Hổ Uy tướng quân xúc động, dẫn đầu nổ súng làm khó dễ, cũng có không ít người nhao nhao phụ họa theo, trong lòng bọn họ hiện giờ đều rất khó chịu, bây giờ chỉ là không có chứng cứ, nếu không thì bọn họ sẽ ra tay với Trần Vạn Long.
Hành Thủy tướng quân vẫn luôn im lặng nãy giờ lặng lẽ tiến lên một bước, trầm giọng mở miệng nói: "Lực lượng Trần tướng quân có mạnh, điều này không có cái gì sai.”
“Nhưng mạt tướng thân với Phương giáo úy như huynh đệ, nhưng huynh ấy lại chết kỳ lạ, mời khâm sai đại thần làm chủ cho mạt tướng.”
“Điện hạ ngài là thần thám trong thiên hạ, danh tiếng vang khắp vạn tộc, không có vụ án nào trong thiên hạ mà ngài không phá được, chỉ có điện hạ mới có thể tìm công lý cho mạt tướng, mạt tướng nguyện ý thề sống chết đi theo điện hạ mặc kệ đúng sai.”
Hành Thủy tướng quân quỳ một gối xuống lạy, Hổ Uy tướng quân lửa giận hừng hực, nhưng cũng là quỳ một gối xuống, lớn tiếng mở miệng nói: “Cũng mời điện hạ điều tra chuyện mạt tướng bị thương, nếu Trần Vạn Long là vô tội, mạt tướng tự sẽ chịu nhận lỗi, nhưng nếu chuyện này có liên quan đến Trần Vạn Long, như vậy mời điện hạ chấp hành quân pháp, trong quân tuyệt đối không thể lưu lại tên bại hoại này.”
“Chỉ cần điện hạ cho mạt tướng một chân tướng, mạt tướng cũng nguyện ý đi theo điện hạ.”
Khí lạnh trên mặt Đậu Trường Sinh tan biến, vội vàng đỡ Hành Thủy tướng quân dậy, vị này đứng đầu trong phong hào tướng quân, nắm giữ một đội đạo binh thượng phẩm.
Đạo binh tuyệt phẩm hình thành, nhất định phải có lực lượng quân sự khổng lồ, cho nên mới là ngụy Thiên Binh, cho nên không muốn chỉ xem là đạo binh thượng phẩm, kỳ thật đây là hạch tâm của đạo binh tuyệt phẩm, mặt khác đông đảo Đạo binh hội tụ cũng một chỗ, bắt đầu hình thành một khối đoàn thể, như vậy phẩm cấp sẽ thăng tiến đến đạo binh tuyệt phẩm, có thể bố trí được chiến trận Thần Ma.
Đỡ Hành Thủy tướng quân dậy, Hổ Uy tướng quân bên cạnh yếu hơn một chút, nhưng cũng có cơ sở tại Nam Quân, nói một câu khó nghe thì người có thể khiến Trần Vạn Long phải khổ sở suy tính mưu đồ, diễn một tràng kịch trọng thương không có khả năng là không có chút giá trị nào.
Vừa mới đỡ hai vị tướng quân dậy, Đậu Trường Sinh mới phản ứng kịp, bản thân tích cực như thế làm gì.
Nhạc phụ quả thực là có độc.
Cũng do hắn không ngừng châm vào, nếu không thì không đến nỗi này.
Đậu Trường Sinh trực tiếp từ chối nói: “Điều tra Tương Vương là một chuyện, chuyện của các ngươi sợ là ta không thể làm gì được.”
Chạng vạng tối.
Mặt trời dần ngả về phía tây, ánh sáng của hoàng hôn bao phủ khắp đại địa.
Hổ Uy tướng quân với cơ thể cao lớn khôi ngô hơi cúi đầu xuống, đưa tay ra mở tấm màn che lên, sau đó đi vào bên trong doanh trướng, nhìn Hành Thủy tướng quân đang ngồi ngay ngắn phía sau bàn, nhắm mắt trầm tư, Hổ Uy tướng quân lớn tiếng hỏi: “Đậu Trường Sinh kia là có ý gì?”
“Cái gì mà không thể giúp đỡ?”
“Đây là đang xem thường huynh đệ chúng ta sao?”
Bàn tay lớn của Hổ Uy tướng quân vỗ bàn một cái, một tiếng động lớn vang lên, chiếc bàn không ngừng rung chuyển, đồ vật trên bàn cũng lắc lư theo, Hành Thủy tướng quân đưa tay ra giữ bàn lại, tránh đồ vật phía trên lay động rồi rơi xuống.
Mở đôi mắt đang khép chặt ra, Hành Thủy tướng quân mặt không cảm xúc, trầm giọng mở miệng nói: “Nói chuyện cẩn thận một chút, tránh tai vách mạch rừng.”
“Trần Vương là khâm sai đại thần, lần này được triều đình ủy cho trọng trách là tới điều tra vụ án tử vong của Tương Vương, cũng không phải vì chúng ta mà bảo vệ chính nghĩa.”
Sắc mặt của Hổ Uy tướng quân vô cùng khó coi, giọng điệu ác liệt nói: “Cái lão Tương Vương chết tiệt này, chết thật không đúng lúc, ta muốn nói, Tương Vương chắc chắn là bị thất tướng Bắc Đẩu giết.”
“Cũng chỉ có bọn chúng là người thân cận mới nắm được hành tung của Tương Vương, Tương Vương cũng không đề phòng bọn chúng, nếu không thì Tương Vương là một tôn vương của Đại Chu, là một võ đạo Đại Tông Sư nhị phẩm , làm chủ chỉ nhất của lục tỷ, trang bị chiến lực nhất phẩm, làm sao có thể bị giết dễ dàng như vậy.”
Hành Thủy tướng quân chậm rãi gật đầu rồi nói: “Thiên Xu, Thiên Toàn, Thiên Cơ, Thiên Quyền, Ngọc Hành, Khai Dương, Dao Quang.”
“Bảy vị phong hào tướng quân này, từ trước đến bị những đệ tử quyền quý của triều đình khống chế, có tôn thất khống chế ở cơ sở của Nam Quân, cũng chỉ có bọn chúng phân tranh trong nội bộ mới có thể khiến Tương Vương chết không minh bạch.”
“Đại Chu của bây giờ không phải là Đại Chu trước kia nữa, bây giờ thế cục bên trong vô cùng hỗn loạn, Thánh nhân đã băng hà hơn một năm, tính quá thời gian lên thì cũng vài năm, cuộc tranh đoạt hoàng vị vẫn chưa kết thúc, tân hoàng vẫn chưa xuất hiện, thiên hạ không thể không loạn.”
“Cái chết của Tương Vương cũng không hề ngoài ý muốn, quá nhiều người muốn hắn chết.”