Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 1162 - Chương 1162. Nhân Tộc Các Ngươi Ăn Gian! 3

Chương 1162. Nhân tộc các ngươi ăn gian! 3 Chương 1162. Nhân tộc các ngươi ăn gian! 3

Mà bùn đất và nham thạch giống như bị một thanh đao thép thổi qua, trực tiếp lõm xuống hơn mười mét.

Sóng khí điên cuồng tàn sát bừa bãi, phá hủy tất cả khắp bốn phương, Chú Kiếm Sơn kinh khủng nhất rơi xuống.

Oành!

Một tiếng vang khổng lồ làm rung động Phúc Địa.

Đất đá trên mặt đất vỡ toang, kịch liệt chấn động, cơn phập phồng mãnh liệt thậm chí tạo cho người ta ảo giác giống như đang ở trên sóng biển cuộn trào mãnh liệt.

Đại địa chấn động kịch liệt, sóng khí kích động tầng mây quay cuồng, đất đá trên đại địa vỡ toang, đất rung núi chuyển.

Bụi mù cuồn cuộn xông lên trời, như là núi lửa phun ra bụi mù, chỉ một thoáng đã đầy rẫy bụi bặm.

Một tầng lại một tầng mặt đất bị nhấc lên mãnh liệt, sóng đất mênh mông giống như biển gầm diệt thế cuốn đi mọi hướng, giờ khắc này trong vòng trăm dặm xung quanh, bất luận là kiến trúc hay là sinh linh, tất cả đều bị sạch.

Chú Kiếm Sơn đâm sâu vào đại địa, đang không ngừng chấn động, phát ra tiếng ì ùng.

Một loạt tin tức nhắc nhở bắt đầu không ngừng lấp lóe, như đang quét ngang.

【Chúc mừng hảo hữu của kí chủ XXX bị chấn nát kinh mạch, giá trị tu vi +12200!】

【Chúc mừng hảo hữu của kí chủ XXX bị chấn nát nội tạng, giá trị tu vi +10000!】

【Chúc mừng hảo hữu của kí chủ XXX bị chấn nát tâm mạch, giá trị tu vi +14200!】

Đôi cự mâu màu bạc thờ ơ với điều này, hoàn toàn làm như không thấy, thân thể khổng lồ như thần như ma sừng sững ở trong thiên địa, giọng nói ồm ồm vang lên: "Thật không hổ là thiên kiêu Hồ Man tộc."

"Lại có thể ngăn trở một kích của ta không chết."

"Như vậy."

"Làm lại."

Thần Mục Thất Ngôn Chú mở ra, cự mâu lóe lên ánh sáng bạc, bụi bặm khắp bầu trời như không có gì, cảnh sắc bốn phía rõ ràng đập vào mắt.

Bước đến bên cạnh Chú Kiếm Sơn, cánh tay to lớn vươn ra, hai tay tóm lấy Chú Kiếm Sơn, sương mù không ngừng lan tràn xuống, đã vững vàng khóa chặt Chú Kiếm Sơn, lực lượng mênh mông hiện ra, Chú Kiếm Sơn lại một lần nữa đột ngột dâng lên từ mặt đất.

Chú Kiếm Sơn không hổ là Phúc Địa trọng bảo, chỉ có một ít kiến trúc và đất đá trên ấy rơi xuống, kết cấu tổng thể chưa từng xuất hiện sự sụp đổ nào. Chú Kiếm Sơn bị giơ lên cao lại một lần nữa ầm ầm hạ xuống.

Chú Kiếm Sơn hung mãnh đánh lên mặt đất, chỉ chốc lát đại địa vốn đã lõm xuống lại một lần nữa sụp sâu xuống dưới, thổ địa chấn động như sóng nước, cảnh tượng kinh người đất rung núi chuyển lại một lần nữa xuất hiện.

【Chúc mừng hảo hữu của kí chủ Ba Trại Nhĩ bị đè ép mà chết, giá trị tu vi +24000!】

Đậu Trường Sinh cúi đầu nhìn Chú Kiếm Sơn lay động, duỗi tay đè chặt Chú Kiếm Sơn, khiến Chú Kiếm Sơn bình tĩnh trở lại, sương mù không ngừng cuộn trào, căn bản không nhìn ra được bất kỳ thần sắc nào. Một phát nhấc lên Chú Kiếm Sơn, ánh sáng bạc đâm rách bụi bặm, như là ánh sáng cứu thế chém phá bóng tối trong vùng thiên địa mờ tối.

Đã quét sạch tứ phương, một màn này bị đông đảo thiên kiêu tứ phương chú ý tới, sắc mặt cả đám đột biến.

Thần Nhận cao to oai hùng, như một vị thần, toàn thân hiện lên ánh sáng thần thánh, lúc này thế mà lại như không để ý hình tượng, phóng thẳng ra sau một hòn đá, cuối cùng trực tiếp nằm sấp trên mặt đất.

Thần Nhận tận mắt nhìn thấy quá trình chiến đấu, lại có ánh sáng màu bạc xuất hiện không lâu trước đây, đã biết đây là cái gì?

Đây tuyệt đối là một loại thần thông giống như Thiên Lý Nhãn, đang nhìn bốn phương, tìm kiếm mục tiêu kế tiếp.

Trong lòng Thần Nhận kinh hãi, trên mặt hiện vẻ không dám tin tưởng, không ngờ Ba Trại Nhĩ của tộc Hồ Man lại chết một cách đơn giản như vậy.

Ba Trại Nhĩ xuất thân đại tộc, lại là điên cuồng đột phá, Thần Nhận phát hiện hơi thở đối phương mạnh mẽ, thân thể gần như ba trượng, đây tuyệt đối là một kẻ địch mạnh, chiến lực tuyệt đối thuộc cấp độ võ đạo nhị phẩm, đối thủ như vậy Thần Nhận phỏng đoán rằng, cho dù mình thắng thì cũng là thắng thảm.

Thế nên sau khi phát hiện Ba Trại Nhĩ, Thần Nhận trực tiếp đi xa, không muốn mới bắt đầu đã đổ máu, do đó lưỡng bại câu thương, đến lúc đó mất đi sức cạnh tranh, thật sự không ngờ động tác này ngược lại là cứu mình một mạng.

Ba Trại Nhĩ bị mình coi như đại địch, cứ đơn giản chết đi như vậy.

Quá kinh khủng.

Nghĩ đến ngọn núi kia rơi xuống đập vào đại địa như sao băng, cảnh tượng quả thực như là truyền thuyết thần thoại Thượng Cổ tái hiện. Cảnh tượng di sơn đảo hải, kinh thiên động địa này không phải là cấp bậc Thần Ma, hoặc là vận dụng Thần Binh sao.

Có hơn nữa thì cũng cần nhất phẩm đi?

Sao lại xuất hiện trong Phúc Địa này chứ.

Gian dối.

Nhân tộc chắc chắn là ăn gian.

Thần Nhận thẹn quá thành giận, muốn tố cáo Nhân tộc gian dối, nhưng tiếc là không có con đường để tố cáo. Thần Nhận vừa giận vừa sợ, như một cá chạch trong bùn, nằm trên mặt đất không nhúc nhích, đang chịu căn bực dọc.

Bình Luận (0)
Comment