Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 1195 - Chương 1195. Là Tiên Thiên Thần Ma, Vậy Thì Càng Phải Chết! 3

Chương 1195. Là Tiên Thiên Thần Ma, vậy thì càng phải chết! 3 Chương 1195. Là Tiên Thiên Thần Ma, vậy thì càng phải chết! 3

Đương nhiên đây chỉ là cách làm bề ngoài, thật ra sau đó Uyên Thủy Long nữ sẽ lập tức bẩm báo lên tộc là Đức Trạch thượng tiên chết thảm trong tay Côn Bằng tộc, mà Côn Bằng tộc cũng sẽ như vậy. Chỉ là xem xem ai nhanh hơn mà thôi, còn chuyện cùng nhau đồng tâm hợp lực chống lại Nhân tộc là chuyện tuyệt đối không thể.

Ai ai cũng đều ích kỷ như nhau cả, nào có ai có thể công chính liêm minh, bây giờ liên hợp lại với nhau cũng chỉ là vì Nhân tộc quá mạnh mẽ. Nhưng sau đó còn mong Nhân tộc khai chiến với tộc của bộ tộc của bên còn lại, tốt nhất là đánh đến mức con què con cụt, như vậy thì dù tộc đó bị diệt, Nhân tộc cũng tổn thất nặng nề, sẽ không còn uy hiếp quá lớn nữa.

Sau khi Uyên Thủy Long nữ xuất hiện, nàng ta phất tay lên một cái, Thiên Tội Ma Thương đã xuất hiện trong tay.

Một thương ngang trời, đâm thủng vòm trời.

Một cỗ lực lượng tập hợp tất cả điều xấu xa độc ác trong thiên hạ, bắt đầu không ngừng ngưng tụ, hóa thành một con Chân Long màu đen, ngửa mặt lên trời rít gào, hung hãn lao về phía Đức Trạch thượng tiên.

Lực lượng của Thiên Tội Ma thương này mang theo lực lượng của Tiên Thiên, Uyên Thủy Long nữ ra chiêu không hề nương tay, thực sự là sát chiêu cấp độ Tiên Thiên Thần Ma, cho dù là một Tiên Thiên Thần Ma cũng khó mà chống cự lại được. Nhưng đối với một tên Thần Ma mất đi bảo vật, còn đang chật vật chạy trốn khỏi tay của Tiên Tôn Thần Ma thì đây chính là tuyệt đường sống.

Uyên Thủy Long nữ độc ác tàn nhẫn không nói nhiều, dùng một thương tiễn Đức Trạch thượng tiên lên đường.

Phần lớn quần áo trên người hắn đều đã bị tan nát, như thể những mảnh rẻ quấn quanh thân, bộ râu được cắt tỉa gọn gàng cũng đứt gãy, dáng vẻ của Đức Trạch thượng tiên vô cùng chật vật. Lúc này hắn trợn trừng hai mắt nhìn Thiên Tội Ma Thương hóa thành một con rồng đen xông đến, trong lòng đã biết kế lớn ẩn núp của mình đã thất bại.

Tiên Thiên Phục Sinh phù đã sử dụng một lần, trong khoảng thời gian ngắn không thể dùng lại lần nữa, nếu chết là sẽ chết thật.

Ẩn núp rất quan trọng, nhưng ẩn núp mà chết thì cho dù không bại lộ thì cũng là vô nghĩa, Thương tộc có thể chấp nhận mất đi Thần Ma, nhưng tuyệt đối không chấp nhận một Tiên Thiên Thần Ma chết đi. Tiên Thiên Thần Ma của Ảnh tộc bại lộ, trước tiên là để lộ thân phận, thà rằng phải chịu bồi thường cho vạn tộc thì cũng không thể để cho người của vạn tộc có cơ hội giết chết Tiên Thiên Thần Ma được.

Trong đầu xuất hiện đủ loại ý tưởng, có điều Đức Trạch thượng tiên vẫn không cam lòng mượn cách nói này để tự thuyết phục chính bản thân mình.

Trong nháy mắt, Đức Trạch thượng tiên nhếch nhác vừa rồi lập tức ổn định tư thế đứng, mạnh mẽ đánh ra một quyền. Một quyền này tựa như sấm sét nổ tung, lực lượng cuồng bạo bùng nổ, khí huyết ngưng tụ đến cực điểm, không hề lãng phí một chút nào. Ẩn chứa trong đó là ý chí võ đạo, vững như núi, rộng như biển, không thể lay động.

Đáng sợ nhất là một Tiên Thiên Chi Lực hoàn toàn mới mạnh mẽ bùng nổ ra, Thiên Tội Ma Thương vốn dùng một kích giết chết Thần Ma, lại bị một quyền này đánh trúng làm chệch phương hướng.

Một đường thương sáng chói kéo dài đến tận cùng thế giới, còn sót lại trong đất trời, lực lượng của Thiên Tội Ma Thương vọt về phía trước, không biết đã biến mất ở nơi nào.

Mà lúc này Uyên Thủy Long nữ và Kim Bằng đều kinh ngạc nhìn về phía Đức Trạch thượng tiên.

Tiên Thiên Chi Lực, đây chính là dấu hiệu của Tiên Thiên Thần Ma.

Đức Trạch thượng tiên này không phải là Thần Ma, mà là một Tiên Thiên Thần Ma.

Uyên Thủy Long nữ nhìn về phía Kim Bằng, Kim Bằng khẽ gật đầu, chợt lớn tiếng quát: "Da Luật Hồ đến rồi, sao còn chưa ra tay?"

"Cơ hội hiếm có này, tuyệt đối không thể để Đức Trạch thượng tiên chạy thoát."

"Nhân tộc ẩn giấu quá sâu."

"Như này cũng quá mạnh rồi."

Sau khi Đức Trạch thượng tiên lắng nghe, hắn liền vội vàng mở miệng giải thích: "

"Lão phu không phải, ta không phải là Nhân tộc."

"Ta là Thương tộc."

"Hiểu lầm rồi."

"Tất cả đều là hiểu lầm."

Uyên Thủy Long nữ biến sắc, kinh sợ mở miệng nói: "Quá đáng sợ."

"Nhân tộc vậy mà lại còn có đại kế che giấu Thương tộc."

Cuồng phong gào thét, phần phật vô tình.

Gió mạnh thổi vào mặt mang đến từng cơn lạnh lẽo, nhưng hàn ý này cũng không thể thổi tắt được ngọn lửa giận đang bùng cháy trong lòng Thương Nguyên Sơ.

Lúc này hắn vừa sợ hãi lại vừa tức giận. Thương Nguyên Sơ tuyệt đối không ngờ rằng, bản thân hắn tự mình bại lộ thân phận, không những không đổi được sự tin tưởng và sự chấp nhận của nhóm người Uyên Thủy Long nữ, mà còn bị coi là Nhân tộc.

Thương Nguyên Sơ không thể không cởi bỏ lớp ngụy trang, thoáng một cái đôi mắt đã bắt đầu hiện ra màu tím, biến thành đôi mắt màu tím sáng ngời.

Dung mạo cũng không khỏi sinh ra thay đổi, khuôn mặt gầy đi, sống mũi cao lên, ngũ quan càng trở nên thâm thúy hơn, những sợi tóc bạc trắng bắt đầu biến thành màu đen. Nhìn như không có thay đổi gì lớn, nhưng thật ra chỉ cần nhìn kỹ thì sẽ như thấy đã biến thành một người khác, khó mà tìm được điểm đặc trưng giống với Đức Trạch thượng tiên.

Bình Luận (0)
Comment