Đậu Trường Sinh bị hấp dẫn nhất là quả đào hồng phấn, quả đào ấy tràn ngập một cỗ hương vị, nhìn thoáng qua cực kì mê người, khi hít vào cỗ hương vị ấy làm cho người ta có cảm giác được tinh thần phấn chấn, sảng khoái hơn, người đã tràn đầy năng lượng, như thể trẻ ra ba tuổi.
Đây là một Bàn Đào.
Đây là một Bàn Đào Thụ.
Trong đầu Đậu Trường Sinh bắt đầu xuất hiện những thông tin liên quan đến loại quả này, không khỏi hiện ra sắc mặt vui mừng, đây là bảo vật mà Đậu Trường Sinh muốn có nhất.
Hiện tại hắn có mấy cái mạng đã không còn sợ chết nữa, như vậy Đậu Trường Sinh lo lắng nhất là cái gì?
Tất nhiên đó là vấn đề tuổi thọ.
Ngay cả các vị Thần Ma cũng có tuổi thọ và họ cũng phải chết.
Cho nên Bàn Đào có thể tăng thêm tuổi thọ mới chính là thứ đáng trân quý nhất, hơn nữa, đặc biệt đây không phải mua bán một lần mà là có thể sản xuất ra được.
Xong rồi.
Cuối cùng cũng đã xong.
Bảng ngắn cuối cùng cũng đã được hoàn thành.
Từ hôm nay trở đi, bản thân mới chân chính ở đỉnh núi, nhìn xuống nhân gian, mỉm cười nhìn trần thế phong vân biến ảo, biển rộng hóa nương dâu.
Cái gì mà Đại Chu!
Cái gì mà sư phụ thần bí!
Cái gì mà Tào Long Cát, Vương Trường Cung!
200 năm sau, xương cốt cũng hóa thành bột phấn, thành một nắm đất vàng, còn bản thân vẫn hào hoa phong nhã, viết lên truyền kỳ của chính mình.
Ăn miếng thịt to, uống chén rượu lớn, buổi tối ôm hậu duệ của bọn hắn đi ngủ.
Nội tâm Đậu Trường Sinh nhiệt huyết nóng rực, ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm Bàn Đào Thụ.
Bàn Đào Thụ này rất dễ khiến hắn liên tưởng tới thần thoại ở kiếp trước, 3600 gốc Bàn Đào Thụ của Vương Mẫu nương nương.
1200 gốc ở ngoài có quả hơi nhỏ, 3000 năm mới chín, người ăn được sẽ đắc đạo thành tiên.
1200 gốc ở giữa, 6000 năm mới chín, người ăn được sẽ cử hà phi thăng, trường sinh bất lão.
1200 gốc ở sau, vân tím hạt nhỏ, 9000 năm mới chín, người ăn được thọ cùng thiên địa, sánh ngang nhật nguyệt.
Hắn nhìn thấy tình huống này cũng không quá lạ lẫm, mảnh thế giới quá giống kiếp trước, trên bầu trời đầy sao lấp lánh, ở đây vẫn tìm được Bắc Đấu Thất Tinh.
Các nhân vật trong thần thoại như là Diêm La và U Minh địa phủ cũng có, chỉ có điều không quá giống nhau, giống thật mà giả.
Nếu nói không có chút quan hệ nào với kiếp trước cũng không đúng, Bắc Đấu Thất Tinh treo trên bầu trời đêm lớn như vậy, 28 ngôi sao tỏa ra ánh sáng chiếu sáng đại địa, mắt mù mới không nhìn thấy.
Vương Mẫu nương nương có 3600 gốc, mà mình chỉ có một cây, cây Bàn Đào Thụ này rậm rạp xanh tươi, lá cây màu xanh ngọc bích che phủ phía dưới, vẫn có thể rõ ràng trông thấy từng quả đào màu hồng phấn.
Mỗi mắt đều có một trái, mọc dày đặc trên cây Bàn Đào Thụ, chỉ có điều đám quả Bàn Đào này cũng không đầy đặn, kém xa quả đào đầu tiên mà Đậu Trường Sinh nhìn thấy.
Rất dễ nhận biết, bề ngoài nó không đẹp, còn khá non nớt, khẳng định hiệu quả bị giảm bớt rất nhiều.
Đôi mắt Đậu Trường Sinh đảo qua đảo lại, nhìn trước nhìn sau hai lần, trong đầu Đậu Trường Sinh tính ra con số chính xác.
Tổng cộng có 108 quả Bàn Đào, giống như đối ứng với số Thiên Cương, phần lớn trong đó vẫn còn non, trái cây hơi nhỏ có 70 quả.
Có 30 quả tốt hơn một chút, hình dạng đầy đặn, mùi hương mê người, đây là những quả Đậu Trường Sinh nhìn thấy đầu tiên.
Nhưng những trái tốt nhất, là 8 trái Bàn Đào đặc biệt nhất, Tử Quang Bích Đào, tràn ngập ánh sáng đại đạo, này hiệu quả của nó vừa nhìn đã thấy, Đậu Trường Sinh nở nụ cười, đây có khác gì Bàn Đào của Vương Mẫu nương nương đâu.
108 quả Bàn Đào, hạ phẩm đối ứng với phàm tục, trung phẩm đối ứng với Thần Ma, thượng phẩm đối ứng với Tiên Thiên Thần Ma.
Đương nhiên đây không phải cực hạn của Bàn Đào Thụ, chỉ có điều bây giờ Bàn Đào Thụ đã sinh trưởng ra Bàn Đào, sau này khi Đậu Trường Sinh bắt đầu nuôi dưỡng Bàn Đào Thụ là có thể tiếp tục nở hoa kết quả, số lượng Bàn Đào sẽ tăng lên, mà cực hạn chính là ngưng kết ra được chín trái Bàn Đào tuyệt phẩm.
Mà phẩm cấp đối ứng với nó chính là Bất Hủ Thần Ma, đây mới là chỗ lợi hại của Bàn Đào Thụ.
Bất Hủ, đây mới là trường sinh chân chính.
Không hạn chế tuổi thọ, đồng thọ cùng trời đất, sánh ngang cùng nhật nguyệt.
Chín trái Bàn Đào tuyệt phẩm, ăn vào có thể giúp người trường sinh.
Hiệu quả lớn nhất của Bàn Đào là tuổi thọ, còn tăng trưởng tu vi, trị liệu thương thế, hiệu quả luyện dược nhập đan v.v đều là thứ yếu.
Thiên địa ngày nay thiếu hụt, bất hủ có phải thực sự bất hủ hay không đều là nghi vấn.
Nếu thật sự có thể bất hủ, vậy thì Kim Tiên ở Thượng Cổ Tiên Đạo chỉ cần không chết bởi kiếp nạn bên ngoài là có thể sống qua thời gian dài đằng đẵng.
Ở trong thiên địa có thời gian ngắn ngủi này, vật có thể kéo dài tuổi thọ chính là bảo vật quý báu nhất trong thiên địa.