Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 1221 - Chương 1221. Mỗ Đậu Bức Chết Tấn Vương, Thật Đáng Sợ! 3

Chương 1221. Mỗ Đậu bức chết Tấn Vương, thật đáng sợ! 3 Chương 1221. Mỗ Đậu bức chết Tấn Vương, thật đáng sợ! 3

Từ Trường Khanh nắm ngọc giản, động tĩnh bây giờ càng lớn, mặc dù địa vị của Cao Tông phi phàm, nhưng thân phận cũng chỉ dưới Thái Tông nên thanh danh không được rõ ràng, cho nên đi đến đó vẫn trong phạm vi khống chế, nhưng Thái Tông thì khác.

Chưa nói đến chuyện năm đó Thái Tông còn thịnh thế, tám phương triều bái, bốn bể xưng thần, thiên hạ của Đại Chu có không ít trong đó không ít vùng đất, đều do Thái Tông một đao một thương đánh về.

Thần tử áp đảo bên trên quân chủ, từ xưa đến nay đều không phải chuyện tốt, giống như thanh Thái A treo ngược, làm không tốt sẽ có họa lật úp, quốc không còn là quốc.

Trong lòng Từ Trường Khanh oán trách lên cả Thái Tông, sao không tự biết lực ảnh hưởng của bản thân, lại chủ động nhảy vào.

Hắn làm thủ phụ Nội các, bây giờ hoàng vị còn trống, Từ Trường Khanh chính là quan đứng đầu quản lý hành chính của Đại Chu, quyền hành to lớn, còn cao hơn cả Cao Tông và Thái Tông, nếu hắn là người có tâm tư, bắt đầu bài trừ bên đối lập, đề bạt tâm phúc lên, hắn có năng lực khiến bản thân độc tôn trên triều đình.

Nhưng Từ Trường Khanh hiểu được đạo bo bo giữ mình, sẽ không tự tìm đường chết, lực lượng tôn thất Đại Chu cũng không suy, nếu nếu đấu tranh với bọn họ sẽ không có đường lui, hơn nữa Đại Chu cũng là một chiếc thuyền sắp chìm, Từ Trường Khanh chỉ muốn đứng vững cương vị đến cuối cùng.

Duy trì được thế cục thiên hạ, đợi đến khi tân hoàng lên ngôi, khẳng định sẽ muốn đổi thủ phụ, Từ Trường Khanh có thể cáo lão hồi hương, rời khỏi trung tâm gió bão Đại Chu này, bắt đầu chuẩn bị cho gia tộc vượt qua lần thiên hạ đại loạn sắp tới.

Cuối cùng hắn bất đắc dĩ nói: "Cũng được, các ngươi đi theo lão phu đi.”

Dù không nhận được thiếp mời, nhưng Từ Trường Khanh chỉ cần chào hỏi một câu, lão quản gia Triệu phủ sẽ tự đưa tới một tấm thiếp mời, một khi Từ Trường Khanh động thân, những thế lực khác cũng sẽ bắt đầu hành động.

Không đến nửa canh giờ, bên bờ Lạc Thủy vốn đã ngựa xe như nước bây giờ càng thêm chen chúc, hơn nữa người mới thay người cũ, một vài người có thân phận không đủ cao, miễn cưỡng chen lẫn vào cũng sẽ bị đuổi ra, đổi một nhóm người có thân phận cao hơn.

Thời gian trôi qua từng chút một, khi thời gian sắp tới Đậu Trường Sinh mới đứng dậy, đi ra khỏi phủ đệ, khi mới đi đến ngoài cửa, Quan Tín Nhiên đã chờ từ lâu, từ sau khi trở lại Thần Đô, đây là lần đầu tiên Đậu Trường Sinh nhìn thấy Quan Tín Nhiên, đối phương đã đột phá tới Thượng tam phẩm, trở thành một Pháp Tướng Tông Sư.

Sắc mặt Đậu Trường Sinh bình thản, bản thân rời khỏi Nhân cảnh cũng được một đoạn thời gian, tính ra thì cũng hơn 1 năm, chính hắn cũng đã hơn 20 tuổi, thời gian dài như vậy đủ cho Quan Tín Nhiên hoàn thành đột phá, dù sao Quan Tín Nhiên cũng là người của mình, nương theo mình uy thế càng ngày càng cao.

Quan Tín Nhiên cũng nước lên thì thuyền lên, khẳng định cũng sẽ có một ít người phụ thuộc, bọn hắn muốn mượn quan hệ của Quan Tín Nhiên để lôi kéo quan hệ với mình, Quan Tín Nhiên không thiếu bảo vật và tài nguyên, lấy tư chất của hắn, có thể từ tán tu tu thành Võ đạo Tứ phẩm, chắc chắn có tư chất tốt.

Rào cản duy nhất chính là tiểu thiên mệnh, bây giờ có thể coi như đã vượt qua thiên mệnh, đây chính là chuyện tốt, bởi vì thực lực của Quan Tín Nhiên nếu không theo kịp, lần này trở về chắc chắn sẽ bị đẩy ra ngoài lề, bây giờ coi như không phụ lòng mình.

Đậu Trường Sinh lên xe ngựa ngồi ngay ngắn, Quan Tín Nhiên chợt thu lại băng ghế, tiếp đó thuận thế lên ngồi vị trí đánh xe, Đậu Trường Sinh ngồi ở trong xe ngựa không để ý, trước mặt có ngăn lại bằng một màn che, nhưng vẫn có thể cảm nhận được chuyện bên ngoài, hơi hơi lắc đầu nói: "Không cần như thế.”

"Ngươi đột phá tới Thượng tam phẩm, đã là Tông Sư, ở thiên hạ 108 châu này, bất kể đi đến chỗ nào, cũng đều có thân phận khách quý, làm sao có thể chịu nhục ở chỗ của ta, tự mình phải đánh xe.”

"Ngươi có một phần tâm ý là được, ta đã rất hài lòng.”

Sắc mặt Quan Tín Nhiên nghiêm túc, trịnh trọng nói: "Chủ nhân có ân tái tạo với ta, nếu không có chủ nhân, hôm nay Quan Tín Nhiên vẫn chỉ là võ giả trung tam phẩm bình thường, bất kể đi đến chỗ nào, đều không lọt mắt người.”

"Không, nếu không có chủ nhân, Quan Tín Nhiên đã chết từ lâu, cái mạng này cũng là của chủ nhân, hà tất quan tâm chuyện mặt mũi.”

Trong khi Quan Tín Nhiên nâng tay, pháp lực không ngừng chuyển động, hóa thành một cái roi ngựa, đánh lên trên người tuấn mã, xe ngựa lập tức chuyển động, chạy về hướng ngoài thành Lạc Thủy.

Đậu Trường Sinh bất đắc dĩ lắc lắc đầu, đây cũng không phải là ý muốn của mình, bản thân mình xuyên không tới, nhưng Quan Tín Nhiên rất cố chấp, là người cứng đầu, nhìn chuyện này mà xem đây chính là đãi ngộ của Thần Ma.

Quan Tín Nhiên tập trung tinh thần đánh xe, tuy kỹ năng không tốt, nhưng thực lực đủ mạnh, cho dù là xuất hiện vấn đề, cũng có thể dùng pháp lực ổn định lại thân xe, sẽ không để nó bị xóc nảy.

Bình Luận (0)
Comment