Thiên hạ Đại Chu yên ổn hơn hai trăm năm, việc thiếu thốn nhân khẩu do thiên hạ đại loạn năm đó gây ra, chưa kể từ lâu đã khôi phục mà nhân khẩu còn hơn so với tiền triều. Quốc lực của Đại Chu lớn mạnh hơn nhiều so với Đại Thương, hiện giờ, thứ mà thiên hạ không thiếu nhất chính là người.
Vương Sư Phạm vốn muốn mở miệng để bác bỏ chuyện này nhưng khi lời nói lên đến bên miệng, hắn lại không thể nào nói ra được, bởi vì đây không phải là việc mà hắn có thể dứt khoát từ chối, cho dù là kẻ nào thì cũng không thể cự tuyệt, bởi vì đây là ý chí đến từ Thần Ma.
Hơn nữa còn không phải chỉ có một mình Yến Thần Đế mà là toàn thể Thần Ma mới có thể truyền đạt mệnh lệnh cho Đại Chu.
Nếu hôm nay dám vi phạm, vậy thì ngày mai Đại Chu sẽ biến mất ngay, những người thay thế lại tiếp tục xây dựng Quan Tinh Đài.
Khí vận của Đại Chu đã hết.
Bảy chữ này, đã kết thúc tất cả mọi thứ.
Sau khi Quan Tinh Đài bắt đầu xây dựng, nhất định sẽ khơi dậy sự phẫn nộ của dân chúng, sau khi trời phẫn nộ người oán than, ngọn lửa chiến tranh sẽ bất ngờ bùng lên ở khắp nơi, đâu đâu cũng có thổ phỉ và nghịch tặc. Việc này sẽ khiến căn cơ của Đại Chu rung chuyển.
Thời gian một giáp căn bản là không có mà chỉ có mười năm ngắn ngủi này.
Vương Sư Phạm ngây ngốc tại chỗ, Từ Trường Khanh cũng nhìn vào bản vẽ Quan Tinh Đài, kìm nén nỗi kinh hãi trong lòng xuống rồi cúi đầu nói với Thái Tông và Cao Tông: “Chúc mừng bệ hạ.”
“Trời ban bảo vật.”
“Chỉ cần Đại Chu xây dựng Quan Tinh Đài thành công thì nhất định sẽ lưu lại ân đức vạn kiếp.”
“Đại Chu vạn niên, vạn niên, vạn vạn niên.”
Từ Trường Khanh ngay lập tức tự cởi bỏ mũ quan ra sau đó quỳ xuống chỗ trống, hai tay trịnh trọng giơ cao mũ quan, trầm giọng mở miệng nói: “Thần tuổi già sức yếu, khí lực suy yếu, đã không thể phụ tá bệ hạ, quản lý triều chính được nữa.”
“Thần xin từ quan.”
“Xin bệ hạ cho phép thần cáo lão hồi hương, an hưởng tuổi già.”
Thái Tông và Cao Tông nhìn nhau một cái sau đó hai người cùng tiến lên phía trước, một trái một phải duỗi tay nâng Từ Trường Khanh lên rồi đồng thanh nói: “Không chuẩn tấu.”
“Từ khanh phụ trách việc triều chính, thiên hạ mưa thuận gió hoà, tứ phương thái bình, bây giờ đang muốn Từ khanh góp sức trong chuyện xây dựng Quan Tinh Đài này, chẳng lẽ Từ khanh lại muốn treo ấn mà đi? Làm trái ngược với ý trời hay sao?”
Sắc mặt Từ Trường Khanh âm trầm bất định, thật lâu không mở miệng nói gì, sau khi hít thở đến hơn chục lần, lúc này mới khó khăn nhả ra mấy chữ: “Thần không dám.”
Cao Tông nhìn xung quanh, cuối cùng mở miệng nói: “Nơi này không phải là nơi để nói chuyện, trở lại Thái Hòa Điện nghị sự.”
Một đám người lại quay về Thái Hòa Điện, sau khi mỗi người ngồi xuống chỗ của mình lại thật lâu không mở miệng nói gì. Chuyện Quan Tinh Đài là một chuyện chấn động lòng người, có thể từ một vị Tiên Thiên Thần Ma giáng xuống thì điều này tuyệt đối không thể thay đổi. Đây là một thùng thuốc nổ, xử lý không tốt thì sẽ bùng nổ, trực tiếp khiến Đại Chu bị nổ đến thịt nát xương tan.
Thiên hạ đều biết rõ Đại Chu sẽ không tồn tại bao lâu nữa nhưng đại đa số đều đoán rằng một giáp hỗn loạn cũng phải là vài chục năm sau. Có người hết sức để ý, đã bắt đầu chuẩn bị rồi, trước khi một giáp hỗn loạn bùng nổ chắc chắn sẽ có dấu hiệu.
Ví dụ như Tham Lang Tào Long Cát, đại biểu cho Sát Phá Lang tam tinh, tuổi thọ đã không còn lại nhiều, mười năm này, nhiều nhất là hai mươi năm, là sẽ phát động ra một cuộc phản loạn, mở màn cho việc thiên hạ hỗn loạn, đợi đến khi một giáp hỗn loạn xảy ra thì chắc chắn là ngọn lửa chiến tranh đã nổi lên khắp nơi trong thiên hạ.
Nhưng ai có thể ngờ rằng, ngày mà Đại Chu chống cự cho đến khi Tào Long Cát dấy binh phản loạn sẽ không đến nữa, thế mà đã sắp kết thúc rồi.
Sắc mặt các vị các thần không tốt, mỗi người đều lộ ra vẻ mặt u ám nhưng Thái Tông hoàng đế và Cao Tông hoàng đế thì lại hoàn toàn trái ngược. Mặc dù hai người bọn hắn mặt không biểu cảm nhưng trong con ngươi vẫn khó mà che dấu được niềm vui sướng như cũ, bởi vì đối với thiên hạ mà nói, bản vẽ Quan Tinh Đài này là một tai hoạ nhưng đối với hai người bọn hắn thì đây lại là một cơ hội.
Đại Chu xây dựng Quan Tinh Đài thì cái giá phải trả chính là quốc vận của Đại Chu. Việc tiêu hao nghiêm trọng như thế mà Thần Ma một phương không cưỡng chế áp bức mà lại lấy lợi ích ra để dụ dỗ. Bản vẽ Quan Tinh Đài ẩn chứa Đạo Nguyên, nếu Quan Tinh Đài được xây dựng thành công thì đây chắc chắn sẽ là kỳ quan trọng yếu cấp độ Thần Binh.
Đây là võ đài tốt nhất để cử hành các nghi thức Thần Ma, nếu so với thiên đàn được xây dựng bằng sức lực của một mình Đại Chu thì đã vượt qua gấp không biết bao nhiêu lần.