Chương 148: Trần Tổng Bộ Đầu thật là trùng hợp
Một tiếng kẽo kẹt vang lên.
Cửa phòng của một gian trong Tụ Nhã Lâu bị đẩy ra.
Một vị nô bộc tay bưng lấy một quyển sách dính mùi mực đã đi đến bên trong phòng đơn, đi đến bên cạnh Tiền Tiểu Cửu mặc y sam màu đỏ thẫm, cung kính dâng lên quyển sách nói: “Cửu gia.”
“Thiên Cơ Lâu ra lò Nhân Bảng mới nhất đã đưa tới.”
Vị trí 25 trên Nhân Bảng: Đậu Trường Sinh
Danh xưng: Thiên Sát Cô Tinh
Tu vi: Ngưng Cương cảnh thất phẩm
Tuyệt học: Cửu U Hàn Sương Quyết, Sâm La Đao Pháp, Lưu Tinh Thất Đao Trảm...
Chiến tích: Đoán Thể cảnh cửu phẩm bắt Vạn Tam Luyện Khí cảnh bát phẩm, Luyện Khí cảnh bát phẩm đao trảm thiên mệnh, cùng cảnh giới chiến thắng Diệp Vô Diện, ở cảnh giới Thất phẩm đánh bại Trịnh Xuân Thu cảnh giới Ngũ phẩm, chiến đấu với Trương Thiếu Quyền cảnh giới Tứ phẩm bị thương nhưng không chế, Thần Hầu Phủ vung đao chém Tông Sư, Chu phủ giết võ đạo Tứ phẩm, đánh lén Vô Tướng Vương.
Tiểu Sử: xuất thân Tề Châu Đậu gia, tổ tiên là đệ tử chân truyền của Cửu U Minh Giáo, mười tuổi nhập Lục Phiến Môn, mười bảy tuổi chính thức trở thành bộ khoái.
Ba lần làm nhiệm vụ liên tiếp, bộ khoái đồng hành tử vong, sau khi bắt được Vạn Tam, người đồng hành tử vong, tham gia đại hội Tài Thần, hơn phân nửa người tham gia tử vong, chuyện ở Chu Tước phường, Trịnh gia diệt môn, Bán Thần Binh thức tỉnh, án trộm cướp Bích Hải Châu ở Trường Thịnh phường, Ngô gia bị diệt môn, toàn gia Hộ Bộ Hữu Thị Lang Chu Tuyển Tài tử vong.
Chú thích: Mẫu thân khó sinh mà chết, phụ thân chết sớm, thúc thúc chết thảm.
Chú thích: Hình khắc song thân, khắc trời, khắc đất, khắc người thân, khắc bạn tốt, thiên sát cô tinh, sao chổi, hoàn toàn xứng đáng.
Chú thích: Chủ Thần Binh, thiên chi kiêu tử, tương lai Tông Sư.
Chú thích: Có thù tất báo, tâm ngoan thủ lạt, lòng dạ cực sâu, gan to bằng trời.
Chú thích: Lời bình của các chủ Thiên Cơ Các: Lấy võ đạo thất phẩm, tính toán võ đạo nhất phẩm, thiên cổ chỉ có một người.
Chú thích: Đà chủ Thiên Thông ở Thần Đô của Thiên Cơ Lâu đánh giá: tâm kế sâu, từ ngàn xưa chưa từng không có.
Chú thích: Chiến lực chân thực là võ đạo Tứ phẩm.
Tiền Tiểu Cửu nhìn Nhân Bảng hiện ra vui sướng, không khỏi tán thưởng nói:
“Tốt.”
“Trường Sinh ca đúng là lợi hại.”
“Không ngờ lại hoàn thành xong đại sự như vậy.”
Một vị trung niên đang ngồi thẳng ở trước bàn trong nhã gian, lúc này không khỏi mở miệng nói: “Cửu gia, có thể cho phép tại hạ xem qua Nhân Bảng không?”
Tiền Tiểu Cửu đã xem xong, thuận tay ném Nhân Bảng ra nói: “Cầm lấy đi.”
Nam tử trung niên trịnh trọng tiếp nhận, một đôi mắt nhỏ hẹp nhìn xếp hạng trên Nhân Bảng, vô ý thức híp mắt lại, bờ môi mỏng đã bắt đầu mím chặt lại.
Một chút vẻ lo lắng lóe lên lại biến mất ngay, hiện ra nụ cười nhàn nhạt nói:
“Lần này Đậu danh bộ lập được đại công, được Thánh Nhân ban thưởng, Lục Phiến Môn ngợi khen, còn có quan hệ thông gia với Tiêu gia ở Lương Châu.”
“Thực là xuân phong đắc ý, thật sự khiến cho người hâm mộ.”
Phốc một tiếng cười lạnh vang lên.
Lý Xương Lê liên tục cười lạnh.
Da Lý Xương Lê trắng nõn, sống mũi cao thẳng, đôi mắt tương đối thâm thúy, lúc này cười lạnh lắc đầu: “Tam thúc ngươi nói sai rồi.”
“Nếu là 100 năm trước, Tiêu thị Lương Châu còn là một lựa chọn tốt, bây giờ Tiêu thị Lương Châu đang tràn ngập nguy cơ.”
“Quân vương không thấy Tào thị Lữ Thành chúng ta, năm đó quyền hành lừng lẫy, đời thứ nhất Lư quốc công vào thành, từ châu mục cho tới phủ doãn đều phải ra khỏi thành mười dặm, ba quỳ chín lạy nghênh đón.”
“Hiện giờ Tào Hưu kia là kẻ bỏ đi, thậm chí ngay cả phu nhân nhà mình cũng không thể bảo vệ, đang sống ở bên trong phủ đệ cũng mất tích.”
“Đường đường Vinh quốc công chúa, là sống không thấy người, chết không thấy xác.”
“Lần đại án này đã kinh động đến Thánh Nhân, nếu như tra không được? Thánh Nhân chắc chắn sẽ hưng sư vấn tội, có thể tra ra cũng chưa chắc sẽ đạt được lợi ích gì.”
“Bây giờ Tề Châu này, có can đảm đối nghịch với triều đình cũng chỉ có m Cực Tông và Thiên Ma Tông.”
Tiền Tiểu Cửu bưng chén rượu lên, nhìn thấy Lý Xương Lê hào phóng phong lưu, anh tuấn tiêu sái, đôi mắt hiện ra trào phúng, đại thiếu gia không biết trời cao đất rộng.
Liền loại mặt hàng này, đợi đến sau khi Trường Sinh ca tới, chắc chắn sẽ sống không được bao lâu.
Không thú vị, Tiền Tiểu Cửu tìm một lý do, đứng dậy trực tiếp rời đi.
Nhìn thấy Tiền Tiểu Cửu rời đi, nụ cười của Lý Quảng Lợi biến mất, âm trầm nhìn chăm chú vào Lý Xương Lê, lạnh giọng quát lớn nói: “Ta đã nói qua bao nhiêu lần rồi, ở trước mặt người ngoài tuyệt đối không được biểu hiện ra quan hệ không hòa thuận với Đậu Trường Sinh.”
“Ngươi là muốn sau khi Đậu Trường Sinh đi vào Lữ Thành sẽ trực tiếp bắt đầu điều tra Lý gia chúng ta sao?”
Lý Quảng Lợi chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, hất ống tay áo lên nói: “Tên không nên thân.”
“Lại không thể học đại ca ngươi thật tốt.”