Mặc dù chưa từng trồng Bàn Đào Tiên Thiên Căn Linh, nhưng cũng từng trồng được một Bàn Đào Thụ, với tư cách là cấp cao trong Long Tộc, Vạn Hoa Long Mẫu vô cùng yêu thích hoa cỏ, nàng cũng đã tự mình tham gia trồng trọt. Bàn Đào này nhất định không phải Bàn Đào bình thường.
Có quá nhiều sinh khí ẩn chứa trong đó, khiến Vạn Hoa Long Mộc đang âm thầm quan sát cũng phải chủ động tiến lên, quả nhiên là Đậu Trường Sinh đã chủ động nói ra mục đích.
Khi hộp gỗ được mở ra một lần nữa, sức sống bùng nổ thực sự đáng kinh ngạc.
Chính vì biết tình huống cụ thể của Bàn Đào, Vạn Hoa Long Mẫu dám khẳng định rằng ngay cả những Bàn Đào cực phẩm mà Long Tộc có được cũng sẽ không có tác dụng mạnh như vậy.
Phải biết rằng Bàn Đào cực phẩm đã có thể có tác dụng với Tiên Thiên Thần Ma, đủ để kéo dài tuổi thọ Tiên Thiên Thần Ma.
Có thể tưởng tượng được điều này kinh ngạc đến thế nào, đưa tay chạm vào kết cấu Bàn Đào, Vạn Hoa Long Mẫu càng nhìn càng kinh sợ, nghi ngờ đây chính là Bàn Đào được ngưng tụ từ Bàn Đào Thụ Linh Căn Bất Hủ.
Bất Hủ duy nhất, đó là cội nguồn của tất cả Bàn Đào.
Bàn Đào Bất Hủ Linh Căn từ xa xưa đã bị chặt bỏ, Cho nên lực lượng sẽ bị phân tán, do đó trên thế giới có rất nhiều Bàn Đào Thụ.
Bàn Đào này này hẳn là có từ xa xưa, vật này có thể truyền lại đúng là hiếm có.
Dĩ nhiên phía trên có gì đó không đúng, Bàn Đào này trông không giống như đã được gọt giũa qua năm tháng, không để lại dấu vết thời gian. Trong trường hợp này, một trong những nguyên nhân là do Bàn Đào đã bị ăn mất. Cho nên, Ban Đào có như vậy nó mới có thể dạy những điều mới, thứ hai là nó đã được bảo quản cẩn thận.
Đương nhiên Vạn Hoa Long Mẫu thiên về suy đoán thứ hai, nhưng chính là vì nghi vấn này lại khiến Vạn Hoa Long Mẫu chỉ có thể nghi hoặc, không biết đây có phải là Bàn Đào Bất Hủ hay không.
Trong lòng thở dài, Vạn Hoa Long Mẫu chậm rãi đặt Bàn Đào xuống.
Nếu là Bàn Đào hoàn chỉnh, đừng nói là cấp bậc Bất Hủ, cho dù là cấp bậc Tiên Thiên, ta cũng sẽ giết chết Đậu Trường Sinh, sau đó chạy trốn trở về Long Tộc.
Nhưng đây chỉ là một Bàn Đào, mặc dù giá trị cực cao nhưng cũng không đủ để khiến mình trở mặt với Nhân tộc.
Nơi này là lãnh địa của Nhân tộc, giết Đậu Trường Sinh thì dễ, nhưng sau đó rời đi mới là vấn đề.
Nhưng Vạn Hoa Long Mẫu sẽ không từ bỏ. Khi đặt Bàn Đào xuống, nàng lặng lẽ phong ấn Bàn Đào, giam cầm sinh cơ này, không để cho Bích Thần Nguyên Quân phát hiện.
Tìm được Bàn Đào không khó, cho nên Bích Thần Nguyên Quân nhất định sẽ không xem nó là bảo vật, muốn trồng Bàn Đào chỉ là ham thích nhất thời, cho nên sau khi có được không cần phải mở ra ngay. Vậy cơ hội của mình đến rồi.
Chỉ cần thay thế nó bằng một Bàn Đào là được. Còn về Đậu Trường Sinh, người đã tận mắt nhìn thấy Bàn Đào, Vạn Hoa Long Mẫu trực tiếp bỏ qua. Nàng ta có thể nhận ra sự quý giá bởi vì nàng ta đã nghiên cứu Bàn Đào, không phải Vạn Hoa Lng Mẫu coi thường Đậu Trường Sinh, mà do Đậu Trường Sinh còn trẻ, mới ngoài hai mươi tuổi, sao có thể có kiến thức về thứ này được.
Sau khi trả lại hộp gỗ cho Đậu Trường Sinh, Vạn Hoa Long Mẫu nói: "Thứ này là thật, ngươi có thể quay lại và đưa nó cho Nguyên Quân."
Đậu Trường Sinh cảm kích nói: "Đa tạ tiền bối."
Vạn Hoa Long Mẫu khẽ lắc đầu nói: "Ta thấy ngươi lén lén lút lút, còn tưởng rằng xảy ra chuyện lớn, bèn tới đây giúp ngươi."
Nói xong thì rời đi, để lại Đậu Trường Sinh một mình.
Đậu Trường Sinh cúi đầu nhìn hộp gỗ, lại nhìn Vạn Hoa Long Mẫu, không biết chuyện có thành hay không.
Đậu Trường Sinh cất hộp gỗ đi, sau đó lập tức rời khỏi Phường Thị Thần Bí, quay về Bách Hoa Viên. Nhìn thấy Bích Thần Nguyên Quân chờ đã lâu, đưa tay đem hộp gỗ giao cho Bích Thần Nguyên Quân.
Bích Thần Viên Quân mở hộp gỗ ra, cẩn thận nhìn kỹ, bí thuật Vạn Hoa Long Mẫu rất tinh vi, nếu như sơ ý không nhìn kỹ thì hoàn toàn không phát hiện được, thế nhưng điều này cũng không thể che giấu được Thần Ma tra soát, bất giác cười nhạt nói: "Nàng mắc câu rồi."
"Chuyện còn lại cứ giao cho ta, ngươi không cần phải lo nữa."
"Chỉ là không thể kéo dài quá lâu, trong vòng mười năm Long Môn cũng không có khả năng mở ra. Dạo này xảy ra chuyện ồn ào chuẩn bị một chuyện, khiến vạn tộc chú ý, sau đó thống nhất một ngày mở ra.”
“Đúng rồi.”
"Ngươi đã đột phá đến võ đạo nhị phẩm, linh tính của Cửu U Đao cũng được rồi, ngươi nên trở về Nhân cảnh đi."
"Chuyện Đại Chu không thể trì hoãn."
"Lấy đồ của ngươi rồi về đi."
"Sư phụ Ám Vương kia của ngươi ở Nhân cảnh khổ sở chờ ngươi hơn một năm rồi."
Bích Thần Nguyên Quân đưa tay ném ra, hai tia sáng rơi vào trong tay Đậu Trường Sinh.
Đậu Trường Sinh cúi đầu nhìn Huyền Vũ Bảo Châu và Bạch Hổ Bảo Châu, kinh ngạc nói: "Ám Vương chờ ta làm gì?"