Chương 138: Sao Hà Thần chết máy luôn rồi?
Sau khi ra khỏi Đậu phủ, Đậu Trường Sinh thuận tay nhận lấy dây cương từ người hầu, xoay người nhảy lên lưng ngựa, nếu chọn một con tọa kỵ thì cũng được phết.
Trường Sinh ngồi trên lưng ngựa.
Cũng có thể tung hoành giang hồ.
Nắm dây cương trong tay, cưỡi trên lưng ngựa, không lâu sau đã ra khỏi Thần Đô.
Thần Đô, nơi được chín ngọn núi vây quanh bảo vệ, năm dòng sông chảy dài vờn quanh.
Đây là bố cục phong thủy nổi danh, số không bàn mà hợp ý Cửu Ngũ Chí Tôn.
Năm dòng sông đan xen ngang dọc, uốn lượn xoay quanh, từ xưa đã có câu nói rằng năm dòng sông lượn quanh Thần Đô.
Sau khi Đậu Trường Sinh ra ngoài thành, hắn phóng ngựa rong ruổi một lúc, sau đó buộc ngựa vào một thân cây, tự mình nhảy lên, cương khí cuồn cuộn chuyển động, không ngừng cuồn cuộn sinh ra, mãnh liệt như gió bão, Đậu Trường Sinh xông về phía Lạc Thủy ở chỗ xa.
Lạc Thủy là một trong năm dòng sông, là sông lớn cuồn cuộn mênh mông.
Đi đến bên bờ sông có thể thấy dòng nước dậy sóng chảy xuôi, ánh mắt nhìn khắp xung quanh, nơi đây là vùng dã ngoại hoang vu, bốn phía không một bóng người.
Đậu Trường Sinh nhìn dòng nước, trong lòng lựa chọn sử dụng 【 Khế ước Hà Thần】
Nhìn ở phần giới thiệu, ba lần đã biến thành hai lần.
Đã bắt đầu có hiệu lực.
Đậu Trường Sinh cẩn thận chú ý một lúc, thấy Lạc Thủy rất bình tĩnh, không có đặc hiệu kinh thiên động địa như xuất hiện kim quang vạn trượng, trời báo hiệu điềm lành các kiểu để rồi oanh động Thần Đô khiến thiên hạ ai ai cũng nhìn vào.
Trong lòng hoàn toàn yên tâm, bây giờ chỉ cần ném đồ xuống là có thể cường hóa, thu được quả ngọt.
Đậu Trường Sinh sờ soạng tìm kiếm một thứ trong ngực, thứ này khá cứng rắn, chính là máu của Vô Tướng Vương, sau khi cường hóa một giọt máu này ắt sẽ thành tiên thần chi huyết.
Nếu có thể mượn dùng thứ này để hoàn thành thay máu toàn thân, rồi ngưng kết một loại đặc thù của tiên thần, thì thực lực chắc chắn sẽ tăng tiến một bước lớn.
Nhưng lần này, mình đến không phải vì vật đó.
Đậu Trường Sinh để máu vào trong nhẫn trữ vật, sau đó mang nhẫn trữ vật tới bên bờ rồi giấu kĩ, bản thân thì bắt đầu cởi quần áo, nhanh chóng cởi sạch chính mình, không còn một chút gì trên người.
Hít một hơi thật sâu, Đậu Trường Sinh từ từ thở ra, sau đó tung người nhảy thẳng xuống Lạc Thủy.
Tiên thần chi huyết không tệ, thần binh cũng rất tốt, phù chú sát phạt đã tốt càng thêm tốt.
Nhưng tất cả những thứ này đều là vật ngoài thân.
Sao có thể so được với bản thân.
Chính bản thân mình mới là bảo vật lớn nhất.
Vì để bảo đảm không có sai sót hay nhầm lẫn gì, Đậu Trường Sinh không chừa lại một thứ gì trên người, để không cho Hà Thần lợi dụng sơ hở.
Bùm một tiếng.
Đậu Trường Sinh đã đắm mình trong Lạc Thủy, trên mặt nước bắn lên bọt nước.
Rất nhanh sau đó.
Từng vòng gợn sóng nối tiếp nhau, bắt đầu khuếch tán mở rộng không ngừng.
Ánh sáng hư ảo hiện ra, một cái đầu từ từ ngoi lên, hào quang vây quanh, không thấy rõ tướng mạo, từ tốn nói: “Đậu Trường Sinh trẻ tuổi ơi?”
“Thứ ngươi đánh rơi là vàng…”
Từ từ.
Ánh mắt Hà Thần nhìn xung quanh, không khỏi nhỏ giọng nói: “Đậu Trường Sinh trẻ tuổi ơi?”
“Ta ở đây nè?”
Đậu Trường Sinh trả lời.
Giọng nói có phần nặng nề, truyền từ dưới nước lên.
Sau khi nhảy vào Lạc Thủy thì Đậu Trường Sinh không có cảm giác gì khác, cho đến khi cảm thấy chân mình bị thứ gì đó bắt lấy, sau đó nhấc lên một cái.
Đậu Trường Sinh bị kéo lên cao, nước chảy xuôi từ trên người xuống , nửa người đã cao hơn Lạc Thủy, cuối cùng bị ném ra, rơi xuống bên bờ.
Hà Thần im lặng.
Trong lòng Đậu Trường Sinh cảm thấy nặng nề.
Chẳng lẽ kẹt BUG, khiến cho Hà Thần chết máy luôn rồi.
Lẽ nào cái hệ thống to bự như thế không đảm bảo được chất lượng như vậy?
Thật lâu sau.
Trong khi mắt to trừng mắt nhỏ.
Rốt cuộc thì giọng nói tối tăm cũng vang lên: “Thứ rơi xuống là Đậu Trường Sinh bằng vàng hay là Đậu Trường Sinh bằng bạc?”
“Hay là Đậu Trường Sinh bình thường?”
Những lời nói khó khăn đã hoàn toàn nói xong.
Đột nhiên một vầng sáng xuất hiện trong tầm nhìn của Đậu Trường Sinh, luồng ánh sáng nhàn nhạt giống như những con đom đóm, không ngừng bay lượn từ khắp trời đất.
Những tia sáng mơ hồ bắt đầu liên kết với nhau, lần lượt hóa thành ba bóng người tuấn tú.
Bọn họ xuất hiện bên trong hệ thống giao diện tối tăm, ánh sáng rực rỡ chiếm lĩnh tầm nhìn của Đậu Trường Sinh, trong chốc lát, hắn cũng không chú ý đến tình hình của Lạc Thủy.
Kẻ đầu tiên xuất hiện là kim Đậu Trường Sinh, là một vị tuấn mỹ như yêu, với vóc người thon dài, và mặt mày mang theo nụ cười, hắn giống như một luồng ma lực sung túc.
Đặc biệt nhất là đôi mắt kia, một đôi con ngươi màu vàng kim, giống như mắt rắn, lại thêm mặt mũi tuấn mỹ như yêu càng làm tăng thêm ba phần yêu dị, toàn thân lộ ra một luồng tà mị dụ hoặc.