu này lập tức cho Da Luật Hồ Từ cứng người, lão đại tỷ quá tàn nhẫn.
Ngươi chủ động đàm thoại cùng với Dạ Xoa tộc, vô duyên cớ vu hãm nhân gia phẫn nộ muốn trả thù, vốn tưởng rằng đây chỉ là động tác nhỏ làm nền cho việc lớn hơn, nhưng chưa từng nghĩ đến hắn còn muốn loại bỏ Thương tộc.
Trách không được trước khi Đại tế ti đi, đã đưa mọi việc cho lão đại tỷ làm, nhìn xem mất bao lâu, đã tạo thành một chuỗi chứng cứ hoàn mỹ.
Do Thần Ma Dạ Xoa tộc không cam tâm, cho nên mới sai khiến Nhất phẩm cường giả trong tộc lẻn vào Phúc Địa, Dạ Xoa tộc không cách nào phá vỡ phong tỏa, ẩn núp bên trong Phúc Địa đó, dựa theo lẽ thường mà nói như vậy hoàn toàn không có khả năng, nhưng mà lại có Thương tộc ở đây, Thương tộc là một trong thập đại chủng tộc, lai lịch thâm hậu, thủ đoạn rất nhiều, hoàn toàn có thể trợ giúp Dạ Xoa tộc ẩn núp bên trong Phúc Địa.
Bất luận là động cơ, hay là quá trình, toàn bộ đều rất có lý.
Về phần sau khi Thương tộc bại lộ, đã bắt đầu rút lui, cũng có thể nói là bọn hắn ngay từ lần thứ nhất thời điểm Dạ Vô Thường chết, khi đó chưa hề bại lộ Thương tộc.
Hơn nữa từ trước đến nay, vị lão đại tỷ này chỉ nói miệng, cho tới bây giờ chưa từng làm việc gì lén lút, lúc Thần Ma Dạ Xoa tộc rời đi cũng nổi giận đùng đùng, an bài Dạ Xoa tộc ẩn núp bên trong Phúc Địa, cũng là tự hắn làm.
Sau khi xảy ra chuyện lại hóa thành tri kỷ của lão đại tỷ, giết chết Thần Ma Dạ Xoa tộc, một lần sẽ kết thúc mọi việc.
Mặc dù Đậu Trường Sinh là kỳ tài ngút trời, nhưng suy cho cùng cũng là phàm phu tục tử, thực tế là khi chết đi thiên tài cũng không còn là thiên tài nữa, có thêm một Thần Ma bồi táng, cũng tốt, sau khi việc này lắng xuống, dù sao Nhân tộc hạ độc với thập đại chủng tộc cũng không ít lần, đã sớm thành thói quen, trừ phi Đậu Trường Sinh tương lai có thể chấp chưởng Nhân tộc, nhớ kỹ tất cả mọi thứ ngày hôm nay triển khai trả thù.
Tự Vô Mệnh nhíu lông mày, những lời này truyền tới rất rõ ràng, Tự Vô Mệnh biết rõ đây là để cho mình nghe, ánh mắt nhìn xung quanh, phát hiện Tiêu Dao Tử không ở đây, bên cạnh chỉ có Đức Trạch thượng tiên cùng với Họa Trung Tiên, sau cùng ánh mắt khoá định trên Đức Trạch thượng tiên, Họa Trung Tiên người này quá thô, không ổn định, hơn nữa không có khả năng chiến đấu trực diện, không ổn định bằng lão tiền bối vị Đức Trạch thượng tiên này, hơn nữa hắn còn có một đại trận trong tay.
Tự Vô Mệnh chủ động mở miệng nói: “Ngũ tộc liên minh trong bóng tối không ngừng làm vài động tác nhỏ, trong Phúc Địa đó khẳng định sẽ xảy ra chuyện, nếu cứ theo quá khứ, ta nhất định sẽ không thiện bãi cam hưu, nhưng lần này là vì Trường Sinh lão đệ ta.”
“Ta có lòng tin đối với Trường Sinh lão đệ, động tác nhỏ ngũ tộc liên minh, toàn bộ đều là uổng phí thời gian.”
“Nhưng chỉ lòng tin của ta là chưa đủ, cho nên hậu quả rất nghiêm trọng, vạn tộc sợ là không còn mấy người sống sót, cuối cùng chỉ có Nhân tộc cùng Kim Tinh tộc đồng minh của chúng ta, cùng với một vài người sống sót.”
Tự Vô Mệnh cười lạnh đứng lên, ánh mắt hướng về phương xa nói với Da Luật Hồ Từ: “Hồ Man tộc cũng không phải là thứ gì tốt, từ trước tới nay chưa bao giờ chịu thua, đợi đến khi thiên kiêu trong tộc chết đi, sợ là bọn họ muốn xuất thủ trả thù.”