Tất Phương bình tĩnh nhìn Đậu Trường Sinh lên đài trình diễn, một từ ngữ hoàn toàn mới xuất hiện.
Bảo hiểm xã hội.
Đậu Trường Sinh trình bày rất dễ hiểu, không hề vòng vo tam quốc, mà đề ra nội dung cơ bản nhất, nhưng không phải là bảo hiểm xã hội chơi trò lừa bịp đời sau.
Tổng kết lại là thời trẻ đóng bảo hiểm xã hội, sau này tuổi già, bệnh tật, bị thương...... sẽ được bồi thường kinh tế và hỗ trợ vật chất, đảm bảo đời sống cơ bản.
Nói rất đơn giản thẳng thắn, Tất Phương vừa nghe đã hiểu, đây là một cách hay, có thể bảo đảm cho các quần thể yếu thế, đặc biệt là với Yêu tộc hút linh khí của đất trời, hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt, có thể ngưng kết thành yêu tinh, mỗi lần chỉ cần nộp một phần tỷ lệ, thì đời sống trong tương lai sẽ được bảo đảm ngay.
Tất Phương nhanh chóng lật ngược ra nhược điểm trong đó, nếu tập hợp phần yêu tinh được giao nộp này lại với nhau sẽ trở thành một con số khổng lồ, nếu muốn thực hiện, tất nhiên phải giám sát.
Nhưng chẳng mấy chốc Tất Phương đã không còn tinh lực để ý đến việc này nữa, tất cả sự chú ý của hắn đều bị thu hút bởi Thiếu Hoàng Sơn.
Ế Minh kinh ngạc nói: “Thật sự là Đậu Trường Sinh đã gây nên sự biến hóa của Giang Sơn Xã Tắc Đồ.”
“Phương pháp bảo hiểm xã hội này tưởng như đơn giản, nhưng thực ra là vô cùng sâu sắc, có liên quan đến nhiều khía cạnh, và rất nhiều chuyện bổ trợ lẫn nhau, mặc dù Đậu Trường Sinh chưa giải thích cặn kẽ, nhưng đến bước này đã đủ rồi.”
“Giang Sơn Xã Tắc Đồ đã bắt đầu công nhận Đậu Trường Sinh rồi, giờ xem ra cách khôi phục Giang Sơn Xã Tắc Đồ là phải đảm bảo sự sống còn của Yêu tộc, phần còn lại mới là hòa thuận.”
“Một ý tưởng rất thực tế, chung quy khi đối mặt với sinh tồn, hòa thuận, bình đẳng gì đó đều là thứ yếu.”
“Xem ra phương pháp mà Lão Tướng quốc lấy được, từ đầu đến cuối đều là sai lầm, có lẽ bị Yêu Hoàng Thượng Cổ chơi khăm rồi, chắc hẳn cách khôi phục Giang Sơn Xã Tắc Đồ là những lời truyền miệng của họ, chứ không được ghi lại bằng văn tự.”
“Nhưng mà sao Đậu Trường Sinh làm được vậy?”
“Một vị Nhân tộc như hắn lại có thể đạt được tán thành của Giang Sơn Xã Tắc Đồ ư?”
Ế Minh lẩm bẩm một mình, hết sức ngạc nhiên với sự xuất hiện của cảnh tượng này, Tất Phương bên cạnh đã biến thành một tia sáng lấp lánh, vội vàng lao ra khỏi Thái Hoàng Sơn, xông thẳng về phía Thiếu Hoàng Sơn.
Ế Minh quay đầu nhìn theo bóng dáng rời đi của Tất Phương, hồi lâu vẫn chưa thu hồi ánh mắt, cuối cùng từ từ đứng dậy và đi về phía sau Thái Hoàng Sơn, thân phận Nhân tộc như Đậu Trường Sinh thế mà có thể được Giang Sơn Xã Tắc Đồ công nhận.
Hoàn thành kỳ tích lừa dối trước nay chưa từng có, lại tăng thêm một chiến tích rung động lòng người nữa, đầu tiên là thanh Trạm Lư Kiếm, kế tiếp là Giang Sơn Xã Tắc Đồ.
Ế Minh không nhìn thấy Đậu Trường Sinh làm thế nào, duy chỉ có một cách bảo hiểm xã hội, tuy rằng cách này phù hợp với những yêu cầu của Giang Sơn Xã Tắc Đồ, nhưng Giang Sơn Xã Tắc Đồ là chí bảo của Yêu tộc, dựa vào đâu mà Nhân tộc được công nhận?
Mặc dù không đáng tin và có rất nhiều nghi ngờ, nhưng thực tế là thực tế, giờ đây Đậu Trường Sinh đã thành công, hết thảy đều đã đi đến kết cục.
Tất Phương đi đến Thiếu Hoàng Sơn chuyến này đã định sẵn là tốn công vô ích, Giang Sơn Xã Tắc Đồ bại lộ là chuyện không thể tránh khỏi.
Sau đó, việc Yêu Tướng cất giấu Giang Sơn Xã Tắc Đồ sẽ bị lan truyền, chuyện này sẽ nhấc lên sóng to gió lớn trong Yêu tộc, nhân lúc chuyện này còn chưa xảy ra, Ế Minh muốn làm một việc, tất nhiên là đi tạ tội với Yêu Hoàng.
Chính xác, Ế Minh muốn bán đứng Yêu Tướng.
Bất kể bản lĩnh của Yêu Tướng là gì, việc cất giấu riêng Giang Sơn Xã Tắc Đồ là tội, sẽ triệt để xé rách mặt nạ của Yêu Tướng, khiến cho bản tính cho Yêu Tướng lộ rõ trước thiên hạ, đến lúc đó liệu Thương Dương và Kế Mông có giúp đỡ Yêu Tướng hay không?
Xem ra hy vọng của Ế Minh không lớn lắm, sau khi mất đi Kế Mông và Thương Dương, Yêu Tướng giống như thiếu mất hai cánh tay, cộng thêm sự phản bội của mình, ba vị Tiên Thiên Thần Ma đều rời đi, Yêu Tướng xem như không thể cứu vãn, vốn dĩ có tổng cộng bốn vị Tiên Thiên Thần Ma, chiếm cứ một nửa giang sơn Yêu tộc, Yêu Tướng rơi vào tình thế khó chữa, sẽ dễ dàng lụn bại, lúc này Ế Minh đã trên đường đi đến Thái Hoàng Sơn, nhưng nàng vẫn chưa thể tin tưởng.
Không lâu sau, Ế Minh đã đến được phía sau Thái Hoàng Sơn, nơi này đã từng là địa điểm quan trọng của Yêu Đình, cho dù là Thần Ma cũng không thể dễ dàng đặt chân tới, nhưng không ngăn cản được một vị Tiên Thiên Thần Ma
Ế Minh nhìn lão giả ngồi khoanh chân ngay ngắn dưới tán cái cây to phía trước, không khỏi cúi thấp người, nói: “Bệ hạ.”
Cây to có cành lá xum xuê, tán cây trông như một chiếc lọng, với những tia sáng vàng kim không ngừng chiếu rọi, hệt như một tấm rèm rũ xuống, bao quanh bốn phía.