Chương 1323: Mời tiền bối chịu chết! 3
"Vị đệ tử này của vãn bối chính là thiên kiêu Nhân tộc mới cách đây không lâu cướp lấy phúc địa, lực áp vạn tộc, uy chấn thiên hạ, Đậu Trường Sinh."
"Không khiêm tốn mà nói, sức nặng của đồ nhi này của ta đã không kém cạnh gì Thần Ma, nếu tiền bối lo lắng bị Thần Ma Nhân tộc ngăn cản, vậy chỉ cần mang theo đồ nhi này của ta là chắc chắn không có Thần Ma nào dám chủ động xuống tay."
Mặt Đậu Trường Sinh vặn vẹo, không dám tin tưởng: "Sư phụ bán ta?"
"Ngươi làm vậy là phản bội Nhân tộc, dù lần này ngươi có thể sống sót, sau này Nhân tộc lớn như ậy cũng không có chỗ cho ngươi đứng thẳng. Mà nếu rời khỏi Nhân tộc, mất đi sự che chở của Nhân tộc thì ngươi chính là chó nhà có tang, suốt ngày sống dưới nỗi sợ hãi bị Nhân tộc truy sát, hoảng loạn không chịu nổi một ngày."
Sư phụ thần bí dứt khoát cười lạnh ngắt lời Đậu Trường Sinh: "Sao ta có thể không biết những gì ngươi nói, nhưng tất cả chỉ là hậu hoạn. Nếu hiện tại không thể sống sót thì những chuyện đó lại có quan hệ gì đâu?"
"Ta ghét nhất chính là cái gì tiềm lực vô hạn, tương lai sẽ chứng đạo trở thành Thần Ma."
"Lại không nghĩ rằng nếu bây giờ ngươi chết, tương lai tốt đẹp cỡ nào cũng là hư ảo."
"Thiên cổ này chỉ có chết là gian nan nhất, vì mạng sống mà bán ngươi, lựa chọn phản bội trốn chạy Nhân tộc có là chuyện lớn lao gì đâu. Chẳng qua là bản năng sinh tồn, ta chỉ muốn tiếp tục sống mà thôi."
"Lần này đệ cửu Thiên Ma dùng sư đồ ta làm quân cờ, coi chúng ta như vật hi sinh. Hắn có thể làm chuyện ác đào hố hãm hại tộc nhân, lại không cho phép ta phản bội Nhân tộc à?"
"Chỉ có đần mới lựa chọn cái chết, làm anh hùng của Nhân tộc."
Sư phụ thần bí rời ánh mắt, không nhìn Đậu Trường Sinh nữa, chủ động ghé lại gần Hổ Kinh Thiên, vỗ ngực bảo đảm: "Nếu tiền bối còn không yên tâm, ta có thể triệu hoán toàn bộ ứng thân tới. Với thực lực của tiền bối, chỉ cần một luồng yêu phong là cuốn sạch."
"Cứ việc giết ta trước khi xảy ra chuyện, nếu không gặp chuyện gì thì đi thẳng về Yêu Sơn cũng là một chuyện tốt. Không có vãn bối, Nhân tộc đã không còn chỗ cho vãn bối, vãn bối có thể làm một Nhân Yêu."
Sư phụ thần bí vừa nói vừa bắt đầu hô hoán khống chế ứng thân, cách đó không xa, Cộng Công Pháp Vương và Chúc Dung Pháp Vương mặt mày lạnh tanh đi tới, Kim Tôn, Mộc Độc và cả Vương Bất Ngạ cũng vậy.
Khiến người ta chú ý nhất là bên trong Thiên Ma Tông lại có vài bóng người đi ra.
Đậu Trường Sinh giương mắt nhìn lại, có thể trông thấy người dẫn đầu vậy mà lại là lão nhạc phụ, lão Lương Vương. Hiện tại mặt lão Lương Vương đờ đẫn, đi từng bước một đến trước, sau lưng là một người rất lạ, nhưng cẩn thận suy nghĩ là có thể đoán ra được, đây chính là Tông chủ đã chết trong cuộc nội chiến Thiên Ma Tông.
Lại thêm hai Pháp Vương vẫn luôn thần bí vô tung là Hậu Thổ Pháp Vương và Thiên Ngô Pháp Vương quả nhiên cũng không thoát khỏi độc thủ của sư phụ thần bí, hiện tại bốn Võ đạo nhất phẩm chạy tới, không, là năm.
Điền Nhân Long ẩn nấp cẩn thận, đang định tránh né rời đi cũng sững lại, đần độn đi tới.
Tứ đại Pháp Vương: Cộng Công Pháp Vương, Chúc Dung Pháp Vương, Hậu Thổ Pháp Vương, Thiên Ngô Pháp Vương.
Ngũ đại trưởng lão: Điền Nhân Long, Trần Vạn Long, Vương Bất Ngạ, Kim Tôn, Mộc Độc.
Lão Lương Vương, Tông chủ Thiên Ma Tông, Long Dương.
Cái đậu má.
Thiên Ma Tông hoàn toàn phế, chơi gì nữa?
Thiên Ma đời thứ chín không diệt ngươi diệt ai?
Giờ khắc này, rốt cuộc Đậu Trường Sinh cũng ngộ ra.
Sư phụ thần bí như nhìn ra nghi hoặc của Đậu Trường Sinh, giải thích một câu: "Ta tiếp xúc với lão Lương Vương từ trăm năm trước, có ý mời đối phương làm ứng thân của ta. Lão Lương Vương chẳng những không đồng ý lại còn đuổi theo chém ta suốt ba ngàn dặm. Bởi thế, năm mươi năm trước ta lại hỏi, hắn vẫn không chịu. Lần này hắn đuổi theo ta ba năm, giết hai đại ứng thân của ta."
"Nhưng trước khi Tiêu viên thảm án xảy ra, lão Lương Vương chủ động liên lạc với ta, muốn ta chăm sóc đại điệt tử một chút, thế nên mới có lần tạo hóa này của Tiêu Thiên Hữu, không thì sau này làm gì đến lượt hắn làm chủ Thiên Ma Tông."
Sư phụ thần bí nhìn về phía Hổ Kinh Thiên, toàn bộ ứng thân đều trở nên hoan hỉ.
Mười hai Võ đạo nhất phẩm, tạp loạn vô cùng, đồng thời kêu loạn tiến lên phía trước, tới trước mặt Hổ Kinh Thiên rồi đồng loạt vái một cái:
"Nếu tiền bối không cho vãn bối đường sống, vậy cũng chỉ có thể mời tiền bối thử đánh giá…"
"Vãn bối tự ngộ một môn Thập Nhị Phá Quân Nguyên Thần Sát Trận."
"Có thể chiến Thần Ma hay không?"
Mười hai luồng hào quang ầm ầm cùng xông lên không trung.
Cột sáng tiến thẳng đám mây, tan biến cuối gầm trời.
Từng ứng thân mặt mày đờ đẫn, cầm riêng từng món bán Thần Binh của chính mình, bất ngờ là phẩm cấp đều đạt nhất phẩm.