“Cuộc nội đấu này, nhìn thì giống như là người một nhà trong Nam Quân đấu tranh, nhưng kỳ thực phía sau toàn là bóng dáng của những vị tướng ở Thần Đồ, còn có cả Thái Tông và Cao Tông.”
Còn có cả Đậu Trường Sinh ngươi nữa, không biết người phương nào đã nhập vào đầu ngươi, cái chết của Tương Vương có liên quan chặt chẽ đến ngươi, cứ cho rằng ngươi không phải là hung thủ sau màn, cũng chắc chắn không thể tránh được.
Vạn Nhân Vãng vô cùng thức thời, dĩ nhiên sẽ không nói thật, bởi nói thật quá sẽ làm tổn thương người khác.
Đậu Trường Sinh không ngừng gật đầu, Tương Vương chết, hắn biết rõ chi tiết bên trong chuyện của Tương Vương, Đậu Trường Sinh liền suy đoán một chút, cái chết của Tương Vương rất phức tạp, sau lưng sẽ có nhiều những mối liên hệ, muốn làm theo được là vô cùng khó khăn.
Bởi vì có quá nhiều người muốn Tương Vương chết, muốn tranh giành đoạt quyền của chúng tướng ở Nam Quân, rồi cả đá văng Tương Vương ra, cho mình trở thành chưởng quyền thân tín của Thái Tông và Cao Tông, Đại tướng quân Dương Khai Thái cũng đem Nam Quân gộp vào Ngũ Quân Đô Hộ Phủ, khiến Ngũ Quân Đô Hộ Phủ chân chính chiếm cứ Nam Quân mà không cần danh nghĩa.
Còn Hộ bộ thượng thư Lục Thiên Ân luôn có hùng tâm tráng chí, muốn cải cách ảnh hưởng của chính trị.
Đây là một người thích cải cách, có lòng muốn phò tá, nhưng lại không được Thánh nhân ưa thích, Thánh nhân là một người cầu toàn, vậy nên sẽ không trọng dụng Lục Thiên Ân, nhưng Lục Thiên Ân là người thực sự có bản lĩnh, khiến Thánh nhân vừa yêu vừa ghét, không thể không để cho Lục Thiên Ân quản lý Hộ bộ.
Lục Thiên Ân phải chịu sự áp chế của Thánh nhân, vậy nên chắc chắn hiểu được một đạo lý là, muốn cải cách thành công thì phải đạt được quyền hành độc tài, đảm đương quyền thần duy nhất, chứ trông chờ vào quân vương giúp đỡ thì xác suất quá thấp.
Nếu như nắm chặt trong tay binh quyền của Nam Quân, sức nặng lời nói của Lục Thiên Ân sẽ lớn hơn, có khả năng đi tranh giành phò tá.
Từ Trường Khanh nhìn qua thì không giống tranh quyền đoạt thế, luôn mang tư thế người ngoài, nhưng biết người biết mặt không biết lòng. Ai biết được trong lòng Từ Trường Khanh nghĩ gì? Phải chăng cũng không bằng lòng giao quyền?
Nếu hắn ở trong bóng tối móc nối với tướng sĩ ở biên cương, củng cố tướng vị thì cũng không phải không có khả năng.
Chín vị tướng công của Nội các, Thiên Công, Đan Tháp và Tông Nhân Phủ đã bỏ đi, lại có Thủ tôn của Lục Phiến Môn, Phiêu Kỵ Đại tướng quân, tổng cộng đã có bốn vị thần, Thủ tôn Vương Sư Phạm vừa mới đến, không dễ đoán, ba người còn lại đều có khả năng tham gia vào, hơn nữa đều có lý do.
Này mới chỉ là trong nội bộ triều đình, thế lực bên ngoài cũng không thể coi thường, như Âm Cực Tông hoạt động rất tích cực, Hợp Hoan Tông gây sóng gió trong bóng tối, Thiên Ma Tông cũng chỉ cách một chút, chư tông chính đạo cũng sẽ không làm như không thấy, bọn họ sẽ không làm ra việc cướp của giết người, nhưng bên trong bóng tối, vì muốn giúp đỡ Chân Long, đây là việc tất nhiên.
Đậu Trường Sinh đã có kinh nghiệm, hắn biết rõ lần này Tương Vương chết như thế nào, nhìn có vẻ giống như người người quan tâm, nhưng thực chất thì không quan trọng, thứ bọn chúng muốn là binh quyền, là làm chủ soái của Nam Quân.
Để cho hắn đến Nam Quân, phụ trách điều tra sự việc này, chính là muốn hắn đi làm loạn thế cục.
Còn lại thì do Đậu Trường Sinh có quá ít tin tức, có vài chỗ đánh giá chưa chuẩn xác.
Vạn Nhân Vãng trầm mặc, đang cân nhắc điểm lợi và hại của Đậu Trường Sinh, không khỏi mở miệng nói: “Khả năng hung thủ không chỉ có một người, mà là do các thế lực khác nhau hành động ăn ý một lần, có kẻ vì binh quyền của Nam Quân, có kẻ lại vì sự hỗn loạn của Nam Quân.”
“Thành phần của Nam Quân phức tạp, nhưng đại khái phân ra thành ba bộ phận, trong đó tội bộ chư quân là do tội nhân của Đại Chu cấu thành, không phải là phạm huyết án thì cũng là có cừu hận bên ngoài.”
“Bộ này được Thần Ma trực tiếp cai quản, có thể không kể đến.”
“Còn lại hai bộ, trong đó một bộ là quan bộ, chính là quan binh của Đại Chu, cũng chính là trung tâm của sự khởi phát phong ba lần này.”
“Bộ cuối cùng là dân bộ, bọn chúng đến từ 108 châu của Đại Chu, không ít người là nông dân bần hàn, cũng có giang hồ nghĩa sĩ, bọn chúng giống với tội bộ, đều do Thần Ma cai quản, nhưng điểm khác của bọn chúng với tội bộ chính là thân thế của bọn chúng trong sạch, có thể tự do ra khỏi chiến trường Nam Sơn.”
“Tướng lĩnh của tội bộ chư quân, chỉ có thể tấn thăng ở nội bộ bên trong, nhưng dân bộ thì khác, lập được chiến công thì có thể gia nhập vào quan bộ chư quân, được phong thưởng chính thức của Đại Chu, đất đai, tiền tài, mỹ nhân, tước vị, võ học các loại.”
“Điều này có sức hấp dẫn không nhỏ đối với dân bộ, cho nên hai bên có quan hệ rất lớn, nếu như Tương vương chết, thì có thể thấy không ít tướng lĩnh của dân bộ chư quân vui vẻ.”