Tượng Thánh Mẫu?
Nhân tộc ra tay cũng quá dứt khoát.
Mình chỉ mới từ Yêu tộc trở về, Nhân tộc đã chế tạo xong tượng Thánh Mẫu, đã bắt đầu cung phụng.
Ánh mắt Đậu Trường Sinh chậm rãi di chuyển, không hề nghi ngờ gì, tượng Thánh Mẫu đã chiếm lấy vị trí trung tâm, bây giờ ở vị trí hiển hách nhất của đại điện tế tự Nhân Tổ Miếu.
Còn những vị khác như Hiên Viên Nhân Hoàng, cũng phải nhường cho Thánh Mẫu một vị trí, cái này dính đến cội nguồn của Nhân tộc, sau khi trải qua chuyện này, lai lịch của Nhân tộc cũng rõ ràng, không còn đồn đãi loạn xạ cái gì mà phân chi của Hầu tộc.
Cho dù Nhân tộc cũng không quá để ý chuyện này, nhưng không ngăn nổi địch nhân lấy đó gièm pha, bây giờ có quan hệ với Thánh Mẫu, xuất thân thoáng cái đã được nâng lên cao, cũng cao quý hơn trước.
Hơn nữa nâng cao vị trí của Thánh Mẫu cũng có không ít nguyên nhân từ các mặt khác, mượn điều này kéo gần quan hệ cùng Yêu tộc, ly gián liên mình ngũ tộc, còn có địa vị nổi bật của Thánh Mẫu, tỏ vẻ Nhân tộc rất coi trọng, cũng thể hiện ra ý chí chắc chắn phải lấy được di chỉ của Oa Hoàng.
Ý tứ này rất rõ ràng, không nâng lên địa vị của Thánh Mẫu, làm sao mà đè ép Yêu tộc, trở thành truyền nhân duy nhất của Thánh Mẫu.
Thánh Mẫu cho dù đã siêu thoát nhưng ảnh hưởng quá lớn tới đời sau, di trạch cũng quá thơm ngon, nó có thể giúp tăng cường thực lực, mắt thường cũng có thể nhìn thấy được chỗ tốt nó mang tới, đương nhiên sẽ tranh giành với Yêu tộc.
Đậu Trường Sinh đứng ở đại điện tế tự, tự mình cầm hương nến, bắt đầu lễ bái với đông đảo Tiên Hoàng Nhân tộc.
Sau khi bái.
Đậu Trường Sinh vẫn cảm giác được có gì đó không đúng.
Không phải cảm giác đối với Nhân Tổ Miếu và Thánh Mẫu, mà là chính mình hình như đã quên mất cái gì đó?
Từ khi trên đường trở về đã có cảm giác, nhưng lại bị Cửu U lão tổ chen ngang.
Đột nhiên.
Trong đầu Đậu Trường Sinh suy nghĩ lóe lên.
Rốt cục cũng biết rõ đó là cái gì.
Sư phụ hờ vẫn còn ở trong vùng đất của Yêu tộc, hơn nữa phân thân Điền Nhân Long đang hấp dẫn lực chú ý.
Mình lại quên mất hắn.
Lương tâm có chút cắn rứt, mà chợt nhớ tới sư phụ hờ là Ma Đạo.
Mình là chính đạo.
Vậy không sao rồi.
Ầm!
Một tiếng vang thật lớn truyền đến.
Đậu Trường Sinh bỗng nhiên cảm giác mặt đất rung lên, thiên địa như đang lay động.
Trong lòng không khỏi kinh hãi, người nào dám quát tháo trong Nhân Tổ Miếu?
Đây là không muốn sống nữa ư?
Coi như đây là một vị Tiên Thiên Thần Ma, thì cũng không chiếm được chỗ tốt, không nói tới chuyện Nhân Tổ Miếu có Thần Ma tọa trấn, lại không chỉ có một vị, chỉ tính chỗ Hoàng Đạo Thần Binh được cung phụng ở đây nếu cùng vây công thì giết chết một vị Tiên Thiên Thần Ma cũng không khó.
Khi Đậu Trường Sinh thắp hương phía xong, quay người ra khỏi đại điện tế tự, liền đứng dưới bóng mờ cực lớn, vị trí vốn nên được tắm rửa ánh mặt, bây giờ lại bị che khuất.
Đậu Trường Sinh không khỏi nhìn về phía vật che chắn kia, vừa liếc đã thấy một vị tượng thần đỉnh thiên lập địa.
Ở vị trí của mình chỉ có thể nhìn thấy phía bên cạnh, không thể nhìn rõ ràng khuôn mặt, tuy nhiên vẫn có thể cảm nhận được trên tượng thần không ngừng tràn ngập ra hơi thở từ bi, có thể tẩy trừ những âm u trong lòng, khiến người nhìn thấy giống như được tinh lọc.
Không riêng gì về tâm linh, thân thể máu thịt cũng như thế, tắm rửa dưới ý cảnh nhân từ của tượng thần sẽ rất bổ ích.
Có thể tinh lọc tâm linh, xua tan những vấn đề không tốt mà thân thể máu thịt gặp phải, hiệu quả rất mạnh, có thể thấy được trong tương lai, ở trước tôn tượng thần trong Nhân Tổ Miếu sẽ có rất nhiều người đến lễ bái.
Một đạo pháp lực tạo thành gió bão, bao quanh tượng thần cực lớn, mặt đất không ngừng rung chuyển, tượng thần lại thay đổi vị trí, Đậu Trường Sinh nhìn bằng mắt thường cũng có thể trông thấy một quảng trường cực lớn đang dùng tốc độ nhanh tróng vươn lên, quần thể cung điện liên miên đang lấy tượng thần làm trung tâm xây dựng thành công.
Nhìn xem thân hình bận rộn kia có hơi thở sâu không lường được, ánh mắt Đậu Trường Sinh dừng lại lâu một chút có thể rõ ràng trông thấy đối phương cũng đang nhìn mình thật sâu.
Tê rần.
Tất cả đều là Thần Ma
Ánh mắt nhìn về phía trên quảng trường bạch ngọc, giờ phút này từng đạo ánh sáng không ngừng rơi xuống, từng vị Thần Ma không ngừng hàng lâm.
Trên quảng trường trước mặt tượng thần Thánh Mẫu, không lâu sau đã hội tụ không dưới 30 vị Thần Ma, tới khi này tốc độ tụ lại của Thần Ma bắt đầu hạ xuống, ngẫu nhiên mới lại có Thần Ma đi đến.
Tất nhiên đây không phải số lượng cực hạn của Thần Ma Nhân tộc, chẳng qua phần lớn Thần Ma có nhiệm vụ riêng, có người thì bế quan tu hành, có người đang tọa trấn tại biên cảnh, cũng có Thần Ma đang trông coi chí bảo, như là Long Môn, nhất định phải có Thần Ma tọa trấn.