Đây là một tông môn lớn của võ đạo, bất ngờ chính là Thiên Ma Tông.
Đã nhiều lần phải chịu phá hủy, những cũng đã trải qua nhiều lần xây dựng lại.
Đậu Trường Sinh vừa đi đến bên ngoài Nam Sơn liền trông thấy phía trước có một lão giả, trên lưng đeo cành mận gai đang đi về hướng của hắn.
Người đến chính là Vạn Nhân Vãng, chỉ là hình tượng khí độ ung dung không giống lắm với ấn tượng của hắn, mới trôi qua vài năm ngắn ngủi, Vạn Nhân Vãng đã già đi rất nhiều, tóc đã bạc trắng, trên mặt đầy nếp nhăn, phần lưng cũng gồ lên, bây giờ không còn khí phách phấn chấn Tông Sư khi xưa, mà đã thành lão giả vào độ xế chiều.
Vạn Nhân Vãng đi tới trước người Đậu Trường Sinh, lập tức quỳ xuống, Đậu Trường Sinh không chờ Vạn Nhân Vãng quỳ xuống, đã dùng pháp lực giữ Vạn Nhân Vãng lại, sau đó tự mình tiến lên đỡ Vạn Nhân Vãng.
Khiến đối phương quỳ xuống lạy có thể đạt được vui vẻ nhất thời, nhưng việc này sẽ làm nhục Vạn Nhân Vãng, Trương Thiếu Quyền tóm lại có ảnh hưởng không tốt, dù cho đối phương có thể có hoặc không có ý kiến, Đậu Trường Sinh cũng sẽ không để việc này xảy ra.
Hắn tự mình duỗi tay lấy ra một bộ cẩm bào, choàng lên người Vạn Nhân Vãng, Đậu Trường Sinh mở miệng trấn an: “Lão tiền bối không cần làm như thế.”
“Ta đã để Trương huynh đệ đi đưa tin, chuyện cũ và ân oán trong quá khứ đều sẽ bỏ qua.”
Tư thế đứng của Vạn Nhân Vãng rất thấp, người này mấy năm lo lắng cuộc sống sẽ không qua được, không biết đã trằn trọc bao lần, lại sợ lúc nửa đêm tỉnh lại, ăn ngủ khó yên, bây giờ có thể kết thúc tất cả, phải chịu khổ, bị điểm tội, tất cả không còn giá trị gì nữa.
“Hôm nay được điện hạ thông cảm, trong lòng Vạn mỗ vô cùng vui mừng, trước đó ta đã chuẩn bị yến hộn, đợi sau khi yến hội kết thúc, Vạn mỗ sẽ chuyên tâm đi đến Thần Đô một chuyến để bồi tội với Triệu điện chủ, sau đó lại đến Bắc Cương lạnh lẽo, chọn một nơi vắng vẻ sống an nhàn nốt quãng đời còn lại.”
Đậu Trường Sinh lắc đầu từ chối: “Không còn nhiều thời gian nữa, triều đình thúc giục gấp, vụ án cái chết của Tương Vương không thể kéo dài thêm.”
“Lão tiền bối đã ở Nam Quan, lại xuất thân từ Lục Phiến Môn, chắc hẳn cũng có suy nghĩ về vụ án của Tương Vương, thỉnh ngài vui lòng chỉ giáo mấy câu?”
Vạn Nhân Vãng đưa tay qua cẩm bào, sau khi mặc vào, bắt đầu sắp xếp từ ngữ một chút, nửa ngày sau mới mở miệng nói: ‘Tương Vương là huynh đệ thân thiết của Thánh nhân, khi trước Thánh nhân có thể lên ngôi, đè bẹp những đối thủ cạnh tranh đông đảo, là do Tương Vương hỗ trợ rất nhiều.”
“Thánh nhân cực kỳ tín nhiệm Tương Vương, vậy nên sau khi đăng cơ đã phái Tương Vương đi đến Nam Sơn, tiếp quản binh quyền của Nam Quân.”
“Hàng năm Thánh nhân đều ban thưởng không ngừng, một Tương Vương này có thêm ba gã Quận vương, có danh thân vương này có thể nói là một trong tứ vương, danh thế hiển hách.”
“Tương Vương cũng không hề phụ lòng Thánh nhân, hoạt động nhiều năm bên trong Nam Quân, đã quản lý vững vàng binh quyền của Nam Quân, trừ khi có Thần Ma ra lệnh, nếu không thì không ai dám động đến Tương Vương.”
“Chỉ là từ sau khi Thánh nhân bị Vương Trường Cung giết chết, mặc dù Nam Quân không có phát sinh biến động, nhưng cũng đã có những bất đồng, đã có những nghi ngờ đối với Tương Vương.”
“Mỗi một lần Thánh nhân thay đổi, cũng chính là thời điểm thay đổi thông soái của Nam Quân và Bắc Quân, tân hoàng sẽ phái huynh đệ mình tin tưởng đến đây để tiếp quản binh quyền, vậy nên trên dưới Nam Quân đều cho rằng Tương Vương muốn rời đi.”
“Điều này khiến cho lực khống chế của Tương Vương với Nam Quân giảm xuống, không ít tướng lĩnh bắt đầu thông đồng với Thần Đô, thế công với Yêu tộc cũng giảm xuống, Thần Ma đối với việc này vờ như không thấy, giống như là không biết gì cả.”
“Việc này càng phả hỏng ảnh hưởng, bởi vì người có chút kiến thức đều biết rõ rằng tại thời kỳ cường thịnh của một vương triều, Thần Ma sẽ không cho phép Nam Quân và Bắc Quân trở lại bên trong Nhân cảnh, bọn chúng có thể rời đi, chỉ có thể là binh sĩ thay phiên nhau.”
“Còn đối với mức độ chiến đấu với Yêu tộc, cũng có yêu cầu nghiêm khắc, nhưng giờ đây lại mặc kệ không quan tâm, chỉ có thể nói rõ ràng vương triều này đã ở thời điểm cuối cùng, Thần Ma đã không hạn chế nổi bọn chúng nữa.”
“Trước thì có Long Tước Đao Đại Hạ xuất thế, rồi đến Thánh nhân bị giết, xong lại có tam tinh Sát Phá Lang hiện thế, sau thì Thần Ma cũng mặc kệ, đủ mọi loại nguyên nhân gộp lại, ai cũng có thể nhìn ra được Đại Chu đã đi đến những năm cuối cùng rồi.”
“Sự khống chế của Tương Vương đối với Nam Quân ngày càng thấp, Tương Vương cũng chỉ miễn cưỡng khống chế Nam Quân, không ít tướng lĩnh đã kháng cự rõ ràng, cái chết của Tương Vương lần này, ta có thể nhìn ra được kết quả của cuộc nội đấu trong Nam Quân.”