Ánh mắt Đậu Trường Sinh sáng ngời nhìn từng trái Bàn Đào, phần lớn là Hạ phẩm Bàn Đào, toàn bộ đều phản chiếu trong đáy mắt Đậu Trường Sinh, Bàn Đào Trung phẩm và Bàn Đào Thượng phẩm quá quý giá.
Bất kỳ một trái Bàn Đào, đều đại biểu cho một đời.
Nếu như ngươi có thể sống được 200 năm, vậy khi ăn vào một trái Bàn Đào là có thể sống thêm 200 năm nữa.
Nhưng nếu như ngươi có thể sống 700 năm, như vậy cuộc đời tiếp theo chính là 700 năm.
Cho nên Bàn Đào Trung phẩm là tuổi thọ của Thần Ma, Thần Ma có thể sống 3000 năm, bây giờ ăn thêm một Bàn Đào Trung phẩm chính là thêm 3000 năm.
Nhưng nếu là phàm phu tục tử ăn, cũng không có khả năng sống thêm 3000 năm, cũng chỉ đạt được tuổi thọ của một đời, đây chính là hạn chế của thiên địa, đánh vỡ cực hạn tuổi thọ quá khó khăn.
Bảo vật cho tuổi thọ không có khả năng không hạn chế sử dụng, sau khi sử dụng một lần, đến lần thứ hai sẽ bị giảm hiệu quả một nửa, hoặc là không còn hiệu quả nữa.
Nhưng Bàn Đào có phẩm cấp cao có thể đánh phá cực hạn, ví dụ như Đậu Trường Sinh, tuổi thọ chỉ có hơn 200 năm, sau khi ăn một Bàn Đào Hạ phẩm, có thể sống thêm một đời, sau đó ăn lại Bàn Đào Hạ phẩm sẽ không có hiệu quả nữa, nhưng nếu ăn Bàn Đào Trung phẩm, là có thể sống thêm một đời.
Ăn thêm Bàn Đào cao cấp lần hai, cũng sẽ không hoàn toàn không có hiệu quả, tuy hiệu quả sẽ yếu bớt, nhưng cũng còn có hiệu quả bảy tám phần.
Món đồ này có thể nói là liệu cơm gắp mắm, bản thân ngươi có thể sống lâu, hiệu quả của Bàn Đào lại càng tốt.
Mặc dù có chút hạn chế, nhưng không ngăn nổi chuyện có nhiều Bàn Đào.
Chỗ này hoàn toàn đủ cho tám tôn Tiên Thiên Thần Ma sống thêm 5000 năm, 30 tôn Thần Ma sống thêm 3000 năm, này là dạng thực lực mạnh mẽ gì, nếu cố ý che dấu đi, khi bất chợt có biến, sợ là ngay cả thập đại chủng tộc cũng sẽ bị đẩy ra.
Bàn Đào Thụ trông như bóng nước, trong suốt như ảo ảnh, không ngừng gợn lên như sóng nước, nhìn qua thấy cao chừng một trượng, nhưng Đậu Trường Sinh biết lý do tại sao nó chưa từng hiện ra tại nhân thế gian, thật ra cây Bàn Đào Thụ này nối liền trời đất, phun ra nuốt vào linh khí tám phương.
Tâm trạng đang nóng bỏng của Đậu Trường Sinh trong nháy mắt lạnh hơn phân nửa, Đậu Trường Sinh phát hiện ra một thực tế tàn khốc, đồ vật không thể trực tiếp lấy ra.
Bàn Đào Thụ ở cấp độ Bất Hủ Thần Ma, đối ứng với Kim Tiên ở Thượng Cổ Tiên Đạo, đây đã là đỉnh cao nhất trong thiên địa, mạnh nhất ở Thượng Cổ Tiên Đạo chính là Kim Tiên, tông môn gọi là Thiên Tôn, vương triều gọi là Đế Quân.
Tuy nhiên ở trong lòng một người xuyên không như hắn, trên Kim Tiên còn có Đại La Kim Tiên, đây chính là thường thức, nhưng ở thế giới này cũng không có thuyết nào nói về Đại La, cấp độ Bất Hủ là đỉnh cao, chân chính đứng trên đỉnh núi.
Nếu Bàn Đào Thụ xuất thế, cho dù đã che dấu đi phần lớn ánh sáng, nhưng chỉ tính riêng bản năng phun ra nuốt vào vận tám phương, sợ là có thể khiến linh khí 108 châu của Đại Chu trong nháy mắt trở nên mỏng manh, động tĩnh như vậy mà muốn nói sẽ không thể làm Thần Ma kinh động, đơn thuần là bịt tai trộm chuông lừa mình dối người.
Sợ là cả Long tộc cùng Hồ Man còn có Yêu tộc đều sẽ phát hiện, bắt đầu tìm kiếm ngọn nguồn sinh ra động tĩnh dị thường.
Nếu phát hiện ra Bàn Đào Thụ nhất định nổ ra một trận đại chiến vạn tộc thê thảm, chiến hỏa sẽ duy trì liên tục hàng ngàn hàng vạn năm, bất kỳ một chủng tộc nào cũng sẽ không buông tha.
Đậu Trường Sinh than thở trong lòng một hơi, nhưng cũng nhanh tróng an tâm.
Quả trên Bàn Đào Thụ không ít, cho dù là mình không lấy ra, dùng linh khí bắt đầu nuôi dưỡng, tiếp tục để Bàn Đào Thụ nở hoa kết quả, bây giờ chỉ là có một chút Bàn Đào này cũng đã đủ cho mình ăn.
Đậu Trường Sinh nhìn chung quanh bốn phương, xem xét vị trí, lập trận pháp phong tỏa, từng luồng ánh sáng không ngừng dâng lên, sau cùng hóa thành màn sáng, ở bốn phía đông tây nam bắc quanh Đậu Trường Sinh, hoàn toàn phong tỏa Đậu Trường Sinh trong đó.
Đậu Trường Sinh cẩn thận cảm nhận một chút, bộ trận pháp phong tỏa này là của Triệu sư phụ, đề phòng Nhị phẩm Võ đạo không khó, còn nếu là Nhất phẩm Võ đạo, nếu như dựa vào góc tường cũng có thể phòng thủ, chỉ sợ trong tay Nhất phẩm Võ đạo có bảo vật, như vậy khẳng định không phòng được.
Nhưng Đậu Trường Sinh cũng không thèm để ý chuyện này, bởi vì Đậu Trường Sinh biết rõ không có ai dám làm như vậy, tuy nhiên khi liên tục bị Thiên Cơ Báo bôi đen, thanh danh bị hủy hoại, điều xấu chất thành sọt, nhưng chí ít cũng có một vài chỗ tốt, có bốn chữ “tâm như lỗ kim”cũng đủ để răn đe bọn hắn, nếu vẫn giám thị, không ngừng đứng trong bóng tối mà nhìn hắn, đến khi bị mình phát hiện và trả đũa, để xem bọn hắn có gánh vác được không.