Một câu của Kim Sơn Quân, lập tức nhận được tán thành của đông đảo Yêu tộc Thần Ma, Nguyên Sơn Quân dẫn đầu phụ họa nói: “Không sai, Sơn Hà Xã Tắc Đồ chấp nhận Đậu Trường Sinh, là bởi vì linh tính Sơn Hà Xã Tắc Đồ đã ngủ say quá lâu, cho nên nhất thời không xem xét kỹ càng, bị Đậu Trường Sinh ti tiện dùng thủ đoạn lừa gạt.”
“Đúng vậy.”
“Chắc chắn là như thế.”
Như là quyết chí một lòng, đông đảo Thần Ma bắt đầu theo này một cái chủ đề nói tiếp, so với việc Sơn Hà Xã Tắc Đồ ghét bỏ bọn hắn, trực tiếp chấp nhận người dị tộc, bọn hắn càng thêm tán thành cái lý do này của Kim Sơn Quân.
Hơn nữa Kim Sơn Quân nói cũng không phải nói suông, có lý có cứ, thật sự là khiến người tin phục.
Bạch Lộc Thiên Yêu tiến lên một bước, \ một cánh tay còn lại duỗi ra về phía trước, ngón tay chỉ hướng Đậu Trường Sinh nói: “Đậu Trường Sinh nhận được chấp nhận của Sơn Hà Xã Tắc Đồ ?"
“Người này còn lưu lại trên sử ký của tộc ta, chính là, Đậu Trường Sinh đã chết rồi mà? Sao lại còn sống được?"
“Giết là xong hết mọi chuyện, nhưng lưu lời nói, rốt cuộc là có ý gì?"
“Đậu Trường Sinh chắc chắn không thể chấp chưởng Sơn Hà Xã Tắc Đồ được, đây chính là chí bảo của tộc ta, tuyệt đối không thể rơi vào trong tay ngoại nhân được.”
Lời nói của Bạch Lộc Thiên Yêu, đã khiến cho Kế Mông trầm mặc, giờ phút này Kế Mông cũng không biết được đến cùng nên làm như thế nào nữa .
Bởi vì vấn đề quá nghiêm trọng, ngay từ đầu Kim Sơn Quân ôm hận với bọn hắn sau đó ra tay, sau ngăn trở tao ngộ của Sơn Hà Xã Tắc Đồ, nhao nhao lựa chọn dừng tay, không phải là Sơn Hà Xã Tắc Đồ có thể ngăn lại bọn hắn.
Sơn Hà Xã Tắc Đồ rất hùng mạnh , nhưng chỉ ở trong tay cường giả thôi, Đậu Trường Sinh chỉ là một phàm phu tục tử, làm sao có thể ngăn Thần Ma nhiều như vậy, nguyên nhân bọn hắn lựa chọn dừng tay rất đơn giản, bọn hắn đều đã nghĩ thông suốt một việc, sau đó lấy Sơn Hà Xã Tắc Đồ làm bậc thang bước xuống.
Việc bọn họ nghĩ tới chính là Sơn Hà Xã Tắc Đồ là ra từ Thiếu Hoàng Sơn, mà Thiếu Hoàng Sơn là đạo tràng Yêu Tướng, hoàn toàn bị Yêu Tướng trông giữ cẩn thận, làm huyễn tưởng hương, lý tưởng quốc giá, là thánh địa Yêu tộc, cấm mặt các Thần Ma khác đến đây.
Ngày xưa cái lí do này không có một vấn đề nào, Thiều Hoàng Sơn là bãi thí nghiệm dung hợp của vạn yêu thú, sợ Thần Ma đảo loạn, quấy rầy cũng là hợp lý.
Nhưng hiện tại nghĩ tới quy định của Thiếu Hoàng Sơn cấm Thần Ma đi đến đây, tự nhiên khiến người ta suy nghĩ nhiều, Thiếu Hoàng Sơn không cho Thần Ma đến đó, chẳng lẽ là bởi vì bên trong Thiếu Hoàng Sơn có bảo vật, bên trong có ẩn tình, sợ hãi các khác Thần Ma sẽ phát hiện, cho nên mới không cho bọn hắn đến đó.
Kế Mông tin tưởng cái đạo lý dễ hiểu này, bọn hắn có một vài Thiên Yêu, tất cả đều có thể đoán được.
Cho nên lúc này mới khó khăn.
Yêu Tướng chấp chính, quản lý Yêu Đình, không biết đã bao nhiêu năm, Yêu Tướng càng vất vả công lao càng lớn, được Yêu tộc tôn trọng, nếu chuyện tư tàng Sơn Hà Xã Tắc Đồ bị bại lộ, như vậy sẽ khiến cho Yêu Tướng mang tiếng xấu, nếu sử lý không tốt Yêu tộc sẽ xảy ra nội chiến, tạo nên một cuộc phản loạn.
Trong lòng Kế Mông oán trách Yêu Tướng, cũng không ủng hộ Yêu Tướng, thế nhưng không dám làm gì, nếu trực tiếp ép Yêu Tướng tạo phản, Yêu tộc sẽ đại loạn, ngay cả tương lai bình định được loạn cục, thực lực cũng sẽ giảm đi nhiều.
Kế Mông quý vì là Yêu Thần, nắm giữ không ý bí mật của Yêu tộc, đương nhiên biết Yêu tộc có tiền án, những năm cuối Viễn Cổ sau khi Oa Hoàng siêu thoát, bởi vì Yêu tộc tranh đoạt truyền thừa của Oa Hoàng, do đó phát sinh đại loạn, khắp nơi công phạt lẫn nhau, vô số năm máu đổ xuống, cuối cùng khắp nơi đại thương nguyên khí, lúc này mới cho Tiên Đạo cơ hội quật khởi.
Bởi vì đại loạn lần này Yêu tộc mất đi bá chủ thiên địa, nhưng một lần này không có bá chủ thiên hạ để mất đi nữa, lại một cuộc đại loạn là vong quốc diệt chủng.
Kế Mông sợ ném chuột vỡ bình, không dám làm gì cả, muốn duy trì cục diện trước mắt, chờ đợi Yêu Hoàng ra mặt.
Trong lòng cũng cảm thấy may mắn, trước đó Yêu Hoàng xuất quan không lâu, nếu không thì lần này thật không biết nên làm như thế nào.
Yêu Tướng với Yêu Hoàng, Kế Mông lựa chọn, chắc chắn hắn sẽ nghiêng về phía Yêu Hoàng, Yêu Hoàng thuộc một mạch chấp chưởng Yêu tộc, đã thâm căn cố đế trong Yêu tộc, việc này là như ăn cơm uống nước thôi, chuyện này vốn nên là như thế.
Nhưng mà cho dù có chờ đợi bao lâu, cũng có việc cần phải giải quyết, Kế Mông cúi đầu nhìn xuống Hổ Kinh Thiên, trầm giọng mở miệng nói: “Hổ Kinh Thiên ngươi vừa mới nói là hiểu lầm sao?"
“Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?"
Vân khí dưới chân Hổ Kinh Thiên bốc lên, hóa thành một đám mây, bay lên thiên khung, sau khi đứng trước mặt Kế Mông, không đợi Hổ Kinh Thiên mở miệng, âm thanh lạnh như băng của Kế Mông vang lên: “Ngươi tương trợ Nhân tộc, nhận được chấp thuận của Sơn Hà Xã Tắc Đồ là một chuyện, bây giờ phải được đông đảo Thiên Yêu chấp thuận lại là chuyện khác.”