“Nhân tộc muốn giết gà dọa khỉ thì tự nhiên sẽ không gây ra mấy thứ phiền phức nhỏ nhặt. Đây hoàn toàn là để cho Thương tộc và Vũ tộc đối kháng lẫn nhau, căn bản không cần thiết phải làm như vậy.”
“Ngược lại, chúng ta sẽ nhân cơ hội này hợp tác với Nhân tộc, gây khó dễ cho Thương tộc rồi thừa cơ cướp đoạt tiền tài của Tụ Bảo Các, để chúng ta thu hoạch được phần lớn chỗ tốt. Đây mới là việc nên làm nhất.”
“Loại chuyện này chắc chắn kiếm được tiền mà không mất mát gì, không làm thì thật quá đáng tiếc rồi.”
Ô Vi Ti vén váy áo lên rồi thi lễ với Đan Phượng, bày tỏ sự tán thành đối với lời nói của Đan Phượng, cũng tôn trọng vị này lão tiền bối này.
Lão đại tỷ chính là lão đại tỷ. Chuyện không có lợi ích tuyệt đối sẽ không làm, hơn nữa ngũ tộc liên minh là để đối kháng với Nhân tộc, không có nghĩa là bọn họ muốn liệu mạng đến cùng với Nhân tộc.
Dựa vào đâu?
Dựa vào đâu mà bọn phải cùng Nhân tộc lưỡng bại câu thương? Cho dù là bọn họ có thù oán với Nhân tộc thì cũng là vì nguyên nhân giáp giới nhiều năm chém giết. Kì thực bọn họ còn hận không thể ngưng chiến với Nhân tộc, tránh xa Nhân tộc một chút, không có bất cứ quan hệ nào với Nhân tộc. Dù sao thì nội hàm của Nhân tộc cũng quá mạng, cường giả tầng cấp bậc lớp nhiều vô kể, như thế hệ này, trước thì có Triệu Vô Cực độc chiếm ngao đầu, sau đó lại có Đậu Trường Sinh độc lĩnh phong tao.
Bây giờ đã không có biện pháp nào chống cự. Nếu như có thể thì đương nhiên là muốn liên hợp thành một thể với Nhân tộc, về phần hậu quả thì Nhân tộc mạnh hơn mà bọn họ cũng mạnh hơn.
Nói cho cùng bây giờ cho dù Nhân tộc là một mối đe doạ cực lớn nhưng vẫn chưa làm đến mức không thể đối địch, đặt ra thế cục nhất thống khiến vạn tộc rơi vào tình trạng khiếp sợ hoang mang.
Mặc dù theo thông tin tình báo thu thập được, không ít Nhân tộc Thần Ma có ý muốn nhất thống vạn tộc nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi. Ai mà không có dã tâm, tham vọng muốn nhất thống vạn tộc cơ chứ. Thậm chí là cái dạng như Thương tộc cũng mỗi người đều có các kế hoạch vĩ đại để thực hiện của riêng mình.
Gia Luật Hồ Từ nhìn xung quanh một lượt, cuối cùng thở dài một hơi rồi nói: “Bỏ đi, lần này bỏ qua cho Nhân tộc, hạ thủ với Thương tộc trước. Thương tộc đánh vỡ hoà bình của vạn tộc, châm ngòi cho cuộc tranh đấu vạn tộc, thực sự là quá ác liệt rồi.”
“Ảnh tộc thực sự là quá khổ rồi, chúng ta nhất định phải chủ trì công đạo cho Ảnh tộc.”
Đan Phượng giơ tay lên lắc lắc nhẹ nhàng, ngăn lại màn biểu diễn ngẫu hứng của Gia Luật Hồ Từ, đôi lông mày cau chặt từ đầu đến cuối cuối cùng đã giãn ra. Chăm chú nhìn trận chiến ở phía xa, quan sát sự chấn động có thanh thế kinh người, Đan Phượng rơi vào chần chừ, do dự không dám quyết định, cuối cùng mới hạ quyết tâm nói ra suy nghĩ trong lòng: “Các ngươi có phát hiện ra không?”
“Chuyện Vũ tộc lần này có cái gì kỳ quặc không?”
Gia Luật Hồ Từ sững sờ, không khỏi lẩm bẩm một nói câu: “Kỳ quặc?”
Trong lúc nhất thời không nghĩ rõ ràng được, ngược lại, kẻ làm nền trầm mặc Ô Vi Ti lại chủ động nói: “Ta cũng nghi ngờ chuyện này không đúng.”
“Vũ Nhân Anh đường đường là một vị Tiên Thiên Thần Ma, được Vũ tộc giao phó trọng trách, không phải là một kẻ không có đầu óc, dễ dàng bị chọc giận.”
“Tất cả mọi hành động lúc này quả thực giống như một kẻ liều lĩnh, việc này không khớp với thông tin tình báo mà tộc ta nắm giữ.”
“Vốn tưởng rằng đó là kết quả của việc Vũ Nhân Anh nộ hoả công tâm, nhất thời xúc động, nhưng ta càng nghĩ càng không thấy đúng.”
Đan Phượng gật đầu tán thành nói: “Không sai, ta cũng luôn cảm thấy như vậy là không thích hợp.”
“Vũ Nhân Anh tức giận, điều này không phải là giả. Muốn giết Đậu Trường Sinh cũng là điều chắc chắn.”
“Thế nhưng dám động thủ bên ngoài Phúc Địa không chút do dự thì điều này lại không bình thường nữa rồi. Thế này coi như là khiêu khích Nhân tộc, cái giá phải trả thực sự là quá lớn, hoàn toàn có thể hạ thủ sau lưng, như vậy thì cho dù là Nhân tộc biết chuyện cũng có thể đẩy đi sạch sẽ.”
Uyên Thủy Long Nữ đã hồi tưởng lại nói: “Đan Phượng tỷ tỷ hoài nghi Vũ Nhân Anh giở trò, gặp dịp thì chơi, cảnh tượng trước mắt này chính là Nhân tộc và Vũ tộc cùng nhau diễn trò, chơi đùa với chúng ta.”
Đan Phượng trầm giọng nói: “Không sai.”
“Chính là có hoài nghi ở phương diện này.”
“Cái tên Đậu Trường Sinh kia chết quá nhanh, chết ngay bên trong kim quang, chỉ là cảm nhận được một luồng khí tức, liệu đó có thực sự là Đậu Trường Sinh hay không cũng không xác định được.”
“Nếu như Vũ tộc cố ý diễn trò, vậy thì người chết chính là giả, hiện giờ Đậu Trường Sinh thật đã chạy đi rồi.”
Đan Phượng duỗi một ngón tay rồi lại nói: “Ngươi nhìn loại chiến đấu này xem, thanh thế không hề nhỏ, hậu quả quét sạch tám phương, hoàn toàn che đậy tất cả dấu vết bốn phương, muốn dò xét cũng không thể dò xét được, đã thế còn hấp dẫn sự chú ý của tất cả chúng ta, đây chính là phương thức yểm hộ tốt nhất.”