Thần tiên chân chính đánh nhau, phàm nhân gặp nạn.
Ánh mắt Gia Luật Hồ Từ khẽ động, trong con ngươi xuất hiện một vị Nhân tộc Thần Ma, mang theo Nhân tộc có mái tóc đỏ rực như lửa, từ xa xa đang bắt đầu rời đi.
Đó là Họa Trung Tiên của Nhân tộc, cùng một vị tiểu gia hỏa xuất thân từ Xích Đế Cung, cũng là một trong hai gã Nhân tộc tham dự.
Ánh mắt Gia Luật Hồ Từ sáng loé lên. Tất Phương không biết đã đứng bên cạnh Gia Luật Hồ Từ từ khi nào, bình thản mở miệng nói: “Một vị Đậu Trường Sinh chết là đủ rồi, không cần phải gây thêm rắc rối.”
“Nếu như Nhân tộc khai chiến với Hồ Man, Yêu tộc sẽ không vì các ngươi mà nhặt hạt kê trong lửa đâu, đến lúc đó tất cả mọi hậu quả đều do các ngươi tự mình gánh chịu.”
Uyên Thủy Long Nữ đeo một tấm mạng che mặt màu lam, chậm rãi đi tới, dịu dàng mở miệng nói: “Gia Luật đại ca không cần lo lắng, Nhân tộc khinh người quá đáng.”
“Đoạt Hắc Thủy Quan của ta, giết tộc nhân của ta, nếu như Gia Luật đại ca phát động công kích, Long tộc ta nguyện ý cùng Gia Luật đại ca hợp tác.”
Tất Phương mặt không biểu cảm, từ đầu đến cuối đều là khuôn mặt cương thi, chỉ hơi ngẩng đầu, ánh mắt đặt lên Uyên Thủy Long Nữ điềm đạm, nho nhã, cuối cùng nhìn về phía Gia Luật Hồ Từ nói: “Uyên Thủy Long Nữ một lòng tiêu diệt Nhân tộc, sẽ không thất hẹn, áp lực của Hồ Man các ngươi sẽ giảm bớt đi.”
“Nhân tộc cùng Vũ tộc, Hồ Man, Long tộc lần lượt động thủ, lại có Thương tộc lòng dạ khó lường, xác suất cũng không phải là nhỏ.”
Tất Phương không phản bác, ngược lại, lại bắt đầu phân tích thế cục cho Gia Luật Hồ Từ, có điều, rất rõ ràng là Yêu tộc không có ý định tham dự vào.
Gia Luật Hồ Từ nhìn về phía Ô Vi Ti. Vị này là Tiên Thiên Thần Ma xuất thân từ Linh tộc tóc lam mắt lục, tựa như một bảng nền, từ trước tới nay luôn trầm mặc ít nói, cũng chỉ có Tiên Thiên Thần Ma mới có thể trông thấy hình dáng đó, Thần Ma bình thường căn bản nhìn không thể trông thấy dấu tích kia.
Gia Luật Hồ Từ cũng hiểu rằng đây là kết quả mà Ô Vi Ti cố ý tạo ra chứ nếu không thì cho dù là Tiên Thiên Thần Ma, muốn phát hiện ra dấu tích kia cũng rất khó khăn.
Mái tóc dài màu lam như thác nước không ngừng tung bay trong gió mạnh, Ô Vi Ti không nói một lời. Sau khi nhìn đến ánh mắt của Gia Luật Hồ Từ, nàng chủ động mở miệng nói: “Nếu như Hồ Man khai chiến với Nhân tộc, Linh tộc sẽ không tham dự.”
“Lần trước Thương tộc giết sứ giả của tộc ta, chuyện này còn chưa kết thúc. Lần này lại giết thiên kiêu của tộc ta, nợ cũ nợ mới phải cùng tính toán một lần nên không có tinh lực cũng chẳng có sức lực dư thừa mà tham dự.”
Gia Luật Hồ Từ khẽ cau mày, không hài lòng với cảnh này. Tất Phương cự tuyệt là bởi có sự tự tin, Yêu tộc thì có thực lực lớn mạnh, là thủ lĩnh của liên minh ngũ tộc. Thế nhưng đây không chỉ là sự khiêm tốn của Phượng Hoàng tộc mà còn là thực lực cường hãn của Yêu tộc.
Với tư cách là Yêu Tướng, Tất Phương đã khiến việc kinh doanh của Yêu tộc phát triển không ngừng, thực lực mỗi ngày lại mạnh mẽ hơn. Trong thời kỳ Yêu Hoàng bế quan bất xuất, Yêu tộc co đầu rút cổ vào một chỗ, đây là quốc sách của Yêu tộc, trừ phi Nhân tộc chủ động tiến công, nếu không, Yêu tộc sẽ không có khả năng tiến công ồ ạt lên phía Bắc.
Thế nhưng Linh tộc cũng có loại thái độ này, hoàn toàn là ức hiếp kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh. Tuy rằng vụ án còn chưa điều tra ra, Tam Mục Thiên Thần cũng đã mất tích nhưng kết quả đã xuất hiện. Việc Linh tộc và Long tộc thiên kiêu tử vong chắc chắn là do Nhân tộc hạ độc thủ. Nhưng nay, vị Ô Vi Ti này lại thực sự kết luận chắc chắn rằng hung thủ là người của Thương tộc.
Chẳng phải là Nhân tộc mạnh mẽ, Thương tộc yếu ớt hay sao.
Trả thù Nhân tộc đòi lợi ích thì xác suất rất lớn là xôi hỏng bỏng không nhưng sau khi đổi thành Thương tộc thì Linh tộc có thể hung hãn đè đầu cưỡi cổ, thu hoạch được không ít thù lao.
Ánh mắt nhìn về phía lão đại tỷ sau cùng, nếu như lão đại tỷ đồng ý, vậy thì cũng có thể thử một phen.
Đối với Hồ Man mà nói, việc xuôi nam làm Nhân tộc này hoàn toàn là bổn phận, nếu có cơ hội thì đương nhiên sẽ làm một lần.
Hai hàng lông mày thanh tú của Đan Phượng nhíu chặt lại, khoảng giữa không mày xoắn thành một chữ Xuyên (川), dù đang vắt óc suy nghĩ, nhưng cũng chưa từng đánh mất đi sự chú ý với thế giới bên ngoài. Bắt gặp ánh mắt của Gia Luật Hồ Từ nhìn sang, Đan Phượng trực tiếp lắc đầu nói: “Bây giờ không phải là thời điểm thích hợp để gây xung đột với Nhân tộc.”
“Nhân tộc lần lượt gặp phải Thương tộc khiêu khích, Vũ tộc gây khó dễ, đã đến cực điểm phẫn nộ, thân là bá chủ thiên địa, làm sao có thể nuốt giận? Cơn giận này nhất định phải phát tiết ra mới được.”
“Nếu như lúc này ngươi ra tay, Nhân tộc nhất định sẽ đánh ngươi trước.”