Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 141 - Chương 141. Thăng Quan, Phát Tài, Hảo Hữu Chết.

Chương 141. Thăng quan, phát tài, hảo hữu chết. Chương 141. Thăng quan, phát tài, hảo hữu chết.

Chương 141: Thăng quan, phát tài, hảo hữu chết.

Những người ngoài thứ mười trên Nhân Bảng, hắn đã đủ trình để chém chết bọn họ.

Những người xếp trước hạng mười hắn cũng nắm chắc, nhưng suy cho cùng chưa từng có một trận chiến nào đàng hoàng, mà mỗi một người có thể tiến vào hạng mười Nhân Bảng cũng đã thoát ly phạm vi anh kiệt, họ chính là yêu nghiệt.

Thần thể trời sinh, dòng dõi tiên thần, Trích Tiên hạ phàm vân vân...

Người nào mà không phải đã trổ hết tài năng từ trong trăm vạn chúng sinh, có cơ duyên và kỳ ngộ của riêng mình, chuyện xưa của mỗi người trong bọn họ nếu viết ra thì cũng đủ làm một quyển truyện ký.

Nếu tới một bước đó thật, ai cũng có con át chủ bài của riêng mình.

Bán thần binh, tuyệt học, bùa chú vân vân, nếu không có vài thứ đó thì ngươi cũng không có khả năng xếp trên hạng mười Nhân Bảng, ngươi đã bị đào thải từ lâu rồi.

“Đậu danh bộ, đến lượt ngài.”

Giọng nói nhỏ vang lên, yếu ớt kéo dài như được làm bằng sợi tơ.

Một vị hoạn quan tướng mạo thanh tú đang đứng bên cạnh Đậu Trường Sinh, khom lưng thấp mình, không dám ngước mắt nhìn Đậu Trường Sinh, đồng thời tiếng thúc giục cũng không dám nói lớn, cũng không dám tới quá gần Đậu Trường Sinh, cách Đậu Trường Sinh hơn ba bước, coi Đậu Trường Sinh như mãnh thú Hồng Hoang.

Đậu Trường Sinh như từ trong giấc mộng tỉnh lại, liếc mắt nhìn vị tiểu thái giám đang đứng một bên, hơi duỗi cánh tay ra, mở miệng dò hỏi: “Hoàng Cực Điện đã nghiệm chứng xong rồi?”

“Nghiệm xong rồi, nghiệm xong hết rồi.”

Tiểu thái giám không dám thất lễ, vội vàng trả lời: “Đây là lần đầu tiên ngài tới nên mới có nhiều quy định một tí, đó đều là quy định của Hoàng Cực Điện do nhóm lão tổ ban hành.”

“Nô tài không có cách nào khác.”

“Nếu y theo ý kiến của nô tài, ngài đã tới vậy nhất định đã thông qua từ lâu.”

Đậu Trường Sinh nhìn tiểu thái giám liên tục giải thích cho mình khi mình mới chỉ tùy tiện dò hỏi một câu, không khỏi hỏi: “Gần đây ta chưa ra khỏi phủ, bên ngoài bôi nhọ ta như thế nào rồi?”

Tiểu thái giám nói tiếp: “Làm gì có? Làm gì có ai dám bôi nhọ Đậu danh bộ cơ chứ.”

“Đậu danh bộ một thân chính khí, từ cổ chí kim chưa từng có, vì sự an toàn của Thần Đô không tiếc liều chết xông vào Thần Hầu Phủ, xin Thần Hầu Phủ chủ trì công đạo, lúc này mới chém giết Vô Tướng Vương để Thần Đô tránh được một kiếp nạn lớn, ở Thần Đô, từ vương công quý tộc cho đến bá tánh bình dân, ai ai cũng kính nể Đậu danh bộ từ tận đáy lòng của mình.”

“Xong việc Đậu danh bộ được Thánh Nhân ngợi khen, ban thưởng mãng bào, kim châu, ngọc khí, Đậu danh bộ trở thành Thập Đại Danh Bộ của Lục Phiến Môn, đây đều là danh xứng với thật, đến cả nô tài cũng tán thành từ tận đáy lòng.”

“Được rồi.”

Đậu Trường hợp ngắt lời tiểu thái giám, sự hào hứng đã tan đi, biến thành trầm lắng, dùng giọng điệu trầm thấp mà nói: “Lặp lại câu từ tận đáy lòng tới hai lần, xem ra ngươi không đọc sách nhiều cho lắm, thế nên không cần dùng những từ ngữ vụng về kia đâu.”

“Nói thật cho ta biết.”

“Ta thật sự muốn nghe, lời đồn đãi gì đã tiến vào hoàng thành?”

Tiểu thái giám sợ hãi nhìn thoáng qua Đậu Trường Sinh, rơi vào chần chờ, đây là đích thân Đậu danh bộ yêu cầu, nhưng lời đồn đãi này thật sự quá khó nghe, không biết sau khi bản thân mình nói xong Đậu danh bộ có ghi hận mình, sau đó viết tên mình lên cuốn sổ đen rồi điên cuồng trả thù mình hay không nữa.

“Nói đi chứ?”

Nghe thấy Đậu Trường Sinh lại lần nữa lên tiếng, tiểu thái giám giật mình một cái, không dám chậm trễ trình bày: “Lúc này bên ngoài truyền tai nhau, nói rằng mục đích của Đậu danh bộ ngài đây là muốn trả thù Lãnh Vưu Khôn.”

“Lãnh Vưu Khôn làm mất hết mặt mũi của ngài, ngài chẳng những ghi hận Lãnh Vưu Khôn mà hận luôn cả những người đằng sau Lãnh Vưu Khôn, nên ngài mới trực tiếp xuống tay, chỉ là trong đó liên lụy quá lớn, dẫn ra cả Vô Tướng Vương.”

Tiểu thái giám run run rẩy rẩy, nói ra một lần phiên bản giảm cắt, dù trong số đó hắn vẫn chưa nói ra rất nhiều câu cấm kỵ.

Nhưng Đậu Trường Sinh là người từng trải nên cũng suy ra được những câu nói liên quan khác.

Sau khi sửa sang lại những gì tiểu thái giám nói, bản thân vì hận Lãnh Vưu Khôn của đảng Thái Tử rồi hận luôn Thái Tử, nên sau khi liên lụy tới Chu Quang Nhậm, hắn đã gấp không chờ nổi kéo người cũng thuộc đảng Thái Tử là Chu Tuyển Tài xuống nước, muốn mạnh tay trả thù bọn họ, chỉ là có chút sơ sót dẫn ra sự kiện Vô Tướng Vương.

Có điều cuối cùng cũng hoàn thành mục tiêu, xử lý Chu Tuyển Tài, thành viên quan trọng của đảng Thái Tử, còn kéo một thành viên mới gần đây cũng nổi bật vô song là Lãnh Vưu Khôn xuống nước, ngay cả vị trí Thập Đại Danh Bộ cũng lấy đi mất.

Ôi mẹ ơi, nó chính là tai bay vạ gió.

Bản thân hắn khi nào có gan, có can đảm đi trả thù trữ quân của Đại Chu chứ.

Bình Luận (0)
Comment