Chương 147: Đậu Trường Sinh đại nghĩa diệt thân
“Đây chắc chắn là hướng về Tiêu gia chúng ta.”
Tiêu Thiên Hữu từ trong ngực mình lấy ra vải đỏ, từ từ xốc vải đỏ lên, bên trong là mãnh hổ bằng đồng, mãnh hổ sinh động như thật, chỉ là có một nửa lành lặn, giống như là bị cứng rắn bóp nát, một dấu vết đầu ngón tay vẫn còn tồn tại.
Tiêu Thiên Hữu đưa hổ phù bọc trong vải đỏ đưa cho cho Đậu Trường Sinh, giọng nói ngưng trọng: “Ngươi cũng là một nửa người Tiêu gia, không phải là người ngoài.”
“Đây là hổ phù Đạo binh Cự Kình lực sĩ, thật đến thời khắc mấu chốt có thể điều động Cự Kình lực sĩ lên bờ.”
Tiêu Thiên Hữu sát khí hừng hực, giọng nói rét lạnh vang lên: “Đề cập đến kẻ chủ mưu đại tỷ mất tích, bất luận là ai? Giết không tha, kể cả đồ sát hết quan trường Tề Châu cho giết, cũng có ta chống lưng cho ngươi.”
“Chuyện này xử lý xong thì hổ phù này sẽ là hồi môn của tiểu muội.”
“Tiêu gia sẽ có một phần lễ trọng, không thua kém Đạo binh này.”
Đậu Trường Sinh duỗi tay tiếp nhận Hổ Phù, khẽ lắc đầu nói: “Huynh trưởng yên tâm, chuyện này chắc chắn sẽ xử lý thỏa đáng, cứu được đại tỷ ra ngoài.”
“Một chủ sự phía sau màn này sẽ chạy không thoát.”
Nếu thật sự giết thì mình nên chạy trốn, Tiêu gia tính là cọng lông gì?
Tiêu Thiên Hữu vươn tay lau chùi mặt bàn mộ lượt, một chồng giấy xuất hiện trên mặt bàn, Tiêu Thiên Hữu vươn ra một ngón tay chỉ: “Nơi này có tư liệu liên quan, đề cập đến đại tỷ và Tào gia.”
“Ghi chép quan hệ thông gia nhiều năm như vậy, còn có một ít bí mật vủa Tào gia.”
“Võ học, cửa hàng, tài phú các loại, có thể biết đến, toàn bộ đều ở đây.”
“Lần này không chỉ là đại tỷ mất tích, chắc chắn Tào gia cũng xảy ra chuyện.”
Tiêu Thiên Hữu bình ổn lại lửa giận lại bộc phát một lần nữa, tức giận nói:
“Trấn Đông tướng quân mới chết bao lâu, Tào gia lại lần lượt xảy ra chuyện.”
“Đầu tiên là bị tước mất tước vị, mất đi binh quyền, bây giờ đã co đầu rút cổ ở Tề Châu, vậy mà vẫn còn xảy ra chuyện.”
“Tứ vương bát công, đồng khí liên chi, lần này nhất thiết phải điều tra rõ ràng.”
Ánh mắt Đậu Trường Sinh nhìn hổ phù trong tay, Cự Kình lực sĩ, đây là Đạo binh Tào gia, một tay Trấn Đông tướng quân Tào Long Cát sáng tạo ra.
Lư quốc công Tào gia, ở hơn trăm năm trước cũng là tướng môn tiếng tăm lừng lẫy, nhưng gần trăm mỗi năm qua lại suy sụp mạnh mẽ, không chỉ mất đi lực ảnh hưởng ở Thần Đô, mà ngay cả tước vị cũng ném mất, từ tướng môn đỉnh cấp trải rộng ảnh hưởng ra thiên hạ, bây giờ chỉ có thể co đầu rút cổ ở Tề Châu.
Trong đó bước ngoặt mấu chốt nhất chính là bởi vì Tào Long Cát bị bệnh mất sớm.
Đậu Trường Sinh phán đoán Tiêu Thiên Hữu tức giận, không chỉ là đại tỷ mất tích, Tào gia xảy ra chuyện, là vì năm đó Tào gia gặp chuyện không may, có thể sẽ xảy ra ở trên người Tiêu gia, đây là một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ.
Tuổi thọ của lão Lương Vương chỉ có còn khoảng 10 năm, đợi đến khi lão Lương Vương bỏ mình, thì đây chính là một khảo nghiệm với Tiêu gia.
Đậu Trường Sinh chậm rãi thu hồi hổ phù, tứ vương bát công đồng khí liền chi, nhưng hôm nay hổ phù của Tào gia lại rơi vào trong tay Tiêu gia, điều này cần đi tế phẩm.
Cầm lấy tư liệu bắt đầu xem, này chỉ là giới thiệu sơ bộ, đối với tình tiết vụ án cũng không có trợ giúp gì lớn, nhưng có thể để cho Đậu Trường Sinh quen thuộc tình huống của Tào gia.
Nửa đời phía trước của Lão Lương Vương trà trộn vào quân lữ, sau trăm tuổi mới bắt đầu kết hôn, sau công thành danh toại lại không có cách nào sinh hạ được con nối dòng, cuối cùng không biết dùng phương pháp gì, tóm lại mấy người con nối dõi bây giờ tuổi tác cũng không phải quá lớn.
Vị Vinh quốc công chúa Tiêu Bạch Y này, cũng mới 41 tuổi.
Nhìn một cái như vậy, bây giờ vị Tiêu phiêu kỵ này cũng mới 37 tuổi, Phiêu Kỵ tướng quân còn rất trẻ tuổi.
Một phương võ đạo thế giới này, không có cái gì kiêng kị, không phải tôn thất không vương truyền thống.
Phong vương khác họ, công chúa khác họ, chuyện này không phải là số ít.
Chỉ cần một vị Vô Thượng Tông Sư đến đây quy hàng, muốn đạt được phú quý, như vậy Đại Chu nhất định sẽ phong vương, hận không thể nhiều hơn mấy người, phong mười cái tám cái vương tước đều được.
Đậu Trường Sinh xem xét một lần, lúc này mới ngẩng đầu lên nói với Tiêu Thiên Hữu: “Thời gian cấp bách, ta sẽ lên đường ngay.”
Vừa mới định ra hôn nhân, đã đụng tới chị vợ của ta, đây là không cho Đậu Trường Sinh ta mặt mũi hả?
Chưa nói đến những địa phương khác, bây giờ Tề Châu là phạm vi thế lực của m Cực Tông.
Xem như đệ tử chân truyền, lần này trở về sẽ điều động lực lượng của m Cực Tông.
Còn bản án nào mà không phá được?
Không đúng.
Khả năng này là m Cực Tông làm.
Xem ra còn muốn đại nghĩa hơn diệt thân.
Kể cả là nằm vùng, giết mấy người trong số này không phải chuyện rất bình thường ư.