Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 1406 - Chương 1406. Yêu Tộc Chịu Thiệt, Yêu Hoàng Cũng Chịu Thiệu, Có Thể Tất Phương Được Lợi. 3

Chương 1406. Yêu tộc chịu thiệt, Yêu Hoàng cũng chịu thiệu, có thể Tất Phương được lợi. 3 Chương 1406. Yêu tộc chịu thiệt, Yêu Hoàng cũng chịu thiệu, có thể Tất Phương được lợi. 3

“Đừng căng thẳng quá, sau này cứ như lão phu là được rồi, đến lúc đó truyền thứ này lại cho đời sau, để người đời sau cũng có một phần truyền thừa, liên tục bồi dưỡng ra kẻ mạnh, thế thì có thể tìm được người kế thừa rồi.

Đậu Trường Sinh kinh ngạc nhìn Cửu U lão tổ đầy nghi ngờ, không ngờ được lão ta giống với Thiên Ma đời thứ chín, đều đang tìm người kế vị, cũng không biết được là ai cao tay hơn, cách thức làm việc cũng không tồi, thứ này mang theo không ít phiền toái, chỉ khi đạt đến cảnh giới nhất định mới có thể tạo thành hậu họa.

Dính líu càng sâu lại chứng minh được kẻ châm ngòi hậu hoạn càng mạnh. Kẻ mạnh mẽ như thế đương nhiên không để Thần Ma bình thường vào mắt.

Cửu U Đao không phải Tiên Thiên Thần Binh, nó chỉ là một món Thần Binh bình thường, mãi mãi không thể nâng cấp được. Có thể Cửu U lão tổ cho rằng đây là món Thần Binh do kẻ địch chú tạo luyện, thế nên dùng xong liền kiên quyết vứt đi.

Nếu thật sự có người đứng sau màn thì hẳn cũng muốn mở to mắt ra xem.

Tất Nhiên bây giờ Đậu Trường Sinh chỉ nghĩ Cửu U lão tổ suy nghĩ nhiều quá, hoang tưởng nên bị hoang tưởng hại. Đối với Tiên Đạo, Thượng Cổ biến chuyển có tính đả kích hủy diệt, nhưng đối với người thời nay mà nói thì đây

đúng là chuyện tốt.

Bởi vì sau khi qua cuộc biến thiên, tuổi thọ có hạn, xưa nay không cần phải để ý đến thời đại cổ hủ khi xưa nữa.

Mặc kệ bây giờ ngươi phong hoa tuyệt đại, thiên hạ vô địch thế nào, vạn năm trôi qua thì ngươi cũng bị cuốn trôi xuống lỗ rồi. Dù cho chủ nhân thật sự của Cửu U Đao có ý tưởng gì thì sau vạn năm cũng sớm chết rồi.

Nếu không ổn thì lại gán một tờ khế ước nhận chủ cho Thần Binh, đảm bảo có thể khiến bọn chúng chịu phục.

Cửu U lão tổ khẽ lắc đầu, nhìn ra được Đậu Trường Sinh không thèm để ý mấy chuyện linh tinh này. Lão biết rõ lúc này đang là lúc con đường phía trước của Đậu Trường Sinh rộng lớn thênh thang, tự tin ngập tràn, thèm để ai vào mắt.

Lúc lão còn trẻ cũng như thế. Nhưng giờ già rồi, hiểu được vì để sống mà có thể bất chấp tất cả, không biết được mấy lão già cổ hủ kia có bao nhiêu thủ đoạn, để bảo toàn cái mạng nhỏ thì chỉ nên ngưỡng mộ từ xa sẽ tốt hơn.

Không lâu trước đó, Cửu U đại giới lại có thêm một gã Cửu U thái tử khiến cho người ta tỉnh ngộ. Vốn tưởng rằng Đậu Trường Sinh đã đoạt được truyền thừa, nhưng sau đó lại nghe Long tộc báo tin Cửu U Thái tử vừa xuất hiện đã xếp thứ mười.

Kẻ này chắc chắn không phải Đậu Trường Sinh, mười kẻ đứng đầu đều là Tiên Thiên Thần Ma, Đậu Trường Sinh còn không phải Thần Ma, vẫn còn cách biệt rất lớn.

Yêu tộc im hơi lặng tiếng lại có một kẻ nguy hiểm như thế, vậy mà lần này còn chưa xuất hiện, bấy nhiêu thôi cũng có thể tưởng tượng được Yêu tộc mạnh bao nhiêu.

Yêu tộc đã thế, vậy mấy lão già cổ hủ từ Thượng Cổ phải đến thế nào nữa?

Cửu U lão tổ vừa nghĩ đã thấy sợ hãi kinh hoàng.

Bây giờ bản thân lão không cần phải ngủ ngon nữa, cứ khỏe mạnh sống thật tốt, trân trọng từng ngày trong tương lai.

Nhân Tổ Miếu.

Sơn môn, hồ nước, cầu hình vòm, hành lang bia, đại điện v.v kết cấu phóng khoáng, cân đối, phong cách cổ xưa trang nhã.

Đại điện tế tự trang nghiêm túc mục.

Hai bên thềm đá có hàng đồng quỹ, thềm đá phía trên, trái phải có ba chiếc cổng đá, bốn phía có chiếc đỉnh đồng ba chân hai tai, trên đỉnh đồng xanh có minh văn, giống như miêu tả lại thời đại Thượng Cổ, Nhân tộc từ khi đốt rẫy gieo hạt, nhắc lại một thời đại lam lũ, bắt đầu bản sử thi quật khởi.

Đây là lần đầu tiên Đậu Trường Sinh đi vào Nhân Tổ Miếu, cho dù Nhân Tổ Miếu không phải cấm địa, cũng hoan nghênh người khắp thiên hạ đến đây tế bái.

Nhưng Đậu Trường Sinh mới xuyên không tới đây được mấy năm, trước trước sau sau quá bận rộn, Đại Chu 108 châu, những nơi Đậu Trường Sinh đi đến cũng rất có hạn, phần lớn đều là di chuyển qua lại giữa Thần Đô và Tề địa, lần đi Nam Sơn này, dọc đường cưỡi ngựa xem hoa nhìn phong cảnh Giang Nam một chút.

Nhân Tổ Miếu trang nghiêm túc mục, nhất là đại điện tế tự, tràn ngập hơi thở thần thánh, khiến người vô ý thức sinh lòng kính ngưỡng.

Đậu Trường Sinh nâng mắt nhìn lên đã nhìn thấy trong đại điện tế tự thờ phụng rất nhiều Thần Binh, vị trí trung tâm bây giờ đang đặt một vị tượng thần.

Nói thẳng ra, bị vờn ở giữa đông đảo Thần Binh là một tượng thần rất khác biệt, có chút đột nhiên, có cảm giác hạc giữa bầy gà.

Tượng thần đó là hình tượng một nữ tử, không có bộ dáng cụ thể, khuôn mặt có chút mơ hồ nhưng vẫn có thể nhìn thấy khuôn mặt mỉm cười của tượng thần, chỉnh thể tràn ngập ý cảnh nhân từ tường hòa.

Đậu Trường Sinh vốn không nghĩ quá nhiều, nhưng sau khi nhìn vài lần lại đột nhiên phản ứng lại, nhìn về phía tượng thần một cái, xác định đây là tượng thần Thánh Mẫu, tượng Thánh Mẫu này không phải hình tượng thân rắn mặt người kinh điển, Đậu Trường Sinh thiếu chút nữa đã không nhận ra.

Bình Luận (0)
Comment