Chương 139: Chỉ có trẻ con mới lựa chọn, ta muốn lấy tất
【Nhân vật: kim Đậu Trường Sinh】
【Thiên phú: Vô tướng chi phong】
【Huyết mạch: hậu duệ phong thần】
【Súc Địa Thành Thốn: phong vô hình, vân vô tướng, vô ảnh vô hình.
Lưu ý: chỉ cần công kích không đuổi kịp ta, ta cũng sẽ không bị thương.】
Lời giới thiệu thật sự có chút thưa thớt, không thể nhìn thấu dáng vẻ hoàn toàn, nhưng kim Đậu Trường Sinh này, ước lượng hiệu quả cũng có thể phỏng đoán được, hắn làm chủ tốc độ.
So với kim Đậu Trường Sinh đầy mê hoặc, ngân Đậu Trường Sinh có nghiêm nghị, với đôi mắt trợn trừng tức giận, uy vũ bất phàm, và toàn thân tràn đầy khí khái hào hùng.
Tương tự như kim Đậu Trường Sinh, ngân Đậu Trường Sinh có một đôi mắt sáng lấp lánh ánh bạc, và con ngươi của hắn cũng thuần một màu bạc.
【Nhân vật: ngân Đậu Trường Sinh】
【Thiên phú: chiến thần thiên sinh 】
【Huyết thống: hậu duệ chiến thần】
【Chiến thần trời sinh: vì chiến mà sinh, vì chiến mà cuồng, thực lực tấn thăng một cấp. Lưu ý: Ngươi nghĩ rằng ta và ngươi cùng cấp, sai rồi, ta cao hơn ngươi một cấp. 】
Ánh mắt của Đậu Trường Sinh hơi dừng lại một lát.
Thực lực tăng lên một đại cảnh giới, đây không phải là một thiên phú luôn luôn thực dụng, nhưng hiện giờ hiệu quả cũng không thể xem thường, càng về giai đoạn sau, hiệu quả càng rõ rệt.
Võ đạo Thần Thông cảnh tứ phẩm và võ đạo Pháp Tướng cảnh tam phẩm tưởng chừng như chỉ chênh lệch một một phẩm cấp, nhưng thực ra là khoảng cách giữa trời và đất.
Một kẻ là thượng tam phẩm, một kẻ là trung tam phẩm.
Để mô tả thêm một chút, chính là Tông Sư so với không phải Tông Sư.
Một Pháp Tướng Tông Sư có thể đánh mười Thần Thông cảnh, giống như đang chơi đùa.
Ánh mắt nhìn về phía Đậu Trường Sinh bình thường ở cuối cùng, so với kim Đậu Trường Sinh tuấn mỹ như yêu và ngân Đậu Trường Sinh oai hùng bất phàm, Đậu Trường Sinh bình thường cuối cùng này cũng đúng như hai chữ bình thường trong tên của hắn.
Nhìn qua bình thường, cũng không có ánh sáng vàng và bạc vờn quanh hắn, không những không có hiệu ứng đặc biệt mà còn trông kém mị lực hơn, thậm chí còn có một chút hèn mọn.
【Nhân vật: Đậu Trường Sinh bình thường】
【Thiên phú: Tại thế cẩu thần】
【Huyết mạch: Phàm nhân】
【Tại thế cẩu thần: cẩu có 3 mạng, mèo có 9 mạng. Lưu ý: Gì cũng không có, chỉ có nhiều mạng, lại hỏi nữa? Thêm điểm là khôi phục, thử hỏi ngươi có sợ hay không?】
Ba Đậu Trường Sinh, toàn bộ hắn đều xem qua một lần.
Trong lòng Đậu Trường Sinh hiểu rất rõ, kim Đậu Trường Sinh làm chủ tốc độ, ngân Đậu Trường Sinh làm chủ sức mạnh, và Đậu Trường Sinh bình thường làm chủ tính mạng.
Vốn tưởng rằng kim, ngân, bình thường sắp xếp theo thứ tự, nhưng không ngờ nó lại trái ngược.
Cho dù bình thường Đậu Trường Sinh này không phải là huyết mạch Thần Ma, mà là dòng dõi đời sau của thần tiên, nhưng không còn nghi ngờ gì nữa, tăng thêm tính mệnh của hắn có giá trị cao nhất.
Sau đó là hậu duệ chiến thần, và sau nữa là hậu duệ phong thần.
Khẽ lắc đầu, ba kẻ được chọn vẫn tỏa sáng như cũ, nhưng trong tầm mắt hắn đã để trống một khoảng trống lớn, để hắn có thể nhìn về phía Lạc Thủy.
Ở đó, Hà Thần bị bao quanh bởi những tia sáng nhàn nhạt, không thể nhìn rõ là nam hay nữ, cũng không thể nhìn thấy dung mạo của hắn, chỉ có thể nhìn thấy một luồng sáng ở giữa Lạc Thủy. Hắn đang bình tĩnh chờ Đậu Trường Sinh.
Tính kiên nhẫn của Hà Thần vô cùng tốt, Đậu Trường Sinh chưa lựa chọn nào, hắn cũng không mở miệng thúc giục.
Con ngươi chập chờn của Đậu Trường Sinh chợt lóe lên, hắn chỉnh sửa lại quần áo mặc xong, đeo nhẫn trữ vật trên tay, nghiêng người tiến lại gần hơn. Khi khoảng cách với Hà Thần gần thêm một chút nữa, hắn đè thấp cuống họng của mình rồi nói: “Chỉ có trẻ con mới làm ra lựa chọn.”
“Ta muốn tất cả.”
Hà Thần vẫn luôn dửng dưng đứng trên sông, lúc này bị ánh sáng vây quanh, không khỏi loé lên, đôi mắt nhìn chằm chằm Đậu Trường Sinh, cắn môi nói từng chữ : “Đậu Trường Sinh trẻ tuổi?”
“Ngươi muốn kim Đậu Trường Sinh? Hay là ngân Đậu Trường Sinh?”
“Hay là bình thường Đậu Trường Sinh?”
Đậu Trường Sinh cũng nhìn chằm chằm vào Hà Thần, tiếp tục nói: “Ta muốn tất cả chúng.”
“Người trẻ tuổi!”
Ngay sau khi hắn vừa nói ra mấy chữ này, cũng đã bị Đậu Trường Sinh cắt ngang: “Ta muốn tất cả chúng.”
Lúc đầu, hắn vẫn còn hơi xấu hổ, giọng của Đậu Trường Sinh không cao, nhưng sau khi nói nhiều hơn thì cũng thuận miệng, giọng nói cũng dần dần tăng cao.
Tại đại hội Tài Thần, cũng không phải hắn chưa từng làm qua chuyện gì đáng xấu hổ.
Bây giờ xung quanh đều không có người, mình sợ cái gì?
Dũng khí trong lòng ngày càng dâng trào, Đậu Trường Sinh trầm giọng nói: “Ngươi không hề nói với ta chỉ được chọn một, cho nên ta có thể chọn nhiều hơn một.”
“Ta muốn tất cả.”
Tia sáng bao quanh Hà Thần lóe lên, giọng điệu lộ ra vẻ ngạc nhiên, bối rối nói: “Đậu Trường Sinh trẻ tuổi, ta không hiểu ngươi đang nói gì, hãy mau lựa chọn đi?”