Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 1380 - Chương 1380. Đây Không Phải Là Bảo Vật Bị Mất Của Nhân Tộc Ta Sao?

Chương 1380. Đây không phải là bảo vật bị mất của Nhân tộc ta sao? Chương 1380. Đây không phải là bảo vật bị mất của Nhân tộc ta sao?

Thiên Yêu không dám tin, cuối cùng không nhịn được duỗi tay ra cào chính mình một phát, cảm nhận được cơn đau nhói, mới biết trước mắt không phải là giấc mộng, mà là chuyện thực sự đang diễn ra.

Kim Sơn Quân vừa mới vội vã lao đến, vị Thiên Yêu Hổ tộc này cũng chẳng dám tin, ngay tức khắc ngang tàng ra tay đánh về phía Thiếu Hoàng Sơn, đây là chí bảo của Yêu tộc, sao có thể công nhận bất chấp đó là Nhân tộc, sau đó còn cho hắn tư cách cai quản được.

Hắn tuyệt đối không cho phép.

Sau khi Kim Sơn Quân ra tay, thoắt cái có một tia sáng thình lình lóe lên, thế nhưng lại là Hổ Kinh Thiên đánh trả, ngay thời khắc quan trọng này không được phép xảy ra sai sót, nên hắn liền ngăn cản Kim Sơn Quân, Kim Sơn Quân thấy thế, phẫn nộ lên tiếng: “Hổ Kinh Thiên, ngươi cái thứ ăn cây táo, rào cây sung này.”

Hổ Kinh Thiên vội vàng giải thích: “Đây là hiểu lầm.”

Nguyên Sơn Quân thừa cơ ra tay, Kim Sơn Quân thì giữ chân Hổ Kinh Thiên, sau khi không có sự cản trở của Hổ Kinh Thiên, công kích của Nguyên Sơn Quân liền không thể ngăn chặn nữa, đánh thẳng tới chỗ Đậu Trường Sinh, nhưng đúng lúc này, một màn sáng hư ảo hiển hiện, trên đó hiện ra vạn dặm sông núi, một quyển Đồ Lục chầm chậm bay ra, đứng ở không trung phía trên Đậu Trường Sinh, cản trở công kích của Nguyên Sơn Quân.

Nguyên Sơn Quân nhìn thấy hình chiếu của Giang Sơn Xã Tắc Đồ xuất hiện, không kiềm được tức giận công tâm, tức khắc phun ra một ngụm máu tươi, gào thét thảm thiết: “Tỉnh lại đi, ngươi là chí bảo của tộc ta.”

“Ngươi là chí bảo được tộc ta cung phụng, phải bảo hộ cho tộc ta chứ.”

“Sao ngươi có thể công nhận một tên Nhân tộc.”

“Nhân tộc là kẻ thù.”

“Đừng để bị Nhân tộc lừa gạt.”

“Đậu Trường Sinh chẳng phải kẻ tốt lành gì đâu.”

Thanh âm thê lương vang vọng khắp đất trời.

Thật khiến cho người thấy thương tâm, người nghe rơi lệ.

Mọi ánh mắt, đều hướng về cùng một chỗ, chậm chạp giãn ra, giờ phút này từng Thần Ma, đôi đồng tử nổi lên, giống như sắp rơi ra ngoài, hai mắt bốc hỏa nhìn chằm chằm Đậu Trường Sinh.

Bọn hắn chưa bao giờ có thể tưởng tượng được, vậy mà Sơn Hà Xã Tắc Đồ lại công nhận một vị ngoại nhân.

Lựa chọn bọn hắn đi.

Không ai trong bọn hắn không phải người của Yêu tộc.

Đáng tiếc, giờ phút này từng Thần Ma đều vô cùng đau lòng, hận không thể nuốt sống Đậu Trường Sinh, mà ánh mắt nhìn vào Sơn Hà Xã Tắc Đồ, cũng chỉ tiếc chú tạo sắt không thành thép, coi như bọn ta bị mù đi.

Nguyên Sơn Quân vang lên thanh âm đầy giọng mũi: “Bất công sao?"

“Bất công như thế nào ?"

“Ta lập công vì Yêu tộc, ta đổ máu vì Yêu tộc, vì sao không lựa chọn ta chứ?"

Một tiếng quát lớn vang lên, một Thần Ma có sừng dài bạch lộc, thống khổ nói: “Nếu chỉ nói đến lập công, ngươi có thể so sánh với ta.”

“Một cái cánh tay của ta, chính là do huyết chiến với Nhân tộc bị bọn họ chém đứt, nên đã đã tổn thương đến bản nguyên, tới nay cũng không thể chữa trị.”

“Lộc tộc ta trong trận ngàn năm chi chiến còn mất đi Thiên Yêu, tổn thất thảm trọng như vậy, há có thể so với Hổ Nhân tộc.”

“Nếu bàn về lập công, ta mới có thể nhận được tán thành của Sơn Hà Xã Tắc Đồ mới đúng."

Kim Sơn Quân giận dữ nói: “Cái rắm ấy.”

“Hổ tộc ta trong ngàn năm chi chiến đã mất một Thần Ma, đây chính là một mạch đương gia Huyền Hổ, huyết mạch cao quý, lại có thể so sánh với Lộc Nhân tộc.”

Hai người bắt đầu tranh chấp, mặt khác Thiên Yêu cũng đã hạ tràng, từng người tức giận chửi bới lẫn nhau.

Kế Mông giận dữ nói: “Một đám ngu dốt, bây giờ Sơn Hà Xã Tắc Đồ đã tán thành Nhân tộc.”

Một câu nói kia, giống như một chậu nước lạnh, trong nháy mắt đổ lên đông đảo đỉnh đầu Thần Ma, khiến cho đông đảo Thần Ma đều thanh tỉnh lại, không còn chửi bới, công kích lẫn nhau chửi rủa công kích lộ tẩy quá khứ.

Bởi vì Yêu Thần Kế Mông nói cũng đúng, Sơn Hà Xã Tắc Đồ đã lựa chọn Nhân tộc.

Sự thật này, càng thêm khiến bọn hắn oán giận hơn, một đám ngọn lửa bắt đầu hừng hực bốc cháy, trong nháy mắt từ trong lồng ngực của bọn hắn xông vào trong óc.

Bất công, Sơn Hà Xã Tắc Đồ thật sự rất bất công.

Này là bắt anh hùng vừa đổ máu lại rơi lệ nữa.

Từng người thần sắc tái nhợt, sắc mặt khó coi tới cực điểm, nhìn chăm chú lên Đậu Trường Sinh lạnh như băng, trong mắt bọn hắn Đậu Trường Sinh giống như người đã chết.

Kim Sơn Quân oán giận nói: “Sơn Hà Xã Tắc Đồ là chí bảo của tộc ta, tuyệt đối không có khả năng tán thành người dị tộc, bây giờ xuất hiện một màn này, tuyệt đối là do Đậu Trường Sinh dụ dỗ chí bảo của tộc ta, hắn dùng thủ đoạn ti tiện che mắt chí bảo của tộc ta.”

“Sơn Hà Xã Tắc Đồ chắc chắn là chí bảo , có thể là từ sau khi Thượng Cổ thiên mất tích, qua nhiều năm như vậy bặt vô âm tín, không có cung phụng của tộc ta, bản thân tích lũy năng lực lượng không ngừng trôi đi, lại thêm Thượng Cổ thiên bị trọng thương, linh tính Sơn Hà Xã Tắc Đồ rơi vào ngủ sâu, lúc này mới thời cơ cho Đậu Trường Sinh lợi dụng.”

Bình Luận (0)
Comment