Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 1251 - Chương 1251. Mạt Tướng Nguyện Đi Theo Điện Hạ 2

Chương 1251. Mạt tướng nguyện đi theo điện hạ 2 Chương 1251. Mạt tướng nguyện đi theo điện hạ 2

Đậu Trường Sinh hét lớn một tiếng nói: “Tất cả dừng tay.”

Đậu Trường Sinh lạnh lùng nói tiếp: “Còn có các ngươi toàn bộ từng người về doanh trại của mình, không có mệnh lệnh của ta thì không được phép ra ngoài.”

"Bất kể kẻ nào có gan dám vi phạm, lập tức chém đầu không tha.”

Ánh mắt Đậu Trường Sinh nhìn xung quanh, nhìn chúng quân không nhúc nhích, trực tiếp cười khẩy nói: “Bản quan là khâm sai của triều đình, trước khi đến đây triều đình đã ban cho ta Thượng Phương Bảo Kiếm, chém trước tâu sau.”

"Ở doanh trại lớn, bản quan không thể giết người.”

“Mau trở về! "

Mấy từ cuối cùng được nói ra, đạo binh đứng đông đảo xung quanh bắt đầu chầm chậm rút về.

Lúc rút lui cũng không hoảng loạn, các sĩ quan quân đội, đương nhiên là có kinh nghiệm chỉ huy phong phú, đạo binh cũng nghiêm chỉnh chấp hành mệnh lệnh.

Nhìn xem quân binh đã tản đi dần, Đậu Trường Sinh không có áp lực gì nữa, đây không phải là phản quân, bọn họ là quân đội chính quy, mà trên người Đậu Trường Sinh khoác lên một lớp quan da, là có thể bảo đảm Đậu Trường Sinh sẽ bình an.

Đường đường là Thủ tôn Lục Phiến Môn, mặc dù hiện giờ không có nhập các, nhưng tương lai chắc chắn sẽ nhập các bái tướng, thân phận này chắc chắn sẽ dám động thủ, nhưng phần lớn mọi người đều không dám, dù sao bây giờ oai phong của triều đình đã mất sạch hết, mất đi sự kiểm soát thiên hạ.

Ánh mắt lại lần nữa nhìn tướng quân phong hào, bọn hắn là một đám người trung thực, phen này không có dọa Đậu Trường Sinh, ngược lại là Đậu Trường Sinh áp chế chúng quân, hiển nhiên có thể tăng thêm uy thế của Đậu Trường Sinh.

Đậu Trường Sinh càng mạnh mẽ, bọn họ càng yếu đi.

Ánh mắt nhìn về phía hai người đã ngừng chiến, bên ngoài Trương Thiếu Quyền khoác Hoàng Kim Trọng Giáp, khóe miệng máu tươi tràn ra, phía trước Hoàng Kim Trọng Giáp dính đầy Xích Kim Chi Huyết, mà mặt Trần Vạn Long không thay đổi chút nào, nhìn thái độ kia, dường như tất cả mọi thứ còn chưa có xảy ra.

“Trần tướng quân định giải thích thế nào?”

Trên dưới bờ môi của Trần Vạn Long có chòm râu dày cộp, mặt mày tương tối thô lỗ, khuôn mặt là chữ quốc tiêu chuẩn, không được gọi là khôi ngô tuấn tú, nhưng lại là người chất phác, không hề có ấn tượng tâm cơ mưu trí, nhưng ai có thể nghĩ rằng vị này tiếng tăm trong quân danh rất tốt, vì nghĩ cách cứu viện đồng bào trong quân mà không tiếc nhiều lần thành người chết, thế nhưng là một gã tâm cơ.

Trần Vạn Long trầm mặc một lúc, lúc này mới từ từ nói: “Thực lực của mạt tướng có hơi mạnh, chuyện này là sai sao?“

“Nếu là sai? Thì sai ở chỗ nào?”

“Chẳng lẽ khâm sai hy vọng lực lượng của mạt tướng không mạnh? Để rồi chết thật thê thảm trong cuộc chiến đẫm máu với Yêu tộc sao?”

Trần Vạn Long dứt lời, một gã dáng người vạm vỡ đã tiến lên hai bước, trợn mắt với Trần Vạn Long, nổi giận quát mắng: "Thực lực của ngươi lớn như vậy, lúc trước kẻ địch chỉ là võ đạo nhị phẩm mà thôi, ngươi hoàn toàn có thể giết chết kẻ địch, nhưng lựa chọn của ngươi là đỡ giúp ta một đao.”

Tức giận của Hổ Uy tướng quân bừng lên, căm hận nói: “Ngươi trơ mắt nhìn binh lính thân cận của ông đây chết trận, bọn họ và ông đây đã cùng chinh chiến nhiều năm, sớm đã coi nhau như huynh đệ.”

Hổ Uy tướng quân tức giận gào thét, câu từ có chút lộn xộn, nhưng chúng tướng có thể nghe rõ ràng.

Chuyện này không phải trường hợp đặc biệt, nếu chỉ là một lần, như vậy còn có thể nói là Trần Vạn Long đang che giấu thực lực, chỉ là vì bảo toàn sinh mệnh, nhưng vì đỡ đao cho Hổ Uy tướng quân, lần nữa lại che chắn tên cho Hành Thủy tướng quân, loại chuyện này ngày càng nhiều, ai cũng có thể nhìn ra rằng Trần Vạn Long đang muốn ban ơn.

Nếu chỉ là ban ơn thì cũng có thể khiến cho bọn họ cảm thấy biết ơn, nhưng Trần Vạn Long vì theo đuổi hiệu quả tối ưu nhất, khiến những người quan trọng đối với bọn họ đều phải chết thảm, Hành Thủy tướng quân này giờ vẫn luôn giữ im lặng giờ phút này nhớ lại, trong nội tâm không khỏi ớn lạnh, từng người từng người mà quan trọng với bản thân nhất đều lần lượt chết trận.

Trước khi xảy ra sự việc này, bản thân hắn rất tin tưởng Trần Vạn Long, đối với Trần Vạn Long vô cùng biết ơn, nếu Trần Vạn Long có lòng muốn mưu nghịch, Hành Thủy tướng quân tự nhận rằng, mặc dù bản thân sẽ do dự, cũng thuyết phục lại một lần, nhưng nếu Trần Vạn Long đã quyết tâm như thế, có lẽ hắn cũng sẽ đi theo.

Bọn họ nguyện sống chết cùng nhau, huynh đệ sinh tử, hắn làm sao có thể trơ mắt nhìn Trần Vạn Long xảy ra chuyện.

Bây giờ sau khi nội tình bị vạch trần, ngày xưa có bao nhiêu thiện cảm, bây giờ có bấy nhiêu ghét bỏ, Hành Thủy tướng quân không có chứng cứ, chứng minh nhiều lần thân binh đội trưởng đã cứu mình, phải chăng cũng là vì cái chết Trần Vạn Long, có thể dựa theo lòng dạ và lực lượng này của Trần Vạn Long, sợ là cực kỳ có khả năng, dù sao thân binh đội trưởng và bản thân hắn đã kết bạn với nhau vài chục năm, nhiều lần cứu hắn, không phải là người mà Trần Vạn Long trong thời gian ngắn có thể thay thế.

Bình Luận (0)
Comment