Chương 134: Ai đời lại đi làm hại một đại ca ca đối xử tốt với mình chứ.
Thần Ma đại trận vừa được khai mở, động tĩnh do Tiên Thiên Bắc Đấu đại trận gây ra thật sự quá lớn.
Đừng nói là võ giả, cho dù là người thường thì chỉ cần ngước mắt cũng thấy được ánh sáng như sao ập xuống từ phía trên vòm trời, Thất Tinh Bắc Đẩu tỏa sáng rực rỡ trên bầu trời sao.
Thân là tổng bộ đầu Trường Thịnh phường trong 36 phường ở Thần Đô.
Trần tổng bộ đầu là một bộ khoái Huyền Ngọc, địa vị đã không thấp, nếu được điều tới địa phương khác thì phẩm cấp có thể cao thêm một bậc, có thể chưởng quản cả một châu của Lục Phiến Môn.
Có rất ít danh ngạch trống cho vị trí chủ quan hình sự chưởng quản một châu, cho dù có cũng sẽ được bổ sung nhanh chóng, nhưng vị trí Tổng bộ đầu 36 phường của Thần Đô càng khan hiếm hơn nữa.
Thần Đô phồn hoa, là trung tâm của thiên hạ, cho dù ở địa phương khác chưởng quản một châu cũng không bằng làm tổng bộ đầu ở Thần Đô.
Nhưng vào lúc này, trong lòng Trần tổng bộ đầu tương đối hoảng sợ.
Nhớ lại những chuyện đã làm ở Ngô gia, càng nghĩ càng sợ hãi.
Tự tát mình một cái thật mạnh, cảm giác nóng rát và đau đớn truyền tới, trên gò má xuất hiện dấu năm ngón tay, Trần tổng bộ đầu âm thầm hối hận.
Ai cũng biết lòng dạ của Đậu Trường Sinh lại nhỏ như vậy, có thù tất báo, bản thân đi trêu trọc Đậu Trường Sinh làm gì không biết.
Mấy ngày nay Trần tổng bộ đầu đã vô cùng hối hận, nghĩ rằng mình nên chịu thua rồi đi nói lời xin lỗi.
Nhưng hắn vẫn chậm chạp chưa hành động, bởi vì thầm mong mình may mắn, cộng thêm bị chút mặt mũi quấy phá.
Nhưng trăm triệu lần không thể ngờ được rằng.
Thế mà Đậu Trường Sinh lại làm ra chuyện lớn như vậy.
Dám cả gan gài bẫy một vị võ đạo nhất phẩm Vô Thượng Tông Sư.
Đã vậy còn không thất bại, cuối cùng lại thành công.
Một người ác như chó lác như thế, không phải là người mình có thể đắc tội.
Sợ, sợ quá đi.
Trần tổng bộ đầu chần chờ rất lâu, cuối cùng cắn răng một cái, cuối cùng hạ quyết tâm, đứng dậy sải bước đi vào phòng, xem ra lần này phải lấy bảo bối mà mình trân quý nhiều năm ra rồi.
Không phải đi xin lỗi với Đậu Trường Sinh, làm vậy thì chẳng khác nào nhắc nhở Đậu Trường Sinh còn chưa trả thù mình.
Dẫu cho điều đó sẽ có cơ hội đạt được sự tha thứ nhưng Trần tổng bộ lại không dám đánh cược.
Tiếp tục ở lại Thần Đô sẽ gặp nguy hiểm, vậy còn không bằng giờ đi thẳng đến địa phương khác.
Nghe nói gần đây Tề Châu có một chức vị bị bỏ trống, mình nên đến Tề Châu trốn vài năm.
Không thể trêu vào, vậy chẳng lẽ cũng không trốn nổi hay sao?
.............
Tấn Vương phủ.
Tấn Vương ngồi ngay ngắn trước bàn trang điểm, khẽ động đậy chiếc cổ, sau đó bắt đầu bôi một lớp thuốc cao lên gò má của mình, sau đó từ từ thoa đều.
Cuối cùng nhẹ nhàng xoa đều đôi mắt, khẽ nghiêng mặt nhìn vành mắt mình trong gương đồng, Tú tổng quản đứng bên cạnh đích thân vươn tay lấy ra một chiếc hộp tinh xảo, chầm chậm mở miệng nói: “Điện hạ bôi Mai Lan cao do đất Bắc tiến cống này vào, ngày mai làn da sẽ không thô ráp nữa.”
Tấn Vương duỗi tay cầm lấy hộp, đặt nó lên bàn trang điểm, sau khi mở ra bắt đầu thoa lên, đồng thời trả lời hắn: “Thái tử ca ca đã đưa tin tức cho cô rồi, lát nữa sau khi rạng sáng sẽ cùng nhau tiến cung thỉnh an Thánh Nhân.”
“Không về được trong thời gian ngắn.”
“Rốt cuộc phía của Chu Tuyển Tài đã xảy ra chuyện gì? Đã hỏi thăm được chưa?”
Tú tổng quản đáp lời: “Vô Tướng Vương đã chết, không quan trọng phải bảo mật nên rất dễ tìm hiểu được rõ ràng.”
“Chu Tuyển Tài cũng đã sớm gặp nạn, Vô Tướng Vương gần đây là do đệ tử Diệp Vô Tướng ngụy trang, còn Vô Tướng Vương ngụy trang thành Chu Quang Nhậm.”
Tú tổng quản kể lại hết một lần từ đầu đến cuối câu chuyện, cuối cùng rút ra kết luận: “Vô Tướng Vương bị Đại tướng quân lấy binh gia thần thông tru sát, còn Diệp Vô Tướng vốn dĩ bị Trần Vương tiện tay bắt giữ, tuy nhiên cuối cùng Thần Hầu vẫn xuống tay giết chết Diệp Vô Tướng.”
“Một mạch của Vô Tướng Vương, hiện giờ Vô Tướng Vương và Diệp Vô Tướng đều đã chết, chỉ còn lại một mình Diệp Vô Diện.”
Lông mày Tấn Vương hơi run rẩy, cuối cùng cảm thản nói:
“Sau khi Diệp Vô Diện bị Đậu Trường Sinh đao trảm thiên mệnh đã lâm vào phản phệ, giờ đã ẩn nấp rồi, nên Vô Tướng Vương mới cải trang thành Diệp Vô Diện, sau đó bắt đầu hoạt động ở Thần Đô, cũng mang theo một vị đồ đệ khác là Diệp Vô Tướng đến Thần Đô luôn.”
“Bây giờ hai người họ chết hết rồi, một mạch Vô Tướng chỉ còn lại Diệp Vô Diện.”
“Cũng không biết đó là vận may hay là vận rủi nữa.”
Tú tổng quản lên tiếng tán thành, hắn nói: “Diệp Vô Diện lâm vào phản phệ của thiên mệnh, thực lực bản thân thụt lùi rất lớn, mà từ trước đến giờ huyết mạch Vô Tướng kiêu ngạo ương ngạnh, không biết đã đắc tội bao nhiêu người, dĩ vãng còn cố kỵ Vô Tướng Vương, giờ Vô Tướng Vương đã chết, Diệp Vô Diện sắp gặp khó khăn rồi.”