Gió dữ gào thét thổi lất phất khiến cái khăn che mặt màu xanh của Uyên Thủy Long nữ phập phồng đong đưa, giống như từng cơn sóng, giọng nói ấm áp dịu dàng của cô ta vang lên: "Không thể trách Thương Nguyên Sơ, trước khi hắn chết ta đặc biệt nói với hắn, Tiên Tề có gửi lời hỏi thăm."
"Để Thương Nguyên Sơ chết đơn giản như vậy, thật sự là để hắn quá có lời rồi."
Kim Bằng cười khẩy: "Giết người tru tâm, Long nữ thật đúng là tàn nhẫn, làm việc cũng thẳng thắn vô tư, quang minh chính đại nữa."
"Chẳng qua chuyện này rốt cuộc cũng không thể bỏ qua như thế được, sau này Long tộc khẳng định sẽ điều tra rõ mọi chuyện, sợ là có đoạn thời gian không gặp được Long nữ."
Uyên Thủy Long nữ duỗi tay vén sợi tóc xuôi xuống trán ra sau mang tai, bình tĩnh mở miệng đáp: "Chuyện trong nội bộ Long tộc, không cần người ngoài quan tâm."
"Về việc bộ thi thể Tiên Thiên Thần Ma này phân phối ra sao, chúng ta sẽ bàn sau. Chuyện hàng đầu bây giờ là có giết Đậu Trường Sinh hay không?"
Da Luật Hồ Từ hai tay ôm ngực, lạnh lùng trả lời: "Long nữ hận nhất là Nhân tộc, làm sao nói ra lời thừa này, Đậu Trường Sinh đương nhiên là phải giết rồi."
Kim Bằng lập tức bác bỏ hắn: "Không thể giết."
"Trước mắt nếu kẻ này là Đức Trạch thượng tiên của Nhân tộc thì dĩ nhiên phải giết Đậu Trường Sinh tiêu diệt sạch tất cả người sống, nhưng hắn là Tiên Thiên Thần Ma Thương tộc, lại chạy đi giết Đậu Trường Sinh thì có vẻ hơi thừa thãi, Đậu Trường Sinh không những không thể giết, chúng ta còn phải để Đậu Trường Sinh đi làm chứng."
"Để cho Nhân tộc biết được, chúng ta là đang vì Nhân tộc trừ hại, giết gián điệp Thương tộc ẩn núp ở trong Nhân tộc."
Da Luật Hồ Từ tỏ ra cương quyết, đằng đằng sát khí phản bác: "Việc gì phải càn một tên phàm phu tục tử làm nhân chứng hả, bốn tộc chúng ta gom góp ở đây, đều là Tiên Thiên Thần Ma, mỗi một vị nhổ ra ngụm nước miếng đều thật hơn cả vàng nữa đấy chứ."
"Đậu Trường Sinh là một gã tai tinh, Thiên Cơ Báo đánh giá hắn thiên tai di động, dĩ nhiên chắc như đinh đóng cột."
Một trận chiến tranh đoạt Phúc Địa, từ khi Đậu Trường Sinh đến, có thể nói là tần xuất xảy ra hung án liên tiếp, từng thiên kiêu của vạn tộc ngay cả Phúc Địa cũng chưa kịp bước chân vào thì đã phơi thây tại chỗ."
"Chuyện nội bộ Phúc Địa thì càng không cần phải nói, ròng rã một trăm vị trí đầu bảng danh sách Nhân Bảng vạn tộc, đều đã bị tàn sát không còn một mống."
Kim Bằng không vui đáp: "Cái chết của các thiên kiêu ngoài Phúc Địa có liên can gì tới Đậu Trường Sinh hả, đó là do Thương tộc trong bóng tối hạ thủ, lại có thêm gã Thần Ma không biết xấu hổ phối hợp."
Lúc Kim Bằng nói ra này một câu này, mắt hắn sáng quắc nhìn chăm chăm Da Luật Hồ Từ. Thằng cha trước mặt này cũng không phải là loại tốt lành gì, chuyện giết người vứt xác, hắn tuyệt đối cũng đã làm rồi, bây giờ lại cái kiểu cây ngay không sợ chết đứng thốt ra những lời như vậy.
"Cái chết Thương Nguyên Sơ, cũng là do chúng ta ra tay, Đậu Trường Sinh chỉ là bị cuốn vào mà thôi."
Tiếng Kim Bằng vang vọng, hắn bác bỏ hết chiêu này tới chiêu khác, nhưng trong lòng hắn cũng bắt đầu lăn tăn, trái lại có chút đồng ý lời của Da Luật Hồ Từ, chỉ là Kim Bằng không muốn làm căng mọi chuyện lên mà thôi, nghĩ theo một khía cạnh khác có thể thấy chuyện này theo một góc độ càng có lợi hơn. Bây giờ Nhân tộc đứng ra đại diện liên lạc vạn tộc gây sức ép lên Thương tộc.
Như thế so sánh với việc cướp lấy Đạo Nguyên từ Thương tộc, cướp đoạt bảo vật của Vạn Bảo các, thì vẻn vẹn một cái Đậu Trường Sinh được coi là cái tép muỗi gì chứ, kém xa so với việc có quan hệ thân thiết với Nhân tộc, đi đổi lấy lợi ích lớn nhất.
Đúng vậy, tình thế đã thay đổi.
Bây giờ bọn hắn cần đại ca dẫn đầu mang bọn hắn làm gỏi Thương tộc, mà ở trên phân phối lợi ích, đại ca dẫn đầu khẳng định có quyền quyết định.
Côn Bằng tộc bọn hắn không phải là hồ man, không phải Long tộc, lại càng thêm không phải là liên minh năm tộc, không có thù hận quá lớn đối với Nhân tộc, bây giờ xích lại gần Nhân tộc, sau đó giành được lợi ích mới là việc chính.
Kim Bằng tỏ thái độ cương quyết, giờ phút này hắn hóa thành người thân nhất của Đậu Trường Sinh, ra sức mà bắt đầu bảo vệ.
Con mắt Da Luật Hồ Từ nhìn về phía thiếu nữ tóc lam dịu dàng điềm tĩnh. Ô Vi Ti khẽ lắc đầu, lại là không có mở miệng phát biểu, nhưng Da Luật Hồ Từ đã hiểu được ý của Ô Vi Ti, linh tộc cũng không muốn Đậu Trường Sinh chết.
Trong nháy mắt đoàn thể nhỏ vốn đoàn kết nhất trí liền sụp đổ, mỗi người đều theo đuổi suy nghĩ riêng của mình.
Coi như là Uyên Thủy Long nữ giúp đỡ hắn, đây cũng là hai chọi hai, thế cục cũng sẽ tiếp tục giằng co, hơn nữa căn bản không giết được Đậu Trường Sinh, đánh nhau thì thắng bại không biết, nhưng Da Luật Hồ Từ biết nếu Kim Bằng quắp Đậu Trường Sinh chạy trốn, lấy tốc độ thiên hạ vô song của chim đại bàng cánh vàng, nếu thế tuyệt đối không ngăn được.