Tự Vô Mệnh thấy một màn này, không khỏi giận dữ, gầm gừ giận dữ quát: "Vũ Nhân Anh ngươi dám ra tay với Nhân tộc.”
"Chuyện này chưa dứt."
Sau khi quát Vũ Nhân Anh một câu, Tự Vô Mệnh hướng về phía kim quang hô to:
"Mau chạy đi.”
Cự chưởng hoành không.
Chưởng văn rõ ràng, giống như thiên lạc, pháp võng đan xen, ngập tràn vô hạn thần quang.
Hào quang sáng chói khiến chỉ trong nháy mắt, đất trời u ám hẳn đi, cướp lấy tất cả ánh sáng trên trời dưới đất, giống như vầng mặt trời rơi xuống vậy.
Tiên Thiên Chi Khí rủ xuống từng sợi, như chuỗi ngọc không ngừng rơi xuống.
Thấy Tự Vô Mệnh hai mắt rưng rưng, hắn đau lòng mắng lớn tiếng: “Hèn hạ.”
“Thể diện của Vũ tộc đã bị ngươi ném sạch đi rồi.”
“Rõ ràng là một kẻ phàm phu tục tử, sao lại đến nỗi một vị Tiên Thiên Thần Ma ra tay hiểm độc, đã thế lại còn không thể chờ đợi được mà xuất thủ đánh lén.”
“Đánh lén thì đánh lén đi, ngươi lại còn vận dụng Tiên Thiên Chi Lực.”
“Người ngươi giết chỉ là một võ giả phàm tục chứ không phải là một vị Thần Ma, lại càng không phải là Nghịch Phản Tiên Thiên, Tiên Thiên Thần Ma nắm giữ Tiên Thiên Chi Lực.”
Cự chưởng ầm ầm rơi xuống, một màn này thực sự diễn ra quá nhanh, không ai ngờ được rằng, Vũ Nhân Anh sẽ gấp gáp như thế, hơn nữa còn không thèm để ý đến thể diện của chính mình.
Tuy rằng loại hành động này sẽ trở thành trò cười của vạn tộc, nhưng hiệu quả mà nó mang đến lại vô cùng đáng kể.
Một vị Tiên Thiên Thần Ma đánh lén, hơn nữa còn là toàn lực xuất thủ, Thần Ma không có sự chuẩn bị trước cũng không chắc đã chống đỡ nổi huống chi là kẻ phàm phu tục tử.
Tiên Thiên Chi Lực lan rộng, cự chưởng chưa từng rơi xuống hoàn toàn, kim quang từ trong Phúc Địa lao ra đều đã tan vỡ.
Một bóng người trong ánh sáng màu vàng kim bắt đầu tan rã từng chút một, cuối cùng biến mất không dấu vết cùng với ánh sáng màu vàng kim, giống như bọt nước, bị hung hăng quét sạch đi.
Long Tước Đao Đại Hạ thong dong tới trễ, lúc này mới hoành không mà tới, một đao lăng không rơi xuống, phát ra năng lượng cuồng bạo, càn quét cửu thiên thập địa, dưới một dao đó, trăm ngàn dặm đất đều bị Long Tước Đao Đại Hạ bao phủ.
Một đao ôm hận này, vạn vật đều bị huỷ diệt, cơ hội sống không còn.
Vô số luồng long quyển thông thiên triệt địa cực lớn đồng thời phóng lên trời, điên cuồng càn quét trong khoản không giữa trời và đất, Vũ Nhân Anh đứng ở tâm bão, giống như chủ nhân của cơn bão.
Đôi cánh trắng muốt sau lưng mở ra, từng cọng lông vũ dựng đứng, phía trên hiện ra ánh sáng nhàn nhạt, lúc nhè nhẹ lay động có thể trông thấy rõ ràng, từng cọng lông vũ đều toả sáng rực rỡ, nhưng lại không phải tự nhiên mà có, tự nhiên sinh trưởng mà ra, mà là do hậu thiên đắp nặn mà thành.
Trên đôi cánh sau lưng Vũ Nhân Anh sớm đã hóa thành Thần Binh đặc thù nửa binh khí nửa làm bằng máu thịt, đây là một kiện Tiên Thiên Thần Binh, được đo đạc chú tạo theo thân thể, lúc này, một cơn bão sinh ra từ thinh không, thế giới dường như đã lâm vào ngày tận thế.
Gió, gió nhẹ, gió lớn, cuồng phong, bão tố, lốc xoáy, gió giật, gió lạnh… Tất cả các loại giông bão đều bị Vũ Nhân Anh chế ngự, như thể hắn chấp chưởng phong chi đại đạo, chế ngự uy quyền của gió.
Với tư cách là Tiên Thiên Thần Ma thay mặt cho Vũ tộc đến đây, thực lực của Vũ Nhân Anh rất lớn, chiến lực nghịch thiên, hơn nữa hắn cũng chấp chưởng một kiện Tiên Thiên Thần Binh, bàn về thực lực thì cũng là cường giả đỉnh cấp trong vạn tộc, một người có chiến lực hủy diệt cả một tộc.
Đại diện của thập đại chủng tộc, không có vị nào là kẻ yếu.
Hào quang chói mắt loé sáng lên, giống như một vầng mặt trời nổ tung, khắp đất trời mênh mông một màu trắng xoá.
Hai tay Gia Luật Hồ Từ khoanh lại, tinh thần vô cùng phấn chấn, ánh mắt sắc bén nhìn trận đại chiến này. Nhìn Vũ Nhân Anh như thể là hóa thân của tai hoạ, ánh mắt hắn hiện ra vẻ ngưng trọng. Vũ Nhân Anh là phong bạo chi chủ, mặc dù hắn cũng ngưỡng mộ đại danh đã lâu nhưng chưa từng chân chính nhìn thấy hắn ta xuất thủ, các cử chỉ nhấc tay động chân hôm nay đã khiến tư chất vô địch của hắn ta hiển lộ ra rõ ràng.
Vũ tộc không hổ là đại tộc, căn cơ vô cùng thâm hậu, nhiều năm như vậy mà vẫn bất hiện sơn bất lậu thủy, cường giả trong tộc cũng không ít, đây là một chuyện rất tốt. Bây giờ, không sợ nhất chính là Vũ tộc mạnh.
Sợ nhất chính là Vũ tộc yếu, căn bản là không đánh được Nhân tộc, bị Nhân tộc đe dọa một chút là đã ngoan ngoãn sợ hãi nhận thua.
Trận đại chiến giữa hai vị Tiên Thiên Thần Ma thanh thế kinh thiên động địa, ảnh hưởng đến đất đai trong phạm vi ngàn vạn dặm, hậu quả kinh hoàng quét sạch tám phương. Nếu chuyện này phát sinh ở Nhân giới thì đã đủ để hủy thành diệt châu, hàng trăm vạn hàng ngàn vạn người chết thảm sau hậu quả của cuộc chiến.