Thà rằng đi theo phe của Dương Khai Thái, thà rằng đi tham gia quân ngũ, cũng không chịu ở lại Lục Phiến Môn, không biết rằng với quan hệ của hắn và mình, có thể thăng lên làm Phó điện chủ, đợi đến khi thực lực mạnh lên, muốn thăng chức thành Điện chủ Thanh Long Điện cũng không phải chuyện gì khó.
Nhưng nghe nửa câu sau, hàn sương trên mặt Đậu Trường Sinh đã biến mất, lập tức mặt mày rạng rỡ.
Hiểu ta.
Lão Trần hiểu ta.
Thật không hổ là huynh đệ tốt, mới thế mà đã bắt đầu lót đường cho huynh đệ rồi.
Bây giờ là tốt càng thêm tốt, Nam Quân đã xảy ra chuyện, lão Trần ở trong Nam Quân, mình cũng không thiếu tình báo ở Nam Quân.
Đậu Trường Sinh chầm chậm gật đầu, bình thản lên tiếng nói: “Lần này đến Nam Sơn điều tra vụ án Tương Vương Chủ soái Nam Quân bị sát hại, ta sẽ tự mình đi trước, sau khi ta rời đi, rất nhiều công việc ở Lục Phiến Môn trước tiên giao cho Nghiêm Điện chủ của Bạch Hổ Điện giải quyết.”
Nghiêm Bạch Hổ trả lời: “Dạ!”
Đậu Trường Sinh nhìn về phía Huyền Vũ Điện, nói: “Lần này Trương Điện chủ cùng ta xuôi Nam.”
“Chuyện của Thanh Long Điện trước tiên giao cho Phó điện chủ tạm thời xử lý, Chu Tước Điện cũng vậy, nếu như Phó điện chủ trao đổi xong mà vẫn không giải quyết được, vậy sẽ do Nghiêm Điện chủ suy xét quyết định.”
“Đồng thời dán bảng thông báo với giang hồ, nếu có võ đạo Vô Thượng Tông Sư nhất phẩm bằng lòng gia nhập Lục Phiến Môn, sau khi thông qua cuộc khảo nghiệm của triều đình, sẽ được trao tặng chức vị Điện chủ Thanh Long Điện và Điện chủ Chu Tước Điện.”
Đông Phương thần bộ cả kinh, theo bản năng nói: “Hai đại Điện chủ đều là chức vị cao, trọng thần một nước, Lục Phiến Môn không có tư cách bổ nhiệm, nhất định phải do triều đình ra lệnh mới được.”
Đậu Trường Sinh thản nhiên nói: “Vậy thì xin lệnh triều đình, ta tin rằng các vị tướng quốc sẽ không từ chối.”
“Bây giờ đang là lúc thời buổi rối loạn, chiến lực cấp cao của Lục Phiến Môn thiếu hụt nghiêm trọng, muốn nhanh chóng lấy lại thực lực, nhất định phải có hành động phi thường.”
Võ đạo Đại Tông Sư nhị phẩm thông thường, có trong tay chiến lực nhất phẩm của Bán Thần Binh nhất phẩm, Đậu Trường Sinh đã có chút khinh thường rồi, vừa hay Chu Tước Điện và Thanh Long Điện đều đang trống chỗ, có thể chiêu mộ hai vị võ đạo Vô Thượng Tông Sư nhất phẩm về để lấp chỗ trống.
Triều đình đang giục mình xuôi Nam, Đậu Trường Sinh không muốn đến Nam Quân cho lắm, nơi đó không phải một nơi tốt đẹp để đến, đi tới thị trấn ở gần Nam Sơn, có thể phòng ngừa Thiên Ma Tông tấn công, đây là để bảo vệ yên bình địa phương, vì người dân phương Nam.
Nhưng vụ án của Nam Quân Tương Vương, rõ ràng là có người nhắm vào hoàng tộc, làm không khéo thì sẽ là tự người mình giết người mình.
Tương Vương là do Thánh nhân đã chết phái đi, có quan hệ không ít với Thánh nhân, nếu không sẽ không lấy được sự tin tưởng của Thánh nhân, giao cho trọng trách, có được quân quyền.
Bây giờ Thánh nhân đã chết, Tân Hoàng chậm chạp chưa xuất hiện, không có Tân Hoàng hạ chỉ, đóng dấu bằng ngọc tỷ truyền quốc, vị trí của Tương Vương không thể lay chuyển. Mà cho dù là Tân Hoàng hạ chỉ, với tình thế hỗn loạn như bây giờ, Tương Vương làm thống soái Nam Quân nhiều năm như vậy, liệu hắn có ngoan ngoãn nghe chỉ hay không cũng là một nghi vấn.
Cái chết của Tương Vương có lẽ không phải là chuyện xấu với hoàng thất, mà là một chuyện tốt, người có lòng có thể sắp xếp tâm phúc tiếp quản quân quyền, hoặc là một vị tôn thất, có thể một bước lên mây, chưởng quản quân quyền.
Từ sau khi Thiên Công Tư rời đi, trước sau bị thúc giục mấy lần, trong lòng Đậu Trường Sinh cũng thấy tức giận, một yêu cầu này cũng không thoả mãn được, vậy thì mình sẽ từ chối.
Nhưng mà triều đình sẽ không từ chối, cũng không phải Đậu Trường Sinh sắp xếp hai bị Tông Sư mà mình mang đến từ Thiên Ngoại Thiên vào, chiêu mộ hai vị võ đạo Vô Thượng Tông Sư nhất phẩm, chuyện này không phải chưa từng có tiền lệ.
Vương Sư Phạm có thể một bước lên mây, trực tiếp trở thành Thủ tôn, nhập các bái tướng, tuy rằng có vầng sáng của đời trước, cũng có thân phận đệ tử của Thần Ma, nhưng thực lực của Vương Sư Phạm là võ đạo nhất phẩm, đây mới là nguyên nhân chủ yếu.
Đậu Trường Sinh sắp xếp sơ qua, sau đó rời khỏi tiền sảnh, đi thẳng vào hậu đường.
Hắn rút bảo đao gác trên giá đao ra, trên thân đao của Băng Phách Đao hiện ra ánh sáng màu trắng, trong chớp mắt, hậu đường sáng rực lên, ánh sáng rực rỡ men theo cửa sổ lan tràn ra, soi sáng mỗi một góc nhỏ tối tăm.
Nhìn ánh sáng óng ánh trên thân đao, Đậu Trường Sinh nhẹ nhàng vuốt ve lưỡi đao, chỉ chớp mắt, trên ngón tay của Đậu Trường Sinh đã xuất hiện vết thương, Xích Kim Chi Huyết chảy ra ngoài.
Thanh Băng Phách Đao sau khi được đúc ra này, thực sự quá sắc bén.
Cho dù bây giờ Đậu Trường Sinh đã tiến bộ hơn xưa, có được mình đồng da sắt, không sợ đao kiếm, sét đánh hoả thiêu, linh khí và pháp khí bình thường đều không thể làm Đậu Trường Sinh bị thương được, nhưng lớp phòng ngự cực mạnh này, ở trước Băng Phách Đao thì yếu ớt hệt như đậu hũ.